Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 723 - Chương 723. Phiên Ngoại 5

Chương 723. Phiên ngoại 5 Chương 723. Phiên ngoại 5

Đái Hiểu Tuyết đã được đưa đến bệnh viện một cách nhanh chóng.

Bởi vì thân thể cô ấy được chăm sóc rất tốt cho nên lần sinh con này cũng không quá khó khăn, 2 giờ là đã sinh con ra.

Chỉ là……

Vạn Xuân Cúc rất không vừa lòng!

Bà ta nhìn cháu gái nhỏ nhăm dúm dó nằm trong tã lót, nội tâm có vô số con thần thú đang rít gào!!!

Bụng Đái Hiểu Tuyết nhòn nhọn, rõ ràng phải là thai con trai mới đúng, hơn nữa bà ta còn cố ý lên chùa hỏi cao tăng, cao tăng nói bà ta nhất định có thể được như ý nguyện!

Được như ý nguyện cái rắm à, cao tăng cái mẹ gì, trả 250 đồng cho bà ta!!!

Kiều Chấn Quốc đã tròng một cái quần bình thường ra ngoài cái quần cộc có màu sắc và hoa văn như quần mà các bà cụ hay mặc, lúc này nhìn thấy cháu gái nhỏ, khuôn mặt ông ta tức khắc nở nụ cười như hoa.

Ông ta cẩn thận ôm cháu gái nhỏ từ tay vợ mình, nhìn mặt của con bé, lại quay đầu nhìn mặt của vợ, thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: “Còn may, không giống bà nội của cháu!”

A di đà phật, đúng là cao tăng phù hộ!

250 này tiêu rất đáng giá!

Hộ sĩ nghe được lời này, thiếu chút nữa cười đến phun ra.

Vạn Xuân Cúc phục hồi tinh thần lại, hung hăng trừng mắt nhìn hộ sĩ và Kiều Chấn Quốc một cái, nếu không phải trong tay ông ta còn đang bế đứa trẻ, bà ta nhất định sẽ không để yên cho ông ta!

Sau khi phân nhà, trên đầu Vạn Xuân Cúc không còn mẹ chồng quản thúc, lưng cứng hơn trước kia rất nhiều, làm cho Kiều Chấn Quốc sắp thành một kẻ sợ vợ.

An Bình không biết Đái Hiểu Tuyết hôm nay sẽ sinh, dựa theo ngày sinh dự tính mà bệnh viện báo thì hẳn là hơn một tuần sau, không ngờ tới sẽ sớm đến như vậy.

Hôm nay cậu đi xem mặt bằng tiệm cơm, không ngờ tới vừa đến nơi là đã nhận được tin mà người nhà nhắn lại qua máy nhắn tin, cậu vội vã gọi điện thoại lại.

Sau khi biết Đái Hiểu Tuyết sắp sinh con, cậu cũng không rảnh lo xem mặt bằng nữa, vội vàng lái xe quay về.

Khi mà đã tới bệnh viện, cậu cũng không rảnh đi thăm con gái mà trước hết là đến thăm Đái Hiểu Tuyết, sau khi nhìn thấy đối phương không có việc gì, lúc này cậu mới qua xem con gái của bọ họ.

Sau khi xem xong, cậu cũng đi theo thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Còn thật may không giống cô nhỏ Tiểu Đông Vân của con.”

Đúng lúc này Kiều Đông Vân đi vào nghe được lời này, lông mày đen đặc nâng lên nói: “…… Anh, da anh lại ngứa có đúng hay không?”

Năm nay Tiểu Đông Vân mười hai tuổi, bởi vì kế thừa gen cao của nhà họ Kiều, cô bé cao hơn so với bạn bè cùng lứa tuổi rất nhiều.

Chỉ là khi lớn lên khuôn mặt của cô bé vẫn không được xinh đẹp, ngũ quan rất giống Vạn Xuân Cúc, nhưng mà điều tốt hơn so với Vạn Xuân Cúc là làn da cô bé rất trơn mượt, chỉ là không trắng.

