Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 696 - Chương 696. Con Trai Bất Lực? 1

Chương 696. Con trai bất lực? 1 Chương 696. Con trai bất lực? 1

Sang năm, mọi người nên làm việc thì làm việc, nên đi học thì đi học.

Ở trấn Vân Lai, đã xảy ra một chuyện làm oanh động nửa cái thị trấn.

Hơn ba năm về trước, hai anh em nhà mẹ đẻ của Trần Xảo Xảo bán nhà chạy tới phương nam đãi vàng, nghe nói ban đầu cũng thực sự làm ăn khấm khá, năm thứ nhất về nhà ăn tết, bọn họ bao lớn bao nhỏ, cách ăn mặc vô cùng thời thượng.

Vừa ra tay lì xì cho con cái của bạn bè thân thích thì lên đến cả năm đồng!

Hành động ra tay hào phóng như vậy làm cho rất nhiều người đỏ mắt, cho nên rất nhiều người tụ tập đến nhà họ Trần, lời trong lời ngoài hỏi hai anh em nhà họ Trần gia đã làm giàu như thế nào, có thể giúp bọn họ được hay không.

Vốn là mọi người cũng chỉ là thử một chút, rốt cuộc cái thứ như kiếm tiền này, ai cũng sẽ không tùy tiện nói cho người khác, không nghĩ tới hai anh em nhà họ Trần lại rất là vô tư, đồng ý dẫn dắt mọi người cùng nhau làm giàu!

Hai anh em nhà họ Trần nói, hiện tại bọn họ vừa lúc có hạng mục của bọn họ ở phương nam cần mở rộng, người đang dư tiền thì chỉ cần bỏ tiền đầu tư là được, tới cuối năm, nhất định sẽ kiếm gấp đôi cả vốn lẫn lời!

Tuy rằng mọi người nghe xong thì trong lòng rất ngứa ngáy, nhưng cuối cùng người chi tiền ra cũng ít ỏi không có mấy, rốt cuộc mọi người vẫn lo lắng có đi mà không có về.

Nhưng tới tết năm thứ hai, hai anh em nhà họ Trần lái xe áo gấm về làng!

Đồng thời những người đầu tư hạng mục kia cũng thu được tiền lãi, lần này những người không đầu tư liên tục hối hận, lại lần nữa tụ tập ở trong nhà họ Trần, còn nhiều hơn so với năm thứ nhất.

Lúc này đây, khi anh em nhà họ Trần nói đến chuyện cần nhà đầu tư, không còn có ai hoài nghi hoặc là do dự, mọi người chỉ sợ hành động bỏ tiền không đủ nhanh thì không còn phần của bọn họ!

Chờ thêm một năm, anh em nhà họ Trần đã mang tiền đi rồi, nhưng đến năm thứ ba bọn họ không hề trở về, hơn nữa không hề có một chút tin tức nào!

Mọi người tức khắc luống cuống, toàn bộ đổ xô đến cửa nhà họ Trần, bắt bọn họ đền tiền, người nhà họ Trần đã sớm luống cuống, bởi vì bọn họ cũng không liên hệ được với hai đứa con trai!

Sau đó lại có người đi làm việc ở phương nam trở về, nói rằng anh em nhà họ Trần vì lừa đảo mà đã bị bắt vào ngục giam, hình như phán bảy tám năm!

Mọi người bùng nổ ngay tại chỗ, yêu cầu mẹ Trần và cha Trần đền tiền, nhưng tiền trong nhà họ Trần căn bản không đủ để trả, có vài người cuống cuồng, ngay lập tức dọn đồ của nhà họ Trần về nhà bọn họ!

Cuối cùng việc này được báo đến đồn công an, ở dưới sự chứng kiến của cảnh sát, mẹ Trần và cha Trần hứa hẹn nhất định sẽ trả hết nợ cho mọi người.

Nhưng bọn họ tuổi lớn, lại không có kỹ năng gì, đi giặt quần áo chăm sóc con cái cho nhà người ta để kiếm tiền thì cũng không biết phải trả đến năm nào tháng nào, cho nên ở ngay lúc này, bọn họ nhớ tới đứa con gái Trần Xảo Xảo này!

Tuy rằng người đàn ông mà Trần Xảo Xảo tái giá không có tiền, nhưng chồng trước của bà ta lại có tiền, nghe nói đã chạy đến thủ đô mở công ty rồi, bọn họ có một đứa con gái chung, chỉ cần Trần Xảo Xảo đồng ý chịu mất mặt một chút đi cầu xin Kiều Đông Uyển, đối phương chắc chắn sẽ cho bà ta tiền.

Nhưng ai biết, vấn đề không phải ở nhà họ Kiều, cũng không phải của Kiều Đông Uyển, mà là của Trần Xảo Xảo.

Trần Xảo Xảo căn bản là không muốn nhận bọn họ, vào năm đó khi bọn họ trói bà ta lại ép bà ta phá thai, gả bà ta cho người chồng hiện tại, bà ta đã hận người nhà của bà ta muốn chết!

Vào lúc bọn họ phát đạt kiếm tiền bà còn không thèm dây vào, huống chi hiện tại bọn họ nợ nần đầy người?

Đầu bà lại không bị đổ nước vào!

Nhà họ Trần cũng đã từng đến nhà người đàn ông của Trần Xảo Xảo để phá, nhưng mà bị người trong người đuổi đi, còn thiếu chút nữa bị đánh cho nên cũng không dám đến nữa.

Chỉ là lúc này Trần Xảo Xảo mang theo con trai lên thị trấn mua đồ, sau đó bị mẹ Trần của bà ta bắt gặp.

Mẹ Trần bắt lấy cánh tay của bà ta, kêu rên nói: “Mày là con sói mắt trắng không còn lương tâm, tao và cha mày cực cực khổ khổ nuôi mày lớn, hiện tại đến cả người nhà mẹ đẻ mày còn không nhận, lương tâm của mày sẽ không đau sao?”

Trần Xảo Xảo dùng sức muốn rút tay của chính mình về, xanh mặt nói: “Lương tâm của tôi đã sớm chết vào khi các người bán tôi đi rồi, bà buông tay, không buông tay nữa thì tôi báo cảnh sát!”

Mẹ Trần nghe được lời này, tức khắc càng thêm tức giận đến vô cùng, dương tay tát một cái ở trên mặt bà ta: “Báo cảnh sát à! Mày đi báo đi, tao đánh chết cái loại lòng lang dạ sói nhà mày!”

Trần Xảo Xảo bị tát một cái, tiếng ong ong vang lên bên tai, sau đó tóc lại bị nắm lại, căn bản không thể phản kháng được.

Mà con trai Lâm Diệu Tổ của bà ta đứng ở một bên, không hề có ý định đi lên giúp đỡ.

Ngay vào lúc này, một người đàn ông chen vào đám người, sau đó bắt lấy tay của mẹ Trần, dùng sức tách hai người là bà ta và Trần Xảo Xảo ra.

Bình Luận (0)
Comment