Tới khi khai giảng vào tháng chín, Đại Kiều đã là học sinh năm tư.
Trong những bạn học của cô, có người chuẩn bị tiếp tục thi lên thạc sĩ, nhưng đại bộ phận người đều không định học lên nữa, sau khi tốt nghiệp sẽ đi tìm việc luôn.
Chung Khang Đức có đi tìm Đại Kiều, ý của ông ấy là muốn cô tiếp tục học lên cao, nhưng sau khi Đại Kiều suy xét thì đã từ chối.
Kỳ thật cô cũng không quá thích ngành kinh tế tài chính, chỉ là thời buổi này số lượng ngành để cho cô lựa chọn cũng không nhiều, cho nên lúc trước mới tùy tiện điền một ngành đứng đầu.
Chung Khang Đức thấy cô cự tuyệt, trong lòng có chút tiếc nuối: “Vậy được rồi, thầy cũng tôn trọng suy nghĩ của em, nhưng mà sau này nếu như em thay đổi ý định thì có thể tới tìm thầy bất cứ lúc nào!”
“Cảm ơn giáo sư!” Đại Kiều cười nói cảm ơn.
Ở trong trường học, cô xưng hô với Chung Khang Đức là giáo sư, đến nhà họ Hoắc thì đổi giọng gọi chú Chung.
Đi ra từ văn phòng, Đại Kiều liền nhìn thấy Thái Như Nam nhào về phía cô.
“Ôi trời, rốt cuộc tớ cũng tìm thấy cậu ở chỗ này!” Thái Như Nam nắm lấy tay cô, biểu cảm sốt ruột nói.
Đại Kiều hơi chút kinh ngạc: “Chuyện gì xảy ra thế? Sau trông cậu có vẻ sốt ruột như vậy?”
Thái Như Nam nhìn xung quanh, cảm thấy đây không phải chỗ thích hợp để nói chuyện, kéo cô đến ngồi xuống trên ghế đá của khu dạy học.
Sau đó mặt mới đỏ hồng nói: “Đại Kiều, cha mẹ của Hãn Hải muốn gặp tớ, tớ lo lắng quá đi mất!”
Đại Kiều hơi hơi nghiêng đầu nói: “Vậy thì đi gặp thôi, bọn họ cũng sẽ không ăn cậu!”
Theo hiểu biết của cô, cha mẹ của Đường Hãn Hải vẫn luôn rất muốn gặp Thái Như Nam, chỉ là Thái Như Nam còn chưa muốn đi đến bước đính hôn với Đường Hãn Hải, cho nên mới vẫn luôn chưa theo anh ta về nhà.
Hiện tại hai người đã ổn định yêu nhau hơn hai năm, Đường Hãn Hải cũng đã thông qua bài kiểm tra của mọi người dành cho anh ta.
Mới đầu mọi người đều không coi trọng tên Đường Hãn Hải này, đến cả cha ruột của anh ta còn nghĩ rằng hình ảnh chăm chỉ làm việc của anh ta không duy trì được bao lâu, nhưng mà anh ta lại làm được.
Hai năm có thừa, mỗi ngày anh ta đều đi làm đúng giờ, hiện tại đã được lên chức phó lãnh đạo của công xưởng, vì vậy đến cả các đàn em của anh ta cũng đã cải tà quy chính.
Thái Như Nam đã mang Đường Hãn Hải về nhà khi còn nghỉ hè, hơn nữa có được sự cho phép của cha mẹ cô ấy, lúc này hai người mới có thể tiếp tục yêu nhau.
Thái Như Nam che mặt của chính mình lại, che đến mức ngũ quan của cô ấy đã biến hình hết cả: “Cậu thử nhìn gương mặt này của tớ xem, rồi lại nhìn cách ăn mặc này của tớ, nếu mà tớ đẹp được như cậu, tớ cũng không lo lắng, nhưng mấu chốt là tớ giống như một con đàn ông, nếu như cha mẹ anh ấy không thích tớ thì làm sao bây giờ?”
