Chương 322: Kim hệ Ngưng Kim quả, Cù Miêu (2)
Chương 322: Kim hệ Ngưng Kim quả, Cù Miêu (2)
"Tìm chết!" Trình Thao tức giận đến sắc mặt tái xanh, không nghĩ tới đám người ở đây lại không hề cho gã chút mặt mũi thì cũng thôi đi, không ngờ còn dám nhục mạ gã. Lam quang trong tay lóe lên, một hạt châu to lớn màu lam chậm rãi lơ lửng trên đỉnh đầu, phát ra vầng sáng màu lam nhu hòa. Chỉ là quầng sáng này tuy rằng nhu hòa, nhưng khí tức cường đại tán phát ra lại khiến cho mọi người chỗ này đều cương cứng lại. Chỉ thấy bên trong bảo châu màu lam đó, tựa hồ có vô số con giao xà màu lam đang du động, gào thét. Nếu như không phải có một tầng bích chướng nhàn nhạt ngăn trở, chỉ sợ lúc này đã lao tới tầng tầng lớp lớp.
"Thủy hệ đan nguyên pháp khí!" Lập tức có người kinh hô thành tiếng. Cỗ khí tức cường đại này đã uy hiếp được mọi người nơi này. Đa số người có mặt ở đây đều sắc mặt biến đổi. Tuy rằng Trình Thao cho dù có được đan nguyên pháp khí cũng không đủ đối kháng toàn bộ mọi người nơi này. Nhưng người trước tiên giao thủ với gã thì khó có may mắn tránh khỏi được một kiếp. Cái gọi là đánh rắn phải đánh dập đầu, ai cũng không nguyện ý đi làm người đầu tiên đó.
Nhìn thấy mọi người đương trường nhất thời câm lặng, vẻ mặt Trình Thao lóe một tia cười lạnh nói: "Hiện tại còn có dị nghị?"
"Dị nghị tự nhiên là có, chẳng lẽ ngươi cho rằng, chỉ dựa vào một kiện đan nguyên pháp khí liền có thể đối kháng với hơn ba mươi người chúng ta sao. Thật sự nếu phải đánh nhau, hươu chết vào tay ai còn chưa biết được. La Tiềm bước tới trước một bước, ánh mặt lạnh lùng nhìn Trình Thao nói.
"Ngươi muốn chết!" Trong mắt Trình Thao lóe qua một tia tàn khốc. Gã không phải là kẻ ngốc, tự nhiên biết rằng muốn độc chiếm Ngưng Kim quả là không có khả năng. Dù sao cơ hội kết đan cũng đủ khiến cho tất cả mọi người điên cuồng. Cho dù là gã có Bích Giao Châu, cũng chỉ là Hổ dữ cũng không ngăn được bầy Sói. Sở dĩ vừa mới bắt đầu đã đưa ra đề nghị quá phận, cũng chính vì gây cho những người này áp lực to lớn trong lòng. Đợi sau khi gã thu thập những người chống đối, những kẻ còn lại cũng sẽ từ từ mà nhượng bộ. Cứ như vậy gã có thể thuận lợi mà chiếm được phần lớn nhất. Đương nhiên, sở dĩ gã dám phách lối như vậy, ỷ trượng lớn nhất cũng chính là viên Bích Giao Châu này, còn có tám tên tùy tùng phía sau. Ngoài ra cự ly tiên thành gần nơi này nhất chính là Huyền Diệp thành. Những người này tuy rằng miệng bất kính, nhưng cũng không dám xem nhẹ phụ thân Kim Đan kỳ sau lưng gã. Sự tình đã phát triển theo hướng mà gã dự tính, nhưng trước đó, cần phải thu thập một ít kẻ chống đối, trước tiên phải lập ra uy phong trước mặt đám người này mới được.
"Cũng được, vốn chuẩn bị không động thủ, nếu như ngươi đã tìm chết, thế thì đừng trách ta. Cho dù để người khác thừa dịp đoạt lấy Ngưng Kim quả, ta cũng phải thu thập ngươi trước."
