Chương 124: Đồng môn
Chương 124: Đồng môn
"Đã các ngươi cảm thấy là bằng bản lĩnh của mình để thoát khốn, ta cũng không cần nói cái gì, tránh xa một chút, để khỏi gặp phải sự ám toán của Ác Linh Cốc nữa." Lục Tiểu Thiên cười gằn một tiếng.
"Chờ một chút, Lục sư đệ, việc này là chúng ta đã làm sai trước, bất quá dù sao cũng là đồng môn, còn xin Lục sư đệ mang bọn ta đi tìm người của Ác Linh Cốc, báo thù cho Vương sư đệ và Tông sư muội đã chết kia!" Chu Linh trên mặt đầy sát khí nói.
"Không sai, báo thù cho Vương sư đệ và Tông sư muội, không thể để cho đám hỗn đản của Ác Linh Cốc kia dễ chịu." Thành viên tiểu đội cùng hưởng ứng nói.
"Đúng, để đám người Ác Linh Cốc đó biết được chúng ta cũng không phải dễ trêu, mụ nội nó, Nếu không phải bị đối phương lợi dụng địa hình vây khốn, Người của chúng ta triển khai không được, mới bị ngăn ở bên trong, đi, tìm lũ khốn này gây phiền phức đi." Chu Ngang mắng một câu, gã ngược lại là đối với cái chết của Vương sư đệ và Tống sư muội không có tình cảm gì, thuần túy là chỉ muốn cho hả giận. Ngoài ra nếu có thể giết chết mấy người của Ác Linh Cốc, đoạt chút linh vật cũng không tệ.
"Đã như vậy, còn đứng ngây đó làm gì, đi thôi." Lục Tiểu Thiên một bước phóng đi đã bước ra xa hơn một trượng.
"Dừng lại, hỗn đản Ác Linh Cốc! Có bản lĩnh đứng lại cho lão tử."
"Vương bát đản, trước đó ở trong hang động không phải hung hăng lắm sao, hiện tại sao lại chạy vậy hả?"
Dưới sự dẫn dắt của Lục Tiểu Thiên, một đoàn người rất nhanh đuổi tới sau lưng đệ tử Ác Linh Cốc, đám người Chúc Ngộ Xuân cầm theo Linh khí mắng to.
Diệp Hưng Bình hung tợn quay đầu nhìn thoáng qua, chờ gã bắt được cơ hội, nhất định sẽ trả lại gấp đôi.
Chỉ bất quá tu sĩ của Ác Linh Cốc phản ứng cũng không chậm, dưới tình huống hao tổn hết mấy người không hề có chút ưu thế nào, cũng không có ý định cùng đệ tử Linh Tiêu Cung nhân số đông hơn liều mạng tới ngươi sống ta chết.
Bất quá tiểu đội tu sĩ này bị như vậy cũng xứng đáng, mặc dù Ngô Nghiên và Đám người Chu Linh truy kích tốc độ có phần nhanh, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể chặn đứng một hai người chạy chậm của Ác Linh Cốc. Nhưng không ngờ lại gặp phải một đội tu sĩ khác của Linh Tiêu Cung trùng hợp xuất hiện ở phía trước tu sĩ của Ác Linh Cốc. Mà người dẫn đội đúng lúc lại là La Tiềm của Linh Thiên Phong Vực, đội ngũ Tô Thanh không ngờ cũng đi cùng.
Kết quả người của Ác Linh Cốc tự nhiên là bi kịch, ngoại trừ Diệp Hưng Bình, Vu Liễu Phượng còn có Triệu Dung đào tẩu được, còn lại tất cả đều bị vây công đến chết.
Đám người Ngô Nghiên tự nhiên là mở mày mở mặt, tiểu đội của La Tiềm có mười người. Sau khi hợp lại với tiểu đội của đối phương, cho dù là trong hang động tổn thất mất hai người, số người của bọn họ cũng đạt tới số lượng kinh người là hai mươi lăm người. Càng trọng yếu hơn chính là nhiều thêm một vị tuyệt đỉnh cao thủ trong hàng đệ tử Linh Tiêu Cung La Tiềm, xếp hạng còn cao hơn Ngô Nghiên rất nhiều. Có La Tiềm, Ngô Nghiên hai tên đệ tử tinh anh, càng có Tô Thanh vị cháu đích tôn của Kim Đan lão tổ này, độ an toàn khẳng định là lớn hơn rất nhiều.
Vận khí này thật đúng là oái ăm, đến người nào không được, không ngờ lại là tên gia hoả này tới. So sánh với sự cao hứng của những người khác, Lục Tiểu Thiên lại đang thầm mắng không thôi. Hắn âm thầm đi phía sau đội ngũ, mặc dù La Tiềm sớm muộn gì cũng sẽ thấy hắn, bất quá có thể tránh được lúc nào hay lúc đó.
"La sư huynh, Tô sư tỷ, có thể gặp được hai người thật sự là quá tốt, vừa rồi đa tạ mọi người tương trợ."
Trước kia ở Linh Tiêu Cung, tuy rằng Ngô Nghiên không quá thích hai người, bất quá trong khoảng thời gian ở Huyết Sắc Cấm Địa nơi nguy cơ tứ bề như này cùng tu sĩ khác tranh đấu. Đặc biệt là sau lần hiểm tử hoàn sinh này, càng có loại cảm giác lao lực quá độ. Đột nhiên gặp được hai cường viện, Ngô Nghiên khó tránh khỏi cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Đều là đồng môn, gặp được ngoại địch, tự nhiên cũng phải cùng tiến cùng lui." La Tiềm khách khí nói.
