Chương 178: Uy lực của Lôi Châu (2)
Chương 178: Uy lực của Lôi Châu (2)
"Băng Phách Huyền Âm!"
Âm thanh tiếng nước chảy róc rách dưới đáy sông không hề vang lên rõ ràng, nhưng loại thần thức công kích này vẫn có hiệu quả nhất định với những linh hồn đang vây lấy hắn. Dù cho hiệu quả cũng chỉ là tạm thời, không hề có chút lực sát thương nào. Không qua bao lâu, những linh hồn đó cũng đều sẽ khôi phục lại bình thường.
Chỉ là Lục Tiểu Thiên tự nhiên sẽ không làm loại việc uổng công, hắn muốn thừa cơ hội hiếm có này thoát khỏi sự bao vây của những linh hồn đó. Phạm vi hơn trăm trượng dưới đáy sông, hơn mười vạn linh hồn, cho dù là không động thủ, loại không khí âm u lạnh lẽo như vậy cũng khiến hắn vô cùng khó chịu. Nếu đổi lại là một tu sĩ Luyện Khí kỳ khác thậm chí chưa tới gần thì tinh thần cũng đã suy sụp chết đi rồi.
Thừa dịp lượng lớn linh hồn tạm thời lâm vào trạng thái đờ đẫn, Lục Tiểu Thiên trực tiếp giết về phía hạ lưu con sông. Trên không trung hắn cũng không chạy thoát khỏi sự truy kích của lục giáp khô lâu, lúc này có sự giúp đỡ của Dung Thủy Châu, tốc độ dưới nước của hắn cũng không chậm hơn bao nhiêu so với việc ngự đao phi hành. Hơn nữa Lục Tiểu Thiên cũng sẽ không tin lục giáp khô lâu không bị ảnh hưởng chút nào dưới đáy sông này.
"Hiện tại muốn đi, ngươi không cảm thấy quá muộn sao?" Lục giáp khô lâu cười khặc khặc nói, âm thanh vô cùng khó nghe. Tuy rằng thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên vô cùng lợi hại, nhưng đối với số lượng linh hồn khổng lồ bên trong Huyết Ẩn Phiên mà nói, số lượng linh hồn bị trúng thần thức công kích cũng chỉ là một gốc băng sơn mà thôi. Lợi dụng khoảng khắc Lục Tiểu Thiên ngừng lại đối phó những linh hồn đó, lục giáp khô lâu nhẹ nhàng nhún một cái, tốc độ di chuyển tựa như là cá gặp nước, thuận lợi vượt qua Lục Tiểu Thiên đứng chặn trước mặt hắn. Huyết Ẩn Phiên vung lên, trước mặt xuất hiện một vòng xoáy to lớn, tuy rằng cũng không đủ để ngăn cản bước chân của Lục Tiểu Thiên, nhưng lại cuốn những linh hồn bị hắn bỏ lại phía sau tới gần, điên cuồng thi triển tất cả thủ đoạn để cắn nuốt tên nhân tộc trước mắt này.
Đối với lục giáp khô lâu mà nói, bất kể là cắn nuốt Lục Tiểu Thiên hay là giữa các linh hồn tự cắn nuốt lẫn nhau, cũng có thể đẩy nhanh quá trình tế luyện Huyết Ẩn Phiên. Chỉ có không ngừng cắn nuốt, thậm chí sau khi thu thập thêm nhiều linh hồn của tu tiên giả, cuối cùng mới có thể bồi dưỡng ra một ma đầu gần như bất tử bất diệt.
Lục Tiểu Thiên bị cuốn lấy nhưng không hề phẫn nộ, hắn không hề nghĩ rằng sẽ có thể thoát đi đơn giản như vậy. Nếu không lục giáp khô lâu cũng sẽ không khiến cho hắn kiêng kỵ nhiều như thế.