An Bình nhanh chóng cười mỉa hai tiếng: “Đông Vân này, đừng tức giận với anh mà, anh chỉ nói hươu nói vượn thôi!”

Tuy rằng tính cách của An Bình hơi khờ khạo, nhưng chất phác trọng tình nghĩa, đối xử với anh chị em nhà họ Kiều đều rất tốt, cho nên Kiều Đông Vân cũng không định thực sự so đo với cậu.

Vạn Xuân Cúc nhìn thấy con gái nhỏ đến đây, trên mặt lập tức nở rộ ra một đóa hoa cúc: “Con gái yêu của mẹ, con đã đến rồi đấy à?”

Từ mấy năm trước sau khi hai người Tiểu Đông Vân và Tiết An Húc bởi vì bộ phim truyền hình《 Tiểu Thạch Đầu về nhà ký 》mà nổi tiếng, tiếng hát của Tiểu Đông Vân cũng theo đó mà thịnh hành khắp mọi nẻo đường trong cả nước.

Sau đó công ty rèn sắt khi còn nóng, giúp cô bé phát hành vài đĩa nhạc, làm cô bé trở thành ngôi sao ca nhạc nhí nổi tiếng khắp cả nước.

Chỉ là bởi vì có hợp đồng với nhà họ Kiều, hơn nữa cô bé cũng thực sự không được đẹp lắm, cho nên công ty chế tác cho cô bé một cái mặt nạ con bướm, đến nay trừ bỏ người nhà họ Kiều, cùng với bạn bè thân thích nhà họ Kiều, không có ai biết người sau mặt nạ rốt cuộc trông như thế nào.

Điều này không chỉ cho Kiều Đông Vân có không gian của riêng mình, cũng ở một trình độ nhất định nhuộm đẫm sắc thái thần bí cho cô bé.

Bởi vì con gái nhỏ có triển vọng, cho nên ngoại trừ đứa con trai là An Bình ra thì Vạn Xuân Cúc thích nhất đứa con gái út Kiều Đông Vân này.

Mà Kiều Đông Vân cũng là người duy nhất ngoại trừ Kiều Tú Chi có thể trấn áp đóa yêu tinh hoa cúc già là Vạn Xuân Cúc.

Kiều Đông Vân chào hỏi với mẹ của cô bé, sau đó liền đi xem cháu gái nhỏ của cô bé.

Mũi của cháu gái nhỏ cao cao, đôi mắt tuy rằng còn chưa mở, nhưng mà xem hình dáng kia thì hẳn là một đôi mắt to, trong lòng cô bé cũng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Tuy rằng cô bé không tự ti, nhưng mà cô gái nào lại không hy vọng chính mình lớn lên đẹp chứ, tốt nhất là đẹp giống chị Đại Kiều của cô bé là hoàn mỹ nhất.

Tới buổi chiều, mấy chi khác của nhà họ Kiều cũng lục tục tới bệnh viện để thăm Đái Hiểu Tuyết.

Đến khi hai người Đại Kiều và Hoắc Trì đến đây, bọn họ lập tức thành trọng tâm chú ý của mọi người chú ý.

“Đại Kiều, bụng em lớn thật đấy, còn lớn hơn so với bụng chị hồi được tám tháng!” Đái Hiểu Tuyết nhìn bụng Đại Kiều kêu lên.

Tiếng kêu của cô ấy vừa dứt, ánh mắt của mọi người tức khắc chuyển đến ở trên bụng Đại Kiều.

Thực sự quá lớn, cảm giác giống như chứa một quả dưa hấu siêu cấp to.

Nhưng mà điều kỳ quái là, bụng Đại Kiều lớn thì lớn đấy, nhưng tứ chi của cô vẫn rất thon dài nhỏ nhắn, trên mặt thì lại nhiều thịt hơn trước kia được một chút, chỉ là nếu mà nhìn từ sau lưng thì chắc chắn không nhìn ra là cô đang mang thai.

Đại Kiều tay vuốt ve cái bụng quá khổ: “Đúng vậy, bác sĩ nói bên trong là song thai.”