Nói xong, Trình Thao phát ra một tiếng kêu thanh thót, Bích Giao Châu trên đỉnh đầu lam quang đại phóng. Vô số đầu Bích Giao ở bên trong tựa hồ bị kích thích, nhanh chóng du động. Bình chướng vây lấy Bích Giao cũng nhanh chóng biến lớn, và mỏng manh hơn, tựa hồ tùy thời chuẩn bị thả Bích Giao ra.
Nhị công tử thật là khéo tính toán, nhìn thấy hai con Cù Miêu không hề đơn giản, muốn cổ động những người khác trước tiên đi công kích hai con Cù Miêu đó. Bản thân lại đi thu thập những kẻ chống đối, dạng lập uy như vậy, cũng thừa dịp đó để sai sử đám tu sĩ trước mặt này. Trung niên béo hiểu rõ Trình Thao nhất ở bên cạnh trong lòng cười đắc ý. Người không rõ tình huống quá nửa đều cho rằng Trình Thao này coi trời bằng vung, ỷ vào gia thế mà tự cao tự đại. Nhưng chỉ có trung niên béo theo bên cạnh gã lâu mới biết được đây chỉ là một bộ mặt nạ mà Trình Thao cố ý trưng ra mà thôi. Nếu như đầu óc Trình Thao thật sự đơn giản như vậy, cũng sẽ không thể nào một mực đều áp chế được mấy vị huynh đệ tới hiện tại, trở thành nhi tử mà phụ thân gã yêu thích nhất, càng không thế nào bảo trì được thế lực cường đại nhất trong các huynh đệ.
"Ai tìm chết còn nói không chừng đâu." La Tiềm châm chọc nói. Bích Giao Châu của thanh niên tóc đỏ không hề đơn giản, nhưng y cũng không phải quả hồng mềm, có thể mặc cho người khác nắn bóp. Nếu như là ở nơi khác, y có lẽ sẽ còn cố kị một chút. Dù sao đối phương người đông, nhưng hiện tại bởi vì liên quan tới tranh đoạt Kim hệ Ngưng Kim quả, đại bộ phận tu sĩ cũng đều sẽ đứng về phía y. Tuy rằng những người này thấy cục diện không ổn sẽ lập tức vứt bỏ y, nhưng chỉ cần y không rơi vào thế hạ phong. Những người này vì Ngưng Kim quả, nhất định sẽ đứng về phía của y. Dù sao nhân thủ của thanh niên tóc đỏ này quá nhiều, nếu như bọn họ không đoàn kết lại, sợ rằng sẽ không phân được chút lợi ích nào. Lúc này La Tiềm lại hết sức cảm thấy tầm quan trọng của Lục Tiểu Thiên. Nếu như Lục Tiểu Thiên ở đây, với năng lực của Lục Tiểu Thiên, cùng với thủ đoạn lôi đình bắt lấy thanh niên tóc đỏ này có lẽ không phải là một chuyện quá khó. Thuận tiện còn chấn nhiếp những người khác, hái lấy phần lớn Ngưng Kim quả tuyệt đối không vấn đề. Đáng tiếc là hiện tại Lục Tiểu Thiên không có ở đây, y và Tô Thanh tuy rằng thực lực cũng mạnh mẽ, nhưng những người khác nhân thủ cũng không ít, còn có tên thanh niên tóc đỏ này dẫn đầu gây rối. Càng quan trọng hơn chính là hai người y và Tô Thanh, không hề có năng lực có thể trong mấy chiêu kết thúc tính mạng đối phương như là Lục Tiểu Thiên. Đặc biệt là loại âm ba công kích quỷ dị kia, căn bản không có nhiều người có khả năng ngăn cản.
Tô Thanh và La Tiềm âm thầm đồng thời đáng tiếc. Trong nhóm có một thanh niên mặt đen khóe miệng khẽ nhếch lên, quét mắt về phía La Tiềm toàn thân lượn lờ lôi điện khí tức, chính là Lục Tiểu Thiên dùng Mặt Nạ Thiên Huyễn cải trang thành. Trên thực tế hắn còn sớm tới nơi này hơn cả Tô Thanh và La Tiềm. Sau khi ra khỏi Mê Vụ cấm địa, Lục Tiểu Thiên và Tiết Linh, còn có hai người lão giả gầy gò phân khai. Hắn đi theo sự chỉ dẫn của nguyên thần bên trong Cấm Hồn Châu, trực tiếp đi tới nơi này.
