Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 1511 - Chương 1511: Động Thủ

Chương 1511: Động thủ Chương 1511: Động thủChương 1511: Động thủ

Chương 1511: Động thủ

Hàng trăm tu sĩ Kim Đan kỳ, mỗi người đều tự lấy ra đan nguyên pháp khí của mình. Theo phương thức của Bách Nguyệt trường đao hư không nhất trảm, hàng trăm tia đao quang hội tụ thành một thanh Bách Nguyệt trường đao cự đại, chính diện nghênh đón hỏa diễm cự thủ đang áp xuống.

Hai cỗ pháp lực hoàn toàn bất đồng va chạm dữ dội trên không trung. Khiến hỏa diễm cự thủ kia nhất thời bị chặn lại giữa không trung, không cách nào vỗ xuống được.

Khóe miệng Lục Tiểu Thiên hiện lên một tia lạnh lẽo. Hỏa diễm cự thủ bỗng nhiên tan vỡ, hóa thành hàng trăm mảnh hỏa diễm rơi xuống. Phần lớn bị khí đao chặn lại, nhưng cũng có một số ít rơi xuống trong quân trận. Ngay lập tức, tiếng gào thét thảm thiết không ngừng vang lên từ trong quân trận.

Lục Tiểu Thiên đã bước vào cảnh giới Nguyên Anh được nhiều năm, pháp lực hùng hậu không thua kém gì những cường giả Nguyên Anh trung kỳ. Uy lực của Phạm La linh hỏa không phải là thứ mà những tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường có thể chịu đựng được.

Quân trận do hàng trăm tu sĩ Kim Đan kỳ tạo thành có uy lực vô cùng mạnh mẽ. Một đao hợp lực chém ra lúc nãy, xét về uy lực, đã không thua kém gì một kích của hắn. Chỉ tiếc là cảnh giới chênh lệch quá lớn, cho dù là lực lượng tương tự nhau, nhưng trong tay người bất đồng, uy lực phát huy ra cũng sẽ có sự khác biệt một trời một vực.

"Huynh đài quả nhiên thủ đoạn cao minh, chỉ một chiêu liền phá tan đại trận hộ viện của ta. Tuy nhiên, việc hạ thủ với đám tiểu bối này, có phần hạ thấp thân phận của huynh đài rồi."

Một giọng nói hùng hậu vang lên, linh quang phá không lao tới. Chỉ thấy một nam tử trung niên với phong thái uy nghiêm, vung tay áo rộng thùng thình, thổi bay toàn bộ Phạm La linh hỏa đang rơi bên trong quân trận.

"Đánh nhỏ, tự nhiên lớn sẽ xuất hiện, chẳng phải ngươi cũng đang có ý đồ này sao? Chớ nói nhảm nữa, mau giao hai tiểu bối của ta ra đây."

Lục Tiểu Thiên ý niệm khẽ động, Phạm La linh hỏa bị thu lại lại tụ thành một đường dài, bay vào trong tay áo của hắn rồi biến mất.

"Ngươi chỉ là một tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới tấn giai, thủ đoạn còn chưa bằng sự uy hiếp mà quân trận kia mang đến cho ta. Đã có gan xuất thủ với ta, chắc hẳn người đứng sau ngươi cũng đã đến, cùng xuất hiện đi."

"Chạy đến phủ đệ Trấn Viễn tướng quân để giương oai, thật là cuồng vọng." Một giọng nói thanh tao vang lên, vài tên tiểu bối trẻ tuổi thản nhiên bước đến.

Người vừa lên tiếng chính nữ nhi Hầu Tích Vũ của Hầu Liệt. Đi theo bên cạnh Hầu Tích Vũ còn có mấy tên nam tử khác, trong đó có hai người vừa nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, sắc mặt bỗng chốc trở nên kinh hãi, đồng tử co rụt lại. Trong số mấy người này, có hai người chính là Hạng Liên Nhi và hộ vệ Viên Cương của nàng, những người từng có một khoảng thời gian ở cùng một nơi với Lục Tiểu Thiên gần cái giếng hoang trong Trấn Uy hầu phủ ở Vô Thương Thành.

