Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1252 - Chương 1252: Khắc Tinh Của Linh Hỏa

Chương 1252: Khắc tinh của linh hỏa Chương 1252: Khắc tinh của linh hỏaChương 1252: Khắc tinh của linh hỏa

Chương 1252: Khắc tỉnh của linh hỏa

Lục Tiểu Thiên lại thi triển Phạm Âm Thanh Tâm chú, để tránh cho hai người họ bị ảnh hưởng quá lớn. Mưa kiếm trên không trung thay đổi phương hướng, lần nữa đánh về phía Bát Túc Ma Ngưu thú.

Lúc này hồng quang lóe lên, Chiêm Vân Lượng lần nữa vận dụng độn pháp vô cùng thần dị kia ngăn ở phía trước Bát Túc Ma Ngưu thú.

Lục Tiểu Thiên duỗi ngón tay bắn ra, hai sợi linh hỏa trên không trung lăn lộn, biến thành Hỏa Loan Huyễn Linh, bay vút tới trợ trận cho hai người Lạc Thanh và Hoa Doanh phu nhân.

Lạc Thanh và Hoa Doanh phu nhân cũng rất nhanh đã tỉnh táo lại. Trong lúc nhất thời kiếm quang bắn ra bốn phía, phi trâm, tung hoành đan xen. Chỉ bất quá đầu Bát Túc Ma Ngưu thú này tuy chỉ là thập giai, nhưng cặp sừng Trâu trên đỉnh đầu nó lại cực kỳ cứng rắn, bất kể là kiếm khí Lạc Thanh đánh ra, hay là phi trâm, khi đụng vào cặp sừng đó đều bị bắn ngược ra, không hề ngoại lệ.

Hai người cùng với Hỏa Loan Huyễn Linh hợp lực chiến với Bát Túc Ma Ngưu thú, trong lúc nhất thời cũng không có vấn đề gì, nhìn thấy hai người không hề lộ dấu hiệu bại trận, trong lòng Lục Tiểu Thiên thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này Chiêm Vân Lượng ở đối diện hắn giơ hai cánh tay gay của mình lên, bên trong phun ra lượng lớn lam sắc hỏa diễm, một làn sóng linh hỏa lóe lên dường như những vì sao chớp động không ngừng lao ra, quét vê phía Lục Tiểu Thiên. Bầu trời tràn ngập biển lửa, cuồn cuộn không dứt.

Trong biển lửa, bất chợt có ba thanh đoản đao bốc lên lam hỏa phá lửa lao ra.

Quả nhiên là vẫn còn hậu thủ, Lục Tiểu Thiên tế ra Phiêu Miểu phi kiếm, giảo sát cùng một chỗ với lam đao của đối phương.

Đao kiếm tương tranh, nhất thời ngang tài ngang sức, nhưng thế công của Hàn Vân Băng Hỏa vô cùng lạnh lẽo kia lại tiếp tục lao tới, không hề giảm bớt.

"Gặp phải bản thân cũng coi như tên gia hỏa này không may rồi." Trên mặt Lục Tiểu Thiên hiện lên một tia thần sắc quái dị, nhưng lúc này sau lưng bỗng nhiên nổi lên kình phong.

"Không tốt." Lục Tiểu Thiên chỉ cảm thấy nơi hậu tâm mát lạnh, thậm chí còn chưa kịp có phản ứng, một cỗ lạnh lẽo đã ập đến khắp người. Ý niệm trong lòng Lục Tiểu Thiên hơi động, phía sau hiện lên một tâng chiến giáp màu bạc cổ xưa bao phủ. Đồng thời Lục Tiểu Thiên cũng nuốt vào viên nguyên thần tinh phách của thập giai Thiết Thứ Bối yêu Nghê. Về phần nguyên thân tinh phách của thập nhất giai Hàn Giao đã tiêu hao không còn lại bao nhiêu, thôi thì cứ theo thứ tự cái nào có được trước thì dùng trước.

Đinh!

Chính là Chiêm Vân Lượng đã vận dụng độn thuật quỷ dị kia, lẻn tới sau lưng Lục Tiểu Thiên, đột ngột đánh ra một cây băng hỏa độc châm. Nhưng y không ngờ độc châm này cũng không thể trực tiếp xuyên thủng tiến vào trong thân thể Lục Tiểu Thiên giống như tưởng tượng, mà lại bị một tầng chiến giáp màu bạc cổ xưa chặn lại ở bên ngoài.

