Chương 125: Tụ hợp lại
Chương 125: Tụ hợp lại
"Lấy binh khí của ngươi ra!" La Tiềm lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Tiểu Thiên nói.
Ngô Nghiên, đám người Chu Linh đều mang vẻ mặt bất khả tư nghị nhìn La Tiềm một chút, rồi lại nhìn Lục Tiểu Thiên một chút. Chính là Chúc Ngộ Xuân cũng cảm thấy quá thấp thỏm, trước đó ăn nói lung tung thì cũng thôi đi. Chúc Ngộ Xuân cũng chỉ là nghe lời đồn ở bên ngoài, ở trong hang động lâm vào tuyệt cảnh, lại ước gì Lục Tiểu Thiên bản sự càng lớn để có thể cứu cả đám ra ngoài. Sau khi ra khỏi hang động, phần tâm tư này cũng phai nhạt mấy phần. Nhưng nhìn biểu tình của La Tiềm, việc này chỉ sợ tám chín phần mười là sự thật. Nếu không khi đối mặt với một người bình thường, tuyệt không có thái độ như vậy.
"Tử La Tham vẫn chờ người đi hái, một người trên con đường tu luyện sẽ có rất nhiều đối thủ, ở Luyện Khí kỳ có đối thủ, ở Trúc Cơ kỳ cũng sẽ có. Lúc ngươi lựa chọn ở Luyện Khí kỳ đánh bại ta, có lẽ những sư huynh đệ Luyện Khí kỳ khác đã đạt được linh vật đổi lấy Trúc Cơ Đan. Bọn họ đứng ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ nhìn ngươi ở phía dưới. Ngươi thích nhìn những người trước kia bị ngươi giẫm dưới chân, bỗng nhiên có một ngày cúi đầu khinh thường ngươi?"
Lục Tiểu Thiên khoanh tay mà đứng lạnh nhạt nói. Hắn từ khi bước lên con đường tu tiên, gặp phải các loại người muôn hình muôn vẻ, lão gian cự hoạt, âm trầm độc ác, xuất thủ ngoan độc, kẻ không từ bất cứ thủ đoạn nào cũng có, đột nhiên gặp được loại người lỗ mãng như La Tiềm này, thật đúng là có chút không thích ứng. Lại nói, tên La Tiềm này muốn cùng hắn đánh, không ngờ sử dụng chính là pháp khí, đây không phải rõ ràng khi dễ hắn không có pháp khí sao? Mặc dù hắn có, nhưng hắn cũng không muốn bởi vì một trận đánh không có ý nghĩa khi không để lộ ra pháp khí của mình để cho người khác cảnh giác.
"Đúng đấy, đánh đánh đánh, đánh cái gì đánh, đi thu thập Tử La Tham quan trọng hơn. Trước khi tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa, ta đã cam đoan với gia gia ta, nhất định phải dựa vào năng lực chính mình thu thập được linh vật đổi được Trúc Cơ Đan." Tô Thanh không kiên nhẫn nói.
Hay thật, một tên thì lỗ mãng, một đứa thì kiêu căng, thật không biết cái nhóm người này làm thế nào ở trong cấm địa lăn lộn đến bây giờ, cả một tiểu đội đều lông tóc không tổn hao gì. Thượng thiên thật đúng là ưu đãi những người này. Lục Tiểu Thiên trong lòng không còn gì để nói.
"Vậy, vậy được, liền nghe theo lời Tô sư muội, trước tiên thu thập xong Tử La Tham, lại cùng ngươi phân ra cao thấp." La Tiềm nộ khí tới cũng nhanh, bất quá sau khi Tô Thanh một câu, tan biến cũng nhanh.
Thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn, bất quá tốt xấu cũng coi vượt qua được một ải này. Về phần sau đó, chờ hái được Tử La Tham, hắn cũng chưa chắc thật sự sợ pháp khí Lôi thương của La Tiềm. Lục Tiểu Thiên cười nhạt một tiếng.
"Ha ha, Ngô sư muội, còn thật sự là trùng hợp a, nghĩ không ra ở chỗ này lại gặp phải."