Lúc ban đầu khi mà Thái Như Nam và Đường Hãn Hải mới yêu nhau, dưới sự thúc giục của tình yêu, đúng là cô ấy đã làm ra không ít thay đổi, nuôi tóc mặc váy, giống y hệt em gái nhỏ nhà bên.
Nhưng không đến nửa năm, cô ấy đã khôi phục bản tính, lại lần nữa cắt tóc đi, nhét hết váy vào lại trong ngăn tủ, cô ấy nói làm chính mình vẫn là thoải mái nhất.
Tuy rằng Đường Hãn Hải càng thích hình ảnh em gái nhỏ mặc váy của cô ấy, nhưng mà ở trong quan hệ của hai người, anh ta mới là kẻ thường xuyên chịu đòn, không có bất luận quyền nói chuyện gì.
Đại Kiều cười kéo tay cô ấy xuống, dương môi nói: “Thôi nào, cậu còn cần khuôn mặt này nữa không mà ép nó suốt thế? Tớ cảm thấy cậu căn bản không cần lo lắng, cha mẹ của Hãn Hải hẳn là đã sớm biết cậu là cái loại người gì, chỉ với chuyện cậu có thể kéo con trai của bọn họ về chính đạo, bọn họ cũng đã rất biết ơn cậu, còn sẽ bắt bẻ cậu ở chỗ nào nữa?”
Thái Như Nam nhào qua ôm cô thật chặt rồi nói: “Đại Kiều, cậu thật là quá có ma lực, nghe cậu nói như vậy xong, lòng tớ đã không còn sợ hãi như vậy nữa!”
Vào lần đầu tiên mà cô ấy nghe được giọng nói của Đại Kiều là đã có cảm giác giống như là nghe được tiếng nước suối ở bên tai chảy róc rách, nghe hay động lòng người, làm lòng người lập tức đã sinh ra ấn tượng tốt.
Đại Kiều kéo cô ấy xuống từ trên người chính mình, sau đó đánh giá cô ấy từ trên xuống dưới rồi nói: “Tuy rằng đi gặp cha mẹ của đối phương không cần quá mức long trọng, nhưng mà trang điểm sạch sẽ thanh mát một chút có thể lưu một ấn tượng tốt với người ta, đến hôm đó tớ nghĩ cách cho cậu nha?”
Thái Như Nam lại lần nữa nhào qua: “Đại Kiều, cậu thực sự quá tốt với tớ rồi!”
Trước khi đến cuối tuần, Đại Kiều dạy Thái Như Nam một chút về cách ăn mặc, thành công giúp cô ấy che hết khuyết điểm trên cơ thể, cả người lập tức đã xinh đẹp hơn nhiều.
Thái Như Nam nhìn chính mình trong gương, hưng phấn mà xoay vòng vòng: “Đại Kiều, cậu thật là quá thần kỳ, tớ chưa bao giờ nghĩ tớ có thể đẹp đến như vậy! Tớ cảm thấy cậu nên đi làm nhà thiết kế!”
Đại Kiều nhấp môi cười cười, không có trả lời câu nói này của cô ấy.
Nhưng mà trong lòng cô đúng là có kế hoạch sau này khi tốt nghiệp xong sẽ làm việc có liên quan đến thiết kế trang phục, đây cũng là nguyên nhân vì sao trước đó cô từ chối thi lên thạc sĩ.
Thái Như Nam hai má đỏ rực mà đi theo Đường Hãn Hải về nhà.
Gặp mặt rất là thành công.
Cha mẹ Đường Hãn Hải vốn dĩ đã có ấn tượng rất tốt đối với Thái Như Nam, cảm kích cô ấy giúp cho con trai của bọn họ phấn đấu, hiện giờ vừa thấy người thật, phát hiện tính cách cô ấy rất sảng khoái, cũng rất xinh đẹp, trong lòng càng thêm thích, hận không thể bắt con trai lập tức cưới cô ấy về nhà!
Thái Như Nam trở về, lại là ôm Đại Kiều liên tục rối rít cảm ơn.