Chiêm Vân Lượng lập tức kinh hãi, y đã dùng ám chiêu này giết chết qua mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng y chưa từng nghĩ tới một người trông tu vi cũng rất là bình thường như tên tiểu tử tóc bạc này, lại trực tiếp chặn lại được.

Lục Tiểu Thiên dang rộng đôi cánh trên lưng, Bức vương pháp dực bỗng nhiên võ lên, nhanh chóng lao tới gần Chiêm Vân Lượng.

Chiêm Vân Lượng lại nhanh chóng bỏ chạy lần nữa, nhìn thấy trên thân Lục Tiểu Thiên bốc lên yêu lực khổng lồ, Chiêm Vân Lượng không dám có ý định tranh hùng với Lục Tiểu Thiên ở khoảng cách gần.

Mặt Lục Tiểu Thiên trở nên âm trầm, võ vào túi linh thú, bên trong phát ra tiếng kêu chói tai, chính là tiểu Hỏa vốn đã kích động đến mức không chịu an phận.

Đối phó với tu sĩ sở hữu linh hỏa, tiểu Hỏa Nha có thể coi như là khắc tinh hiếm có, mà linh hỏa của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, đối với tiểu Hỏa Nha mà nói, chắc chắn là vật đại bổ.

Nhiều Hàn Vân Băng Hỏa như vậy, ngay cả bản thân Lục Tiểu Thiên nếu rơi vào trong đó, dù có Phạm La Linh Hỏa chống đỡ, cũng cảm thấy khó chịu vô cùng, nếu đổi thành người khác, phỏng chừng sẽ càng chật vật hơn.

Tiểu Hỏa Nha vỗ cánh bay lên cách đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên vài thước, miệng khẽ mở ra, lượng lớn Hàn Vân Băng Hỏa tựa như thuỷ triều rút đi, bị hút vào miệng tiểu Hỏa Nha.

"Không!" Chiêm Vân Lượng ngàn vạn lần cũng không nghĩ tới lại xuất hiện một màn ly kỳ như thế. Thực lực của tiểu Hỏa Nha kia nhìn qua chẳng khác gì một đầu Hỏa Nha bình thường, không ngờ lại trực tiếp hút hết Hàn Vân Băng Hỏa mà bản thân y tu luyện mấy trăm năm qua vào trong bụng. Đây chính là thân thông lớn nhất của y, không có Hàn Vân Băng Hỏa này, một thân bản lĩnh của Chiêm Vân Lượng liên mất đi hơn phân nửa.

Chiêm Vân Lượng vội vàng muốn thu hồi linh hỏa, nhưng lúc này lại có tám thanh phi kiếm trực tiếp chém từ trên đỉnh đầu y xuống. Tám đạo kiếm quang phiêu dật mà bén nhọn từ các góc độ khác nhau bắn về phía y.

"Kiếm trận!" Chiêm Vân Lượng giật mình, nơi nào còn có thời gian thu hồi linh hỏa. Y vội vàng khống chế ba cây hỏa đao liều mạng ngăn cản. Cùng lúc đó, một chiếc áo choàng màu đỏ như máu xuất hiện phía sau lưng, nhanh chóng quấn quanh thân thể y.

Phốc phốc mấy đạo kiếm quang chém lên trên áo choàng, nhưng không thể nào phá vỡ được phòng ngự của nó.

Oa oa, tiểu Hỏa Nha đã hút tất cả Hàn Vân Băng Hỏa của đối phương vào trong bụng, kêu lên vài tiếng thỏa mãn, lần nữa chui lại vào trong túi linh thú của Lục Tiểu Thiên.

Keng keng keng, ba thanh pháp đao của Chiêm Vân Lượng không ngừng tả xung hữu đột giữa kiếm trận, cuối cùng trực tiếp bị kiếm trận xoắn nát.

Chiêm Vân Lượng đau đớn liên tục hét lên, áo choàng sau lưng cũng sắp tới cực hạn. Phốc một tiếng, mấy đạo kiếm khí đánh xuyên qua lớp áo choáng, thân thể y trong nháy mắt bị cắt thành mấy khối.

Nguyên Anh cao hơn một thước có tướng mạo cơ hồ giống hệt Chiêm Vân Lượng nhanh chóng lao ra khỏi cơ thể định bỏ trốn.
Bình Luận (0)
Comment