Sau đó không biết ai la lên một tiếng: “Sinh viên khóa 82, hôm nay chúng ta tốt nghiệp rồi!”
Ngay khi giọng nói được cất lên, đã có người reo hò theo.
Có người ôm lấy nhau, có người thì rơm rớm nước mắt, mọi người đều chia tay một cách đầy lưu luyến, còn nói sau này nhất định phải sum họp.
Mặc dù Đại Kiều mới gia nhập vào tập thể lớp vào năm ba đại học, nhưng vì cô nhỏ tuổi nhất, dáng vẻ xinh đẹp, lại cộng thêm tính cách tốt, nên ai ai cũng đều quý mến cô, đối xử với cô như một cô em gái.
Vì vậy, sau khi chụp hình tập thể xong, đã có rất nhiều người tới tìm cô để chụp hình cùng nhau.
Người muốn chụp hình với cô xếp thành hàng dài, cảnh tượng đó hết sức ấn tượng, lại một lần nữ thu hút sự chú ý của những ngành khác.
Thái Như Nam nói với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ: “Hôm nay trông Đại Kiều xinh đẹp thật, trời ạ, lúc cậu ấy cười lên giống như tiên nữ vậy, ông trời của tôi ơi, dáng vẻ của cô ấy quả thật quá hoàn mỹ, nếu con có thể đẹp bằng một phần mười cậu ấy, thì giảm mười năm tuổi thọ của con cũng được!”
Bởi vì Đại Kiều học nhảy một năm, hiện tại Thái Như Nam vẫn mới là sinh viên năm ba đại học, cô ấy phải đợi đến sang năm mới được tốt nghiệp.
Nhưng vì cô ấy có cảm tình tốt với Đại Kiều, nên ngày mà Đại Kiều tốt nghiệp, cô ấy chắc chắn phải tới để giữ thể diện bạn thân.
Tống Ngọc Liên đúng ở một bên nghe Như Nam nói vậy thì trợn trắng mắt.
Trong ba năm, trừ lúc đầu, quan hệ trong ký túc xá rất căng thẳng, sau đó cậu của Vương Tiên Tiên xảy ra chuyện, nhóm ba người của Vương Tống Trần tan rã, quan hệ trong ký túc xá mới được hòa hoãn.
Sau khu Vương Tiên Tiên ý thức được bản thân không quan trọng như vậy, cô ấy đã đặt hết tâm trí vào việc học, chuyên tâm vượt qua thành tích của Đại Kiều.
Mặc dù từ đầu đến cuối cô ấy vẫn không thể vượt qua Đại Kiều, nhưng công sức mà cô ấy bỏ ra cũng đã được đền đáp xứng đáng.
Ngược lại là Tống Ngọc Liên, trước sau gì cô ta vẫn không thay đổi suy nghĩ đen tối, chẳng qua là nhà của cô ta không bối cảnh, bản thân lại không đủ xuất sắc nên cô ta cũng chỉ dám thầm ghen tị với Đại Kiều.
Lúc này, khi nghe được lời của Thái Như Nam, trong lòng cô ta vừa cảm thấy khinh Thái Như Nam là chó liếm của Đại Kiều, vừa ghen tị với sự xinh đẹp và nhân duyên tốt của Đại Kiều.
Với mối quan hệ giữa cô ấy và Đại Kiều, thì hôm nay cô ta không nên tới dự lễ chụp ảnh tốt nghiệp của khoa tài chính kinh tế, nhưng đầu năm cô ta đã bỏ người yêu trước đó, sau đó cô ta đã nhanh chóng tìm một người yêu khác ở khoa tài chính kinh tế.
Người yêu của cô ta vừa hay cùng khóa với Đại Kiều, chỉ là học ở lớp kế bên, nên hiện tại cô ta tới là để ủng hộ người yêu của cô ta với tư cách là người thân.
Bây giờ cô ta nhìn thấy mọi người ai cũng chạy tới chụp hình chung với Đại Kiều, trong lòng của cô ta cảm thấy rất khó chịu, ghen tị đến mức đôi mắt đỏ lên giống như mắt thỏ.
Cô ta đảo mắt sang chỗ khác, rồi nhấc váy lên, đi tới chỗ người yêu của mình.
“Anh Cố, anh xem, trán của anh chảy đầy mồ hôi rồi, mau lau mồ hôi đi!”
Người yêu của cô ta tên là Cố Dũng, cũng vì cô ta nghe Đại Kiều gọi Hoắc Trì là anh, cho nên cô ta cũng bắt chước gọi theo như vậy, vừa hay người yêu của cô ta cũng rất thích kiểu này, tình cảm của hai người họ rất thắm thiết.
Quả nhiên, vừa nghe thấy lời cô ta nói, khuôn mặt của Cố Dũng đã lập tức nở rộ.
Chỉ là đóa hoa này có hơi cay mắt, bởi vì Cố Dũng mũi tẹt, răng hô, dáng vẻ có hơi xấu.
Người xấu như vậy mà Tống Ngọc Liên lại bằng lòng quen anh ta, hiển nhiên là do anh ta cũng có thế mạnh, chính là cha anh ta có tiền.
Vì để trở thành tiêu điểm của sự kiện ngày hôm nay, Tống Ngọc Liên đã nhịn ăn nhịn xài hơn hai tháng nay, rồi cắn răng mua chiếc váy màu đỏ mà cô ta đang diện trên người.
Chiếc váy bó sát, vừa vặn qua đầu gối, ở thập niên này, cái chiều dài này quả thực khiến cho người khác phải chú ý.
Vậy nên khi cô ta đi tới, có rất nhiều ánh mắt của nam sinh dán vào dáng người của cô ta.
Khuôn mặt của Tống Ngọc Liên không đẹp lắm, nhưng dáng người của cô ta lại rất đẹp, lồi lõm đầy đủ, đây cũng chính là lý do người yêu của cô ta bằng lòng quen cô ta.
Thái Như Nam nghe Tống Ngọc Liên nói với giọng điệu õng ẹo, thì cánh tay của cô ấy nổi hết cả da gà.
Vừa hay lúc này bên Đại Kiều đã chụp ảnh chung xong rồi, Thái Như Nam nhanh chóng chạy tới, rồi nhỏ giọng nói: “Đại Kiều, cậu xem người phụ nữ kia lại giở trò mê hoặc rồi kìa!”
Đại Kiều nhìn theo hướng mà cô ấy chỉ, sau đó cô lập tức thu hồi lại ánh mắt, rồi khẽ cười nói: “Cậu ấy cũng không chọc cậu, sao cậu lại ghét cậu ấy như vậy?”