Nếu như một mực bị những linh hồn này vây công, cho dù là tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cũng khó tránh khỏi việc kiệt sức mà chết. Vô luận như thế nào, cũng cần phải thoát khỏi chỗ này rồi nói, Nếu lục giáp khô lâu muốn chiến đấu dưới đáy sông này, vậy thì để nó một mực lưu lại nơi này thôi. Vẻ mặt Lục Tiểu Thiên dữ tợn, lần nữa khống chế đồng nhân khôi lỗi tiến tới trước, linh hồn xung quanh chỉ thích cắn nuốt huyết nhục và hồn phách, đối với đồng nhân khôi lỗi này lại không hề có chút lực sát thương nào.
Băng Phách Huyền Âm!
Kỹ năng bên trong Pháp châu lần nữa được phát ra, Lục Tiểu Thiên sau một hồi suy nghĩ liền lập tức động thủ.
Lục Tiểu Thiên giống như là mũi tên vừa rời cung, xông thẳng lên mặt sông. Nếu dưới đáy sông khó có thể thoát thân, hắn liền chuyển hướng lên mặt sông.
Lục giáp khô lâu muốn kéo hắn trở lại, nhưng bị đồng nhân khôi lỗi vung chùy ngăn cản, tạo ra một cơn sóng to lớn đẩy ngược nó trở lại đáy sông. Hai cỗ cự lưc va chạm với nhau, khiến cho mặt sông dâng lên con sóng lớn cao hơn mười trượng.
Thân hình to lớn của đồng nhân khôi lỗi cũng lui ngược về sau hơn mười trượng, mà lục giáp khô lâu chỉ thoáng lung lay vài bước. Nhìn thấy một màn này trong lòng Lục Tiểu Thiên lạnh lẽo, thực lực của lục giáp khô lâu còn vượt xa tưởng tượng của hắn. Cũng may lục giáp khô lâu không có hứng thú với đồng nhân khôi lỗi, nếu không chỉ cần thêm một hai lần nữa là có thể hủy đi cỗ khôi lỗi này rồi.
Nếu không phải hắn đã tu ra chủ phó nguyên thần, lại có pháp châu trên người, chỉ dựa vào một thanh Liệt Địa Đao, thực lực cũng không hơn đồng nhân khôi lỗi đó bao nhiêu, không chịu nổi một hai chiêu của lục giáp khô lâu. Với những gì từng nếm trải khi giao đấu với lục giáp khô lâu trong quá khứ, tên khô lâu lúc này chỉ lo tế luyện cây huyết sắc đại phiên kia, nếu không hắn cũng không thể nào chống đỡ được tới hiện tại.
Ý thức được điểm này, Lục Tiểu Thiên nhanh chóng lao ra khỏi mặt sông.
"Thật là phiền phức." Lục giáp khô lâu cũng có chút khổ não. Thực lực của lục giáp khô lâu tự nhiên là vượt xa Lục Tiểu Thiên. Chỉ do số lượng linh hồn mà Huyết Ẩn Phiên hấp thụ quá nhiều, trước khi luyện hóa xong thì vẫn có một sự trở ngại nhất định với nó. Do đồng nhân khôi lỗi vừa rồi ngăn cản, Lục Tiểu Thiên đã thừa cơ vọt ra khỏi mặt nước. Bản thân nó còn phải tốn chút thời gian để thu thập lại linh hồn, cho nên Lục Tiểu Thiên cũng tranh thủ thu lại đồng nhân khôi lỗi.
Sau khi thu hết linh hồn vào trong, lục giáp khô lâu hai chân nhún một cái. Thân thể đã giống như đạn pháo bắn ra khỏi đáy sông, lúc này Lục Tiểu Thiên cũng đã bay đi hơn trăm trượng.
Nhìn thấy lục giáp khô lâu sắp vọt lên tới, khóe miệng Lục Tiểu Thiên lóe lên một tia cười tàn nhẫn. Lục giáp khô lâu này cứ nhiều lần dồn ép như vậy cũng không trách được hắn ra tay độc ác a. Một viên tử sắc tiểu châu bắn ra từ khe hở các ngón tay của Lục Tiểu Thiên, trên tử sắc tiểu châu có điện quang lượn lờ, tràn đầy khí tức hủy diệt.