Song thai!!

Tuy rằng mọi người sớm đã đoán được, nhưng dù sao thì trước kia cũng chưa nghe được xác nhận.

Khuôn mặt Đái Hiểu Tuyết tràn ngập sự hâm mộ: “Thật là quá hâm mộ em!”

Tuy rằng quá trình mang thai rất vất vả, nhưng mà cô ấy rất thích trẻ con, lúc ấy khi đang mang thai cô ấy và An Bình đều hy vọng cái thai đầu tiên trong bụng là song thai.

Chỉ tiếc thứ may mắn này không phải con người muốn có là có thể có.

Vẫn là Đại Kiều may mắn nhất!

Đại Kiều câu môi cười: “Đúng vậy, em cũng cảm thấy rất vui.”

Không biết Hoắc Trì mượn được một cái ghế dựa từ nơi nào, cẩn thận đỡ Đại Kiều ngồi xuống.

Một màn này làm cho những người phụ nữ khác ở đây hâm mộ vô cùng.

Họ cảm thấy Đại Kiều thật là con cưng của ông trời, không chỉ có sự xinh đẹp, hơn nữa lại có một bộ não thông minh, gả cho ông chồng vừa có tiền vừa có bản lĩnh, hơn nữa vô cùng chung tình với cô, mẹ chồng cũng thương cô như là con gái ruột.

Cái mệnh này, thật là ước ao cũng không ước ao nổi!

Đương nhiên, mọi người hâm mộ thì hâm mộ, nhưng cũng không ai ghen ghét cô, ngoại trừ Vạn Xuân Cúc.

Lúc này bà ta đang nhìn chằm chằm bụng to của Đại Kiều, khí chua trong lòng kêu lục cục: “Đại Kiều, bụng cháu tròn như thế này, bác đoán bên trong là hai bé gái nhỉ?”

Đái Hiểu Tuyết sinh cho bà ta một đứa cháu gái, cho nên bà ta không cho phép Đại Kiều sinh ra một đôi con trai!

Đại Kiều lại cười: “Cảm ơn bác gái cả, bác sĩ nói con trai hay con gái cũng có khả năng, nếu là một đôi bé gái, cháu và Hoắc Trì đây cũng phải vì các bé mà chuẩn bị thêm của hồi môn!”

Nếu mà để người trọng nam khinh nữ nghe được lời này, chỉ sợ sẽ liều mạng với Vạn Xuân Cúc, chỉ là hai người Đại Kiều và Hoắc Trì đều không sao cả.

Bọn họ biết đối phương là đang muốn làm bọn họ ghê tởm, nhưng bọn họ thật sự cảm thấy con trai hay con gái đều như nhau.

Bất kể là giới tính nào, bên trong đều là con cái của bọn họ, bọn họ sẽ dùng cả đời để yêu chúng.

Sắc mặt Hoắc Trì bình tĩnh, không có một chút ý cười.

Tưởng tượng đến chuyện con gái yêu còn chưa sinh ra sẽ bị thằng nhóc thối khác cướp đi vào ngày nào đó, anh nghĩ như thế nào cũng không thấy thoải mái!

Vạn Xuân Cúc nghe được lời của Đại Kiều thì bĩu môi, cảm thấy cô chỉ là đang mạnh miệng!

Quay đầu lại nhìn thấy sắc mặt Hoắc Trì âm tình bất định, trong lòng tức khắc thoải mái.

Đái Hiểu Tuyết ở bệnh viện ở hai ngày là đã xuất viện.

Tuy rằng Vạn Xuân Cúc không hài lòng với cháu gái, nhưng ai bảo An Bình “bất lực” chứ, cháu gái thì cháu gái thôi!

Hơn nữa, có con gái nhỏ Kiều Đông Vân làm ví dụ ở phía trước, bà ta chăm cháu gái lại chăm ra tình cảm, hơn nữa một lòng muốn bồi dưỡng cháu gái đến mức còn giỏi giang hơn cả Kiều Đông Vân.

Chẳng qua đây là chuyện sau này.

Bình Luận (0)
Comment