"Cái gì mà cũng phải, các ngươi xảy ra chuyện gì, ngay cả mấy tên tu sĩ của Ác Linh Cốc cũng không chặn nổi, còn để bọn chúng chạy thoát mấy tên." Vẻ mặt Tô Thanh không cao hứng bĩu môi nói.
La Tiềm vốn đang dự định cùng đám người Ngô Nghiên khách khí vài câu. Bất quá nghe được lời nói của Tô Thanh, lập tức vẻ mặt xấu hổ, ngượng ngùng lui sang một bên.
Ngô Nghiên, đám người Chu Linh vẻ mặt không vui, đào tẩu ba người, một người cũng là đệ tử tinh anh của Ác Linh Cốc, hai người còn lại nắm bắt thời cơ rất nhanh, theo sát phía sau. Vừa vặn ở phương hướng đó lại chỉ có Chúc Ngộ Xuân và một nữ cung thủ khác, đối mặt với mấy người đang liều mạng, tự nhiên là không dám dùng mạng ra ngăn cản. Tô Thanh có gia gia là Kim Đan lão tổ, trên thân có pháp khí, đan dược dùng không hết, những người khác sao có thể sánh bằng.
Bất quá cũng vì lo ngại thân phận của Tô Thanh, vừa rồi lại còn ra tay giúp đỡ, tạm thời chỉ có thể nuốt sự bất mãn vào lòng.
"Nghe nói nơi này xuất hiện tung tích của Tử La Tham, các ngươi có gặp được không?" Tô Thanh chắp tay sau lưng, không hề quan tâm đến vẻ bất mãn của đám người Chu Linh, điêu ngoa nói.
"Xác thực là phát hiện được Tử La Tham, bất quá nơi đó có lượng lớn Hắc Lân Dực Phong Xà. Tu sĩ của Ác Linh Cốc chính là thừa dịp bọn muội bị lượng lớn hắc xà vây công, cản lại đường đi của bọn muội. Nếu không phải Lục sư đệ sớm cảm thấy được nguy hiểm, nhanh chóng chạy ra khỏi hang động, chỉ sợ hiện tại bọn muội vẫn còn bị nhốt ở bên trong." Chu Linh kiềm chế lòng bất mãn nói.
"Lục sư đệ, người nào là Lục sư đệ, không ngờ lại có năng lực này." Tô Thanh hai tay chắp sau lưng tò mò tìm kiếm trong đám người.
"Lộp bộp, chính là vị Lục sư đệ này. Uy, Lục sư đệ, ngươi làm gì núp ở phía sau không dám ra đây? Ngươi không phải rất lợi hại sao?" Lãnh Xảo Ngọc trong lòng cười trộm, nhìn thoáng qua Lục Tiểu Thiên, lại trừng mắt thị uy nhìn Chúc Ngộ Xuân một cái.
Chúc Ngộ Xuân gãi gãi đầu, mặc dù nghe đồn xác thực giống như có chuyện như vậy. Bất quá La Tiềm dù sao cũng đứng hàng thập đại cao thủ Luyện Khí kỳ của Linh Tiêu Cung đã nhiều năm. Ở sau lưng nghị luận người ta vài câu thì thôi đi, ngay trước mặt, y không có cái gan đó.
Khi mọi người nhìn về phía Lục Tiểu Thiên, La Tiềm cũng giống như mọi người nhìn về hướng đó không ngờ lại thấy được Lục Tiểu Thiên đang ở phía cuối đám người. Lập tức hai mắt trợn tròn, trên mặt ẩn hiện nộ khí, tràn đầy sát khí nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên, "Là ngươi!"
Gã xuất thân cao quý, thiên phú lại tốt, còn có Lôi linh căn cực kỳ hiếm thấy, không chỉ tốc độ tu luyện nhanh hơn tu sĩ bình thường, hơn nữa Lôi hệ chiến kỹ, pháp thuật bản thân uy lực cũng lớn hơn tu sĩ bình thường. Dưới sự chỉ dạy ân cần của phụ thân gã, một mực giết thẳng vào mười vị trí đầu trong đám đệ tử Luyện Khí kỳ ở Linh Tiêu Cung. Mặc dù có mấy tên lợi hại hơn gã, nếu không phải là niên kỷ lớn hơn gã nhiều, thì là xuất thân từ Kim Đan gia tộc, tu luyện chiến kỹ càng lợi hại hơn.
Nhất định phải đánh bại Lục Tiểu Thiên, rửa sạch nhục nhã! Ngươi xưa nay được người khác săn đón như gã không thể nào tiếp thu được lần thất bại này của bản thân. Gã cơ hồ mất khống chế vung ra pháp khí Lôi Phạt Thương của bản thân, Lôi hệ khí tức bạo ngược oanh tạc tứ tung, tu sĩ bên cạnh bị dọa sợ đứng tránh sang hai bên. Chỉ sợ tâm trạng của La Tiềm có chút mất khống chế, nộ hỏa sẽ dính lên trên người bọn họ. Bất quá cũng may Lôi Phạt Thương không phải chỉ bọn họ, mà chỉ thẳng về phía Lục Tiểu Thiên đang muốn tránh cũng không thể tránh kia.