Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 126 - Chương 126: Chia Ra

Chương 126: Chia ra Chương 126: Chia ra

"Bọn họ xuất thân cao quý, có người cha tốt, gia gia tốt giúp đỡ, những người nghèo khổ như chúng ta không so được. Đám người Tô Thanh sư tỷ, La sư huynh không trải qua khổ cực nên không biết quý trọng những thứ đó. cho dù là chia cho đệ tử Huyền Băng Môn chỉ một chút, cũng có thể làm mất hi vọng Trúc Cơ của chúng ta. Mấy người chúng ta thực lực bình thường, nói ra cũng không ai nghe, bất quá Lục sư huynh lại không giống, ngươi đã đánh bại La Tiềm. Nếu như sư huynh ở lúc mấu chốt đứng ra, mấy người sư đệ chúng ta đều ủng hộ, lại thêm trước đó Lục sư huynh đã giúp Ngô Nghiên các nàng thoát khốn, đến lúc đó ai dám coi thường huynh?" Chúc Ngộ Xuân ở Lục Tiểu Thiên bên tai nhỏ giọng nói.

"Đúng, chỉ cần thời điểm then chốt Lục sư huynh ngươi nói một câu, chúng ta mấy người đều sẽ nghe lệnh Lục sư huynh." Hai tên tán tu khác là Cát Thắng và Vương Tư Dụng cũng gật đầu nói.

"Tin tưởng Ngô sư tỷ, còn có La sư huynh bọn họ sẽ phân chia công bằng thôi." Lục Tiểu Thiên nói. Hắn mới không ngốc, lực chú ý của La Tiềm vừa mới chuyển dời lên người đám Mông Vũ. Hắn bây giờ lại nhảy tranh giành quyền chỉ đạo đội ngũ với La Tiềm và Tô Thanh. Làm chuyện ngược đời như vậy, chẳng phải là lại lần nữa làm cho mình không thoải mái sao, lại nói bên trong mười mấy gốc Tử La Tham kia, có vài gốc hoả hầu rất thấp, căn bản không thể luyện dược, đối với tu sĩ khác cũng không có bao nhiêu tác dụng, hắn cũng không phải là không có cơ hội.

Đám người Chúc Ngộ Xuân, Cát Thắng, Vương Tư Dụng vẻ mặt đều thất vọng.

Sau khi cùng Mông Vũ đợi đệ tử Huyền Băng Môn tụ tập lại một chỗ, đội ngũ đạt đến hơn năm mươi người, hoàn toàn có thể chia binh hai đường, một phần trú đóng ở bên ngoài hang động, một phần thì đi đánh giết đám Hắc Lân Dực Phong Xà trong hàn đàm.

"La sư huynh, chúng ta cũng đi mở mang kiến thức một chút, đám hắc xà trong hàn đàm cuối cùng lợi hại ra sao. Tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa, ta còn chưa đánh qua một trận thống khoái nào."

Dưới sự chỉ dẫn của tiểu đội Ngô Nghiên, đám người Tô Thanh đi tới lối vào nơi có hàn đàm, tràn đầy phấn khởi chui vào bên trong. La Tiềm cũng thuận lý thành chương theo sát phía sau Tô Thanh.

"Ha ha, tốt, ta cũng muốn kiến thức một chút thủ đoạn lợi hại của Tô sư muội, còn có La đạo hữu. Doãn sư đệ, tu vi của ngươi hơi kém, không thể giúp được bao nhiêu, liền dẫn một số người lưu lại bên ngoài hang động đi. Quá nhiều người tiến vào hang động chỉ sợ cũng chiến đấu không được." Mông Vũ ánh mắt lóe lên, nháy mắt ra dấu với một tên hạch tâm đệ tử khác của Huyền Băng Môn nói.

"Vâng, vậy tiểu đệ sẽ yên lặng chờ đợi tin vui của Tô sư muội, còn có đám người La sư huynh." Doãn Nhất Mộc trước giờ chưa hề nói lời nào liền gật đầu đáp.

"Đám người La sư huynh và Tô sư tỷ thực lực siêu phàm, ta đi cũng giúp không được cái gì, chỉ là một tên nhàn rỗi, cũng lưu lại nơi này được rồi." Lục Tiểu Thiên nhìn thấy ánh mắt ra dấu của Mông Vũ, cũng lạnh nhạt nói một câu.

"A, đúng vậy a, sư đệ ta pháp lực thấp, cũng xác thực không giúp đỡ được cái gì, trước đó trải qua mấy trận ác chiến, hiện tại còn chưa khôi phục lại, vẫn là trước tiên nghỉ ngơi một chút, sau đó sẽ lại đi theo tiểu đội của La sư huynh, Tô sư tỷ và Ngô sư tỷ." Chúc Ngộ Xuân con ngươi đảo một vòng, vô cùng láu cá nói.

"Xem ra La sư huynh và Tô sư muội bình thường đối với sư đệ sư muội cũng thực là không tồi a, thu thập Tử La Tham, tru sát yêu thú chuyện trọng yếu như vậy, cũng có thể nói thoải mái." Mông Vũ khẽ mỉm cười nói.

La Tiềm trên mặt lập tức lộ ra một tia không hài lòng, mặc dù y không ưa Mông Vũ, nhưng ý tứ trong lời nói của Mông Vũ đơn giản là nói y ngay cả mấy tên tu sĩ bình thường cũng quản không được. Ngay tại lúc này lại còn tùy ý tự chủ quyết định, lại nhìn một vị đệ tử tinh anh như Doãn Nhất Mộc, không ngờ cũng phục tùng Mông Vũ, trên mặt tự nhiên sẽ không vui.