Bất hảo!
Trên mặt lục giáp khô lâu lóe lên một tia sợ hãi, nó tiến vào Quỷ Đạo nhiều năm nay, đối với nguy hiểm có bản năng cảm nhận nhất định. Viên tiểu châu trước mắt này vào lúc nó ở thời kỳ toàn thịnh cũng có vài phần kiêng kỵ. Đây không ngờ lại là một viên Lôi Châu tương đương một kích của tu sĩ Kim Đan kỳ, vào hơn một năm trước tiểu tử trước mắt này bất quá chỉ là một tu sĩ Luyện Khí kỳ. Cho dù có thành công trúc cơ, cũng là tồn tại tầng thấp nhất trong tầng lớp tu sĩ Trúc Cơ kỳ, trên tay sao lại có bảo vật đáng sợ như vậy. Cho dù là một kích của tu sĩ Kim Đan kỳ bình thường, nó cũng chưa chắc sẽ sợ hãi như vậy. Nhưng viên Lôi Châu trước mắt này, lại là Lôi hệ công pháp có tác dụng khắc chế với công pháp Quỷ Đạo, uy lực đối với nó cũng cao hơn mấy lần các công kích của thuộc tính khác.
Lúc này nó bất quá cũng chỉ khôi phục thực lực tới Quỷ Hầu trung kỳ, chỉ là ỷ vào lịch duyệt và thủ đoạn trước đây, cho nên mới lợi hại hơn tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ bình thường một bậc. Giống Lục Tiểu Thiên loại tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ bình thường tự nhiên là không đáng để nó phải suy nghĩ đối sách. Chỉ là ngàn tính vạn tính, cũng không thể tính được trong tay tiểu tử này lại có thủ đoạn sát thủ như vậy.
Lúc này cũng là thời khắc sinh tử tồn vong của lục giáp khô lâu, khát khao sống sót áp chế nỗi sợ trong lòng. Nó cắn chặt răng, há miệng phun ra một cái bạch cốt đại thuẫn giống như là bạch ngọc trong suốt, sau đó ném cốt thương về phía trước. Tiếp theo, hai tay cầm Huyết Ẩn Phiên, một hơi thả ra toàn bộ linh hồn trong đó, ngăn cản ở trước người.
Ầm một tiếng, Lôi Châu tương đương với một kích toàn lực của tu sĩ Kim Đan sơ kỳ nổ vang, quang trụ thô to hơn mười trượng xông thẳng lên trời. Phía dưới quang trụ, trong phạm vi mấy dặm, đều là điện xà nhảy múa. Núi đá, cây cối bị nổ tung thành bột mịn. Con sông dài mấy trăm trượng cũng bị ngăn cách, lôi điện cường đại đánh thẳng xuống đáy sông. Yêu thú, cá tôm trong đó cũng bị lượng lớn lôi điện đánh chết, làm mặt sông nổi lên từng tầng thi thể dày đặc. Lấy vị trí Lôi Châu nổ ra làm trung tâm, phạm vi xung quanh nổi lên từng con sóng nước to lớn, năng lượng tích tụ tản ra lượng lớn ở hai đầu thượng hạ du.
Cốt thuẫn mà lục giáp khô lâu tế ra cũng bị lôi điện đánh cho vỡ nát, cốt thương cũng bị lôi điện dễ dàng bẻ gãy ghiền nát, đánh vào lượng lớn linh hồn ngăn cản trước người khô lâu. Trăm vạn linh hồn, tất cả đều trở nên hoảng loạn. Trong phạm vi vài dặm, điện xà nhảy múa cuồng loạn, căn bản không có chỗ trốn, số lượng linh hồn nhiều không đếm xuể bị hôi phi yên diệt dưới lôi quang này.