Đoàn Sủng Cẩm Lý Ở Thập Niên 70 (Bản Dịch Full)

Chương 74 - Chương 74. Trứng Gà Của Đại Kiều 3

Chương 74. Trứng gà của Đại Kiều 3 Chương 74. Trứng gà của Đại Kiều 3

Lâm Tuệ nghe thấy tiếng đứa nhỏ, thân thể hơi khựng lại: "Đông Lâm, con nói trứng gà này là Đại Kiều cho con sao?"

Nhóc con cũng có tính khí của mình!

Mẹ nhà cậu chọc cậu giận, cậu chỉ đành ghé vào trong ngực bà ngoại, không hề muốn nhìn mẹ cậu chút nào.

Vương Thu Anh dùng ánh mắt như róc xương lóc thịt mà nhìn con gái: "Mẹ đã nói đứa nhỏ này luôn hiểu chuyện nghe lời, sao lại có việc trộm đồ của người khác, con đừng tưởng đứa nhỏ còn nhỏ thì có thể tùy tiện đánh chửi, con mà tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn gì cũng khiến đứa nhỏ lạnh lẽo trong lòng thôi, Phương Tiểu Quyên chính là một tấm gương!"

Bà nói xong, lập tức ôm cháu trai đi về nhà cũ.

Bên này nhà họ Kiều, hai chị em dâu của Vạn Xuân Cúc và Trần Xảo Xảo cũng dừng chiến, rồi lại vào nhà bếp mẹ chồng chuẩn bị cơm tất niên.

Về phần Vạn Xuân Cúc nói muốn về nhà mẹ đẻ, đúng rồi, nghe cũng tốt đó chứ.

Chưa tới năm giờ thì cơm tất tiên đã làm xong.

Vì quan tâm tới Kiều Chấn Quân đang tê liệt, đồ ăn được giặt tới trên bàn ở trên giường, giường bàn quá nhỏ, chỉ có thể chia thành hai bàn, người lớn một bàn, đứa nhỏ một bàn.

Một bàn tổng cộng có ba phần đồ ăn thịt, ba phần thức ăn chay, bởi vì hai ngày nay thân thể của Tiết Xuyên khá hơn, cho nên mấy phần đồ thịt này đều là ông tự mình xuống bếp làm, hương vị ngon tới mức mọi người suýt ăn luôn đầu lưỡi!

Mọi người lại bắt đầu phát huy thói quen tốt "Ăn cơm không nói", nhưng đường đũa vừa nhanh vừa chuẩn, gắp một miếng thịt, từng người đều ăn tới mức miệng dính đầy dầu mỡ.

Vạn Xuân Cúc biến đau thương thành sức mạnh, và từng đũa vào trong bụng, ăn tới no căng cả bụng, tâm trạng cũng được kéo tốt hơn.

Cơm nước xong xuôi, hai người Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên trở về phòng lấy tiền mừng tuổi ra.

Bọn nhỏ vừa thấy tiền mừng tuổi, đôi mắt đã lập tức sáng lên.

Động tác của An Bình là nhanh nhất, "bịch" một tiếng đã quỳ xuống chúc ông bà nội: "Ông nội, bà nội, chúc mừng phát tài, chúc sang năm lại đánh được thêm vài con lợn rừng, như vậy mỗi ngày mọi người lại có thể ăn thịt rồi!"

Mọi người bị chọc cười bởi lời chúc phúc của An Bình.

Vạn Xuân Cúc nhìn con trai cưng, vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

Không hổ là con trai của bà ta, ngay cả động tác lúc này cũng vừa nhanh vừa chuẩn!

Kiều Tú Chi và Tiết Xuyên lần lượt phát tiền lì xì cho mấy đứa nhỏ, thống nhất đều là một hào.

Đại Kiều cầm hai đồng tiền nóng hổi trong tay, khuôn mặt nhỏ nhắn kích động tới đỏ rực lên.

Đây không phải là lần đầu tiên cầm được tiền lì xì, nhưng đây là lần đầu tiên cô có được quyền sử dụng với tiền lì xì này.

Ngày xưa ở trong nhà, cha cô sẽ cho cô tiền lì xì, nhưng vừa quay đầu thì mẹ cô sẽ lấy đi, dùng lý do không giống như những người lớn hay nói "Trước hết mẹ giúp con giữ ở đấy" mà bà ta sẽ thẳng thắn mà nói cô là kẻ gây họa, không có tư cách dùng tiền lì xì!

Sau khi An Bình cầm được tiền mừng tuổi từ tay ông bà nội, ngay lập tức ánh mắt đã chuyển sang hai người chú khác.

"Chú hai, chúc mừng phát tài, chúc thân thể chú hai nhanh chóng khỏe lên, nhanh chóng phát ra tiền lì xì ạ!"

"Chú ba là tốt nhất rồi, dáng dấp vừa hào phóng vừa đẹp trai, chắc tiền mừng tuổi cũng không chỉ một đồng thôi nhỉ?"

Nghe lời An Bình nói, mọi người lại cười ầm lên.

Đại Kiều thấy anh họ nhận được không ít tiền lì xì, cô cũng học theo, đi theo sau anh họ chúc tết cho người lớn.

Chỉ chốc lát sau, trong tay cũng đã cầm đủ năm đồng tiền, thật sự khiến cô mừng tới điên luôn.

Vạn Xuân Cúc nhìn bầu không khí rất tốt, có lòng lại nói vài lời dễ nghe lấy lòng cha mẹ chồng: "Cha à, tài nấu nướng của cha tốt như vậy, rảnh rỗi thì dạy thêm cho hai đứa nhỏ Đông Hà và Đông Anh với ạ. Hai đứa nó, lớn lên không chỉ ngoại hình không đẹp mà tính tình cũng không hài hước, con sợ sau này không ai muốn lấy bọn nó. Nếu có học được khả năng nấu ăn, tốt xấu gì cũng được chút sở trường, sau này tìm nhà chồng cũng dễ dàng hơn."

Hai chị em Kiều Đông Hà và Kiều Đông Anh thật sự đang thảo luận vui vẻ về cách sử dụng tiền lì xì này thế nào, không ngờ lại bị mẹ của các cô thọc ngay cho một đao!

Hai chị em vô cùng buồn phiền.

Nhưng rất nhanh, cha ruột các cô đã báo thù cho các cô!

Chỉ thấy Kiều Chấn Quốc thở dài nói: "Nói tới việc này cũng tại bà đó, bà làm mẹ nó mà ngoại hình không dễ nhìn, bọn họ giống bà, còn có thể đẹp thế nào đây?"

Vạn Xuân Cúc: "..."

Tại sao đang yên đang lành lại kéo tới trên người bà?

Cái người đàn ông chó má này, thật sự khiến bà ta tức chết mà!

An Bình dập đầu quá mạnh, lúc đứng lên tối sầm lại, "bịch" một tiếng ngã chúi xuống đất.

Vạn Xuân Cúc đau lòng cho con trai, không đoái hoài gì tới tức giận làm gì, chạy nhanh tới, ai ngờ trượt chân, cũng ngã sấp theo.

"Ôi... Bụng của tôi..."

Bình Luận (0)
Comment