Mới trở về trước cửa hang động, một đoàn hai mươi bảy người đồng thời xuất hiện, chính là đệ tử của Huyền Băng Môn. Dẫn đầu lại là Mông Vũ trước đó đã sớm tách ra. Không ngờ lúc này lại hội hợp với một tiểu đội khác, xem ra Huyền Băng Môn vận khí cũng không tệ lắm.
"A, mấy vị này ngược lại có chút lạ mặt, nhất là vị sư muội này, quốc sắc thiên hương, để cho người ta khuynh đảo, tại hạ Mông Vũ, xin hỏi phương danh của sư muội." Rất nhanh Mông Vũ lại chú ý tới sự tồn tại của đám người La Tiềm, đặc biệt là sau khi nhìn thấy Tô Thanh, đối với sự xinh đẹp của Tô Thanh càng lộ ra một tia mê say, kinh nghi hỏi.
"Nguyên lai là Huyền Băng Môn, bắt quan hệ lung tung làm gì, chúng ta bây giờ còn có chuyện quan trọng, không có thời gian rãnh rõi cùng các ngươi làm quen." La Tiềm vừa nhìn thấy Mông Vũ, còn có mấy tên đệ tử Huyền Băng Môn khác thực lực không kém ánh mắt cứ liếc nhìn quét tới quét lui trên thân thể hai người Ngô Nghiên và đám người Tô Thanh, lập tức trong lòng bốc lên một trận tà hỏa, tức giận nói.
"Lời nói của vị sư đệ này sai rồi, hai phái chúng ta giao hảo đã nhiều thế hệ, đã gặp được, dĩ nhiên phải chào hỏi, cùng chống lại cường địch, lợi ích chia đều, tự nhiên cũng là chuyện nên có." Mông Vũ đối với vẻ căm tức của La Tiềm lơ đễnh, cười nhạt một tiếng nói.
"Tốt, La sư huynh, vị Mông sư huynh này nói đúng, Huyền Băng Môn cùng Linh Tiêu Cung từ trước đến nay đồng khí tương liên. Ở trong Huyết Sắc Cấm Địa nên hỗ trợ lẫn nhau. Hiện tại phát hiện được Tử La Tham, cùng nhau chia sẻ cũng không sao, tin tưởng Mông sư huynh nếu có phát hiện bảo vật gì, cũng sẽ chia cho chúng ta một phần." Tô Thanh giọng dịu dàng nói.
"Sư muội nói cực phải. Sư muội ưu ái chúng ta như thế. Phía sau tại hạ cũng vì sư muội mà như Thiên Lôi sai đâu đánh đó." Đám người Mông Vũ nghe được tin tức của Tử La Tham, lập tức sắc mặt đại hỉ, nhất là sau khi thấy Tô Thanh không hề cảnh giác với đám người bọn họ, Mông Vũ càng mang vẻ mặt đắc ý khiêu khích nhìn về phía La Tiềm đang trợn trừng mắt nổi giận đùng đùng.
"Tốt, vậy cứ thế quyết định, chúng ta hiện tại đi hái Tử La Tham." Tô Thanh vô cùng hưởng thụ sự săn đón của đám người Mông Vũ, loại cảm giác chúng tinh phủng nguyệt* này.
*Chúng tinh phủng nguyệt: các vì sao vây quanh một mặt trăng. Ý là mọi người đều vây quanh nịnh nọt.
Đám người Ngô Nghiên mặt hiện lên vẻ không vui, chuyện lớn như thế vậy mà Tô Thanh lại một lời quyết định. Các nàng còn có hai mươi mấy người, lại thêm đệ tử của Huyền Băng Môn, vượt qua năm mươi người. Nhưng Tử La Tham cũng chỉ có mười mấy gốc, căn bản không đủ chia, bất quá cũng may nàng là hạch tâm đệ tử, thế nào cũng sẽ có phần của nàng, về phần những người khác, thì không chắc. Bất quá đám Hắc Lân Dực Phong Xà trên hàn đàm số lượng quá nhiều, chỉ sợ chỉ bằng vào đệ tử của Linh Tiêu Cung cũng khó có thể ứng phó, tăng thêm Huyền Băng Môn, thay phiên đánh giết đám hắc xà cũng là một lựa chọn không tồi.