Sở dĩ hắn không hề trực tiếp đi hái Ngưng Kim quả, cũng chính vì hai con Cù Miêu đó quá mức lợi hại. Toàn thân trên dưới đều trơn láng, tựa hồ có thể ngăn cản đại bộ phận công kích. Trong lúc Lục Tiểu Thiên đang suy nghĩ đối sách, trước cả khi những người này tới đây, nhóm đầu tiên tới mười mấy tên tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cùng nhau lao lên. Lục Tiểu Thiên liền ẩn núp ở một bên quan sát. Hai con Cù Miêu này tốc độ nhanh như thiểm điện, tu sĩ có thể theo kịp tốc độ của nó không nhiều. Cho dù may mắn đánh trúng nó, đánh lên trên toàn bộ đầy kim quang của Cù Miêu, tựa hồ bị trượt sang một bên, căn bản không thể nào tạo thành sát thương quá lớn với Cù Miêu. Hai con Cù Miêu trong đám người này giống như là hai đạo kim quang xuyên thấu qua lại. Hai cái móng vuốt sắc bén vung lên, trực tiếp vồ chết phần lớn tu sĩ muốn đi hái Ngưng Kim quả. Mấy tu sĩ còn lại đều sợ vỡ mật, xoay người muốn bỏ chạy, nhưng cũng không thể nào chạy thoát khỏi sự truy sát của hai con Cù Miêu. Cũng may hai con Cù Miêu này không hề có hứng thú đuổi theo quá xa, hoặc là lo lắng sau khi chạy đi xa quá. Những người khác hoặc là yêu thú khác sẽ thừa lúc chúng nó không ở đó mà hái đi Ngưng Kim quả, vì thế liền nghênh ngang quay trở về. Nếu không phải như vậy, Lục Tiểu Thiên phỏng chừng cũng sẽ phải một phen khổ chiến với chúng nó, có lẽ sau đó còn bị nhóm tu sĩ đầu tiên kia chạy đến chiếm tiện nghi.
Về phần đám tu sĩ đã vẫn lạc kia, sở đĩ không hề nhìn thấy thi thể bọn họ, là bị những sợi dây leo màu xám ở phía dưới chân Kim hệ Ngưng Kim quả thụ quấn lấy, sau đó bị nó hấp thu sạch sẽ, ngay cả y phục cũng không hề lưu lại. Về phần túi trữ vật, cũng bị che phủ ở bên dưới. Bề ngoài nhìn qua căn bản không nhìn ra được cái gì, hơn nữa lực chú ý của những người này đa phần đều đặt lên trên Ngưng Kim quả, lại phải tranh chấp với những tu sĩ khác, đề phòng lẫn nhau, trên mức độ nhất định đã không để mắt tới nguy hiểm trước mắt. Dù sao trong mắt đám người này, chỉ có hai con yêu thú thủ hộ Ngưng Kim quả trông vô cùng biến dị mà thôi, tuyệt đối không thể nào ngăn cản mấy chục người bọn họ. So sánh với hai con yêu thú đó, phải phòng bị nhất có lẽ chính là những người đồng đạo bên cạnh trong lòng có quỷ mới đúng.
La Tiềm xác thực ổn trọng hơn trước đây rất nhiều. Trình Thao cũng không hề phách lối như vẻ bề ngoài của gã. Mà La Tiềm đối với tình thế hiện nay cũng có chút nắm chắc. Trận chiến đấu này có lẽ tạm thời không phân ra được thắng bại. Kim hệ Ngưng Kim quả trong lúc nhất thời cũng không hề có biến hóa gì. Trong lòng Lục Tiểu Thiên vừa động, không chút tiếng động lặng lẽ lui ra khỏi đám người.