Lúc này Hạng Liên Nhi với một thân váy trắng, trang phục lộng lẫy, đã hoàn toàn không còn vẻ điệu thấp và quân bách như lúc xưa ở Vô Thương thành.

Sau một thời gian dài không gặp, không ngờ Hạng Liên Nhi đã đạt tới Kim Đan hậu kỳ, tiến cảnh cũng không thể nói là không nhanh. Xem bộ dạng thiên tư tu luyện của nàng đã được hoàng tộc coi trọng và tiếp nhận. Ngay cả Viên Cương, hộ vệ bên cạnh nàng, địa vị cũng được cao hơn không ít.

Chỉ bất quá vật đổi sao dời, lúc này khi Hạng Liên Nhi và Viên Cương gặp lại Lục Tiểu Thiên, sự rung động trong lòng tự nhiên càng lớn hơn bao giờ hết.

Đặc biệt là Viên Cương, năm xưa khi lần đầu tiên gặp Lục Tiểu Thiên ở Vô Thương hồ, hắn còn là một kẻ bị thương rất nặng. Cho dù về sau đã khôi phục, tu vi cũng không cao bằng y.

Nhưng chỉ sau một khoảng thời gian không gặp, khi lân nữa chạm mặt nhau ở lần Hạng Liên Nhi độ Kim Đan kiếp, Lục Tiểu Thiên đã bỏ xa y ở phía sau, thậm chí còn có năng lực áp đảo loại cường giả Kim Đan hậu kỳ như Tác Mệnh Anh Tăng.

Sau đó, khi Hạng Liên Nhi vừa đột phá tới Kim Đan kỳ, song phương lại trở mặt, động thủ với nhau. Hiện giờ đã hơn mười năm trôi qua, không ngờ hiện tại gặp lại, khoảng cách chênh lệch giữa song phương đã ngày càng lớn, đối phương là một Nguyên Anh lão tổ hàng thật giá thật cao cao tại thượng.

"Một tên tiểu bối Trúc Cơ kỳ nho nhỏ, cũng dám lên mặt can rỡ, thật là không biết sống chất. Oan có đầu, nợ có chủ, Liệt Hầu, nếu ngươi đã có hành động tỉ tiện hạ thủ với tiểu bối, vậy thì hiện tại hãy gánh chịu lấy hậu quả đi."

Đối phương nếu đã mời hắn đến, ắt hẳn là muốn thương lượng điều kiện nào đó. Nếu như bản thân vừa tới đã chủ động lên tiếng, há chẳng phải mặc cho người ta dắt mũi chạy đi sao? phải cho đối phương thấy được sự lợi hại trước, roi mọi chuyện cứ bàn tính sau.

Ở trong hắc ngục kia cùng Hạng Cuồng một thời gian dài, Lục Tiểu Thiên phát hiện bản thân cũng bị Hạng Cuồng ảnh hưởng không nhỏ, hoặc cũng có thể do ở Hạng Đô bị bí bách quá lâu.

Chỉ có điều, lần trước đi xem tỉ võ chiêu thân của Hầu Tích Vũ, trên thuyền hoa của đối phương gặp phải tên nam tử mặt nhăn kia và Nguyên Anh lão quái có liên quan đến Triệu tộc. Chắc chắn bọn họ đã trà trộn vào trong Hạng Đô này rồi, lúc này càng không thích hợp để dùng Phiêu Miểu kiếm trận, tránh để cho những người của Triệu tộc này chú ý đến.

Hầu Liệt tuy rằng tích lũy hùng hậu, căn cơ hơn xa tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường, nhưng mới tiến giai chưa tới hai năm thì có thể lợi hại tới đâu. Ngay cả Lục Tiểu Thiên năm xưa dù căn cơ đã vững chắc, nhưng sau khi độ kiếp vẫn phải cần một đoạn thời gian không ngắn mới củng cố được cảnh giới.
Bình Luận (0)
Comment