"Vị Mông đạo hữu này xem ra rất quan tâm tới việc của Linh Tiêu Cung ta, bất quá Mông đạo hữu vẫn không phải là người của Linh Tiêu Cung. Việc của Linh Tiêu Cung ta, còn không cần Mông đạo hữu nhắc nhở. Đám La sư huynh, Mông sư tỷ tự nhiên có cân nhắc." Lục Tiểu Thiên lạnh nhạt nói. La Tiềm thực lực không tệ, hắn sở dĩ kiêng kỵ La Tiềm, chỉ vì phụ thân Trúc Cơ Kỳ ở sau lưng y. Mông Vũ cho dù bối cảnh không thua La Tiềm, cũng chỉ là việc ở Huyền Băng Môn, không liên quan đến hắn. Lời nói với Mông Vũ mang theo tia châm chọc, hắn tự nhiên cũng không cần phải khách khí với Mông Vũ.

"Ngươi!" Mông Vũ trừng mắt nhìn Lục Tiểu Thiên, sát lơ loé lên rồi biến mất.

"Tô sư tỷ, La sư huynh, trước khi mọi người đến, chúng ta xác thực đã ác chiến liên tục, cùng với đám hắc xà trong hàn đàm chém giết ròng rã một ngày. Vừa vặn ta cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, cũng tạm thời ở bên ngoài hang động nghỉ ngơi một lát. Hơn nữa hang động bên này cũng cần có người đóng giữ, trước đó ta chính là phạm vào sai lầm như thế, mới bị tu sĩ của Ác Linh Cốc ngăn ở trong đó tiến lui đều không được. Ngược lại ta còn có một món cực phẩm linh võng vì ngăn cản đám hắc xà mà lưu lại trong hang động, còn xin La sư huynh đến lúc đó giúp muội thu hồi lại." Ngô Nghiên do dự một lúc, nghĩ đến trước đó biểu hiện của Lục Tiểu Thiên quyết đoán rời khỏi hang động. Nàng cảm thấy Lục Tiểu Thiên không phải là kẻ không có việc gì làm lại đi trêu chọc người khác, thấy song phương có chút cương cứng, liền lên tiếng giải thích.

"Như thế cũng tốt, đã Ngô sư muội cũng bảo mệt mỏi, sư đệ khác tự nhiên còn mệt mỏi hơn. Vậy ta liền bồi Tô sư muội đi trước mở mang kiến thức một chút đám hắc xà trong hàn đàm kia. Tấm cực phẩm linh võng đó nếu như ta gặp được, nhất định sẽ giúp Ngô sư muội thu hồi."

La Tiềm thấy Mông Vũ ăn thiệt trong tay Lục Tiểu Thiên, trong lòng cực kỳ khoái ý, Lục Tiểu Thiên mặc dù khiến y khó chịu, dù sao vẫn chỉ là đánh bại y một lần, mặt mũi này sớm muộn gì cũng có thể tìm về. Nhưng Mông Vũ vừa đến đã ân cần với Tô Thanh, đơn giản chính là đụng vào nghịch lân của y. Đang lo không có cách nào tìm gã gây phiền toái, không nghĩ tới Lục Tiểu Thiên lại phối hợp như vậy, ngôn ngữ sắc bén trực tiếp làm cho gã mất mặt.

Xem ra cái tên La Tiềm này vẫn còn dễ ứng phó, như vậy, sự xuất hiện của Mông Vũ cũng không phải không có giá trị. Nhãn lực của Lục Tiểu Thiên cao cỡ nào, chỉ nhìn ánh mắt La Tiềm quét qua hắn, liền biết đại khái suy nghĩ lúc này trong lòng La Tiềm. Bất quá phản ứng của Ngô Nghiên ngược lại khiến hắn có chút ngoài ý muốn.

Tô Thanh lườm Lục Tiểu Thiên một cái, âm thầm hừ một tiếng, những sư huynh sư đệ khác gặp nàng cũng đều nịnh nọt làm thân, thể hiện ra bản lãnh của mình. Còn những đệ tử bình thường khác, tự biết năng lực có hạn, nàng cũng chướng mắt. Ngược lại là Lục Tiểu Thiên rõ ràng thực lực không thua La Tiềm, hơn nữa còn có một loại cơ trí mà người bình thường không có. Nguyên lai tưởng rằng Lục Tiểu Thiên cũng sẽ cùng đi đối phó với đám hắc xà, hảo hảo thể hiện một chút. Nhưng Lục Tiểu Thiên không chỉ đối với nàng lãnh đạm, ngoài ra còn khá khách khí, nhưng thực tế lại đối đãi nàng như những người khác mà thôi. Điều này khiến nàng thậm chí có chút hoài nghi mị lực của mình.

"Không đi thì thôi, thiếu mấy người cũng không sao." Tô Thanh bực bội nói.

Tô Thanh, La Tiềm, Mông Vũ mỗi người dẫn theo hơn mười đệ tử tiến vào bên trong hang động.

Ngô Nghiên, còn có Huyền Băng Môn Doãn Nhất Mộc thì tự mình mang theo một đội ngũ trú đóng ở miệng hang động.

"Ngươi có phải lại phát hiện cái gì hay không?" Ngô Nghiên nhìn lướt qua xung quanh, thấy Lục Tiểu Thiên một mình ở một nơi tương đối yên lặng hẻo lánh ngồi khoanh chân đả tọa, liền ngồi xuống bên cạnh Lục Tiểu Thiên thấp giọng hỏi. Mặc dù vừa rồi Lục Tiểu Thiên nói rất đơn giản, bất quá biểu hiện bình tĩnh trước đó của Lục Tiểu Thiên, không giống như một người sẽ vì chút chuyện nhỏ này mà đi đắc tội Mông Vũ, loại địch nhân mạnh như vậy.
Bình Luận (0)
Comment