Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 597 - Chương 597: Xuyên Qua Bích Chướng

Chương 597: Xuyên qua bích chướng Chương 597: Xuyên qua bích chướng

"Nơi trận pháp yếu nhượt, tự nhiên yêu thú sẽ càng nhiều hơn, là lựa chọn đi vào từ nơi này hay là đi địa phương khác mạo hiểm, các ngươi tự mình quyết định đi." Lục Tiểu Thiên mặt không biểu cảm nói, hắn là kẻ gia nhập trễ nhất trong những người này, khẳng định sẽ bài xích, thế là rất lý trí mà ném vấn đề này lại cho bọn họ.

"Được rồi, mấy tên Trận Pháp Sư trước đó đều lựa chọn nơi có cấm chế trận pháp yếu nhượt hạ thủ, hao phí bao nhiêu tâm tư cũng không thể nào tránh thoát hết những yêu thú đang ẩn nấp kia. Lần này đổi một cách làm khác, đương nhiên nếu như sự việc vẫn giống như những người trước, thì ngươi nên biết hậu quả." Xích Vân Tang uy hiếp liếc nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

"Được, nếu Xích đạo hữu đã nói vậy, chúng ta cũng không có gì để phản đối." Đám người Triệu Nam Tinh lần lượt gật đầu nói.

Thấy mọi người không còn phản đối, Lục Tiểu Thiên vươn ngón tay bắn ra một tia hồng quang. Tia hồng quang đó phá không lao tới trước hơn mười trượng rồi dừng lại. "Mọi người tập trung lực lượng, đồng thời công kích nơi này, không được nương tay. Nếu như không thể phá vỡ cấm chế trận pháp nơi này, mà còn dẫn dụ đến cả bầy yêu thú thì đừng có mà oán ta. Năm hô hấp sau cùng nhau động thủ, mọi người chuẩn bị." Lục Tiểu Thiên trầm giọng quát lên.

Nhất thời mọi người ở đây đều tự lấy ra pháp khí, chém về phía vị trí của tia hồng quang đó. Lục Tiểu Thiên cũng lấy ra Liệt Địa Đao hoành không chém ra một đao, chỉ dùng bảy phần lực đạo. Dù sao Triệu Nam Tinh cũng sẽ nói với những người khác biết thời gian hắn kết đan không phải dài, lúc này vẫn còn bị mọi người xem thường. Hắn bạo lộ thực lực quá sớm không phải là hành động sáng suốt.

Trong số đó, đòn đánh mạnh nhất tự nhiên chính là một kích do Xích Vân Tang phát ra. Một cái thiết tháp màu đỏ đen từ trong miệng y lao ra, từ nhỏ biến lớn, giống như một ngọn núi nhỏ nện về phía vị trí đó.

Khi các đòn công kích đánh tới, vùng hư không được bao phủ bởi lớp sương mù mỏng manh đó đột nhiên xuất hiện một tầng bích chướng trong suốt dày nặng. Liệt Địa Đao của Lục Tiểu Thiên, ba đạo khí kình do cây đinh ba của Hà Hữu Sinh bắn ra, thiết tháp của Xích Vân Tang, từng đạo công kích lần lượt đánh lên trên tầng bích chướng đó.

Một hai đòn tấn công đầu tiên, tầng bích chướng không hề nhúc nhích chút nào, nhưng sau khi công kích khác lần lượt đánh lên lại bắt đầu xuất hiện từng vết nứt nho nhỏ.

Bởi vì mọi người xuất thủ gây ra động tĩnh không nhỏ, sương mù ở phụ cận giống như là bị một cơn cuồng phong thổi qua, nhanh chóng tan đi, tựa hồ lộ ra một cái hang động.

Những tiếng gầm gừ từ trong hang động đó phát ra.

Hoa một tiếng, một con bát giai hắc sắc Phi Nga (bướm đen) từ bên trong lao ra trước tiên, nhanh chóng bay về phía mọi người.

"Nhanh chóng động thủ, đừng cố ẩn giấu thực lực nữa, nếu không ai cũng không thể sống sót rời khỏi đây." Lục Tiểu Thiên gầm lên giận dữ, lần nữa vung Liệt Địa Đao trong tay lên. Một tên tu sĩ mới kết đan chừng ba mươi năm như hắn biểu hiện ra thực lực như thế cũng chỉ là muối bỏ biển. Nhưng đám người trước mắt này thậm chí đa phần còn là tu sĩ Kim Đan trung kỳ trở lên, biểu hiện ra thực lực như vậy thì thật là quá khó coi, quá kém cỏi. Lúc vừa nói, Lục Tiểu Thiên đã lần nữa tiếp tục vung Liệt Địa Đao trong tay.

Những người khác thấy trong nháy mắt đã có yêu thú lao tới, lập tức gia tăng cường độ công kích.

Xích Vân Tang nghiêm mặt, thiết tháp của y nện lên trên tầng bích chướng đó, ầm một tiếng, bên trên bị phá ra một lổ hổng nhỏ. Ánh mắt Lục Tiểu Thiên lóe lên vẻ kinh hãi, không ngờ lực công kích của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ như Xích Vân Tang lại mạnh đến mức độ như vậy, còn cường hãn hơn một kích liên thủ của mấy tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ.

Trên bích chướng bị đánh ra một lổ hổng nhỏ, Xích Vân Tang quét mắt nhìn mọi người, sau đó nói."Lục đạo hữu, ngươi đi vào trước!"

Lục Tiểu Thiên không hề chần chừ chút nào, nhanh chóng đi vào bên trong qua lổ hổng đó. Còn chưa đợi hắn đứng ổn định thân hình, Xích Vân Tang đã theo sát ngay phía sau.

Sau đó là Hà Hữu Sinh và những người khác cũng nhanh chóng lao vào theo.

Bởi vì một thoáng trì hoãn trước đó, người đầu tiên thụ thương chính là Triệu Nam Tinh của Thiên Hải Các có thực lực hơi yếu. Khi y là người cuối cùng lao vào lổ hổng đó, đã bị con Phi Nga lao tới đầu tiên kia phun ra một quả cầu màu xám đánh lên trên lưng. Tuy rằng trên người Triệu Nam Tinh có phòng ngự pháp khí, nhưng vẫn bị một đòn của bát giai Phi