"Tử La Tham chỉ có một chút như này, nhiều người như vậy, sau này làm sao chia." Chu Linh là hạch tâm đệ tử, coi như Tử La Tham sau khi tới tay cũng chia được một chút, cuối cùng thì vẫn sẽ có. Nhưng những người còn lại thì không có bối cảnh, thực lực cũng rất bình thường, chỉ sợ ngay cả ăn cơm thừa rượu cặn cũng không có được. Những tính toán tỉ mỉ này của Chúc Ngộ Xuân, tu sĩ xuất thân là tán tu có tính toán của riêng mình thấp giọng nói.
Thật đúng là liễu ám hoa minh, vốn Lục Tiểu Thiên nhìn thấy La Tiềm đã có chút nhức đầu. Dù sao La Tiềm cũng quá coi trọng mặt mũi tất nhiên có ý nghĩ muốn rửa sạch nhục nhã, cho dù bị Tô Thanh tạm thời áp xuống, nhưng sau đó cũng sẽ phiền phức không nhỏ. Bất quá bây giờ không ngờ lại tới Huyền Băng Môn Mông Vũ, đối Tô Thanh ân cần đủ kiểu. Lục Tiểu Thiên trong lòng một trận nhẹ nhõm, dù sao cũng hoả lực của La Tiềm cũng đã hoàn toàn dời đi. Hắn ngược lại là được mấy phần thanh nhàn.
*liễu ám hoa minh: chuyện này chưa xong đã tới chuyện khác.
"Lục sư huynh, nghĩ không ra ngươi lại thật sự cùng La sư huynh đánh qua một trận, bất quá thực lực của sư huynh mạnh như vậy, như thế nào lại cam tâm ở dưới người khác?"
Chu Ngang và Chúc Ngộ Xuân mấy tên đệ tử xuất thân tán tu có kinh nghiệm phong phú, trước tiên vây quanh lấy Lục Tiểu Thiên.
Mấy tên gia hoả này cái mũi thật là thính. Lục Tiểu Thiên hơi kinh ngạc, một trận chiến của hắn và La Tiềm ở Linh Thiên Phong Vực loạn thạch lâm, lúc đó bất quá chỉ có mấy người. Hắn cũng không hề cùng người khác đề cập qua chuyện này, mà La Tiềm là một người sĩ diện như vậy, chắc hẳn cũng sẽ không tuyên dương khắp chốn mới đúng, những người này lại là như thế nào biết được. Chẳng lẽ là người bên cạnh La Tiềm, hoặc là Tô Thanh truyền ra ngoài?
Trên đời không có tường nào gió không lọt qua được, bất quá là ai lộ ra cũng không có quan hệ gì với hắn. Lục Tiểu Thiên trên mặt không buồn không vui nói, "Có một số việc chỉ là tin đồn thất thiệt thôi, nếu là có thực lực, ai nguyện ý đứng thấp hơn người khác."
"Có thực lực, cũng phải có người ủng hộ mới được, sức một người có hạn. Trước mắt số lượng Tử La Tham không nhiều, La sư huynh, Ngô sư tỷ các nàng tự nhiên là chiếm phần lớn, chúng ta tự nhiên là không tranh nổi. Bất quá lại nhiều thêm người của Huyền Băng Môn, chúng ta không thể không tranh giành. Nhưng rắn không thể không có đầu, những đệ tử xuất thân tán tu như chúng ta nếu vẫn không đoàn kết, e rằng sẽ bị coi là pháo hôi mà thôi. Trước đó Ngô sư tỷ còn hơi tốt một chút, mặc dù kinh nghiệm kém một chút, lại sai sử chúng ta như là vũ khí để sử dụng, bất quá tính tình cũng không tệ lắm, chỗ tốt cũng có thể chia cho chúng ta một chút. Hiện tại tình thế đã không phải là Ngô sư tỷ có thể khống chế, Tô Thanh sư tỷ mới tới là hậu đại của Kim Đan lão tổ, La Tiềm lại đối Tô Thanh nói gì nghe nấy, càng sẽ không để những tán tu chúng ta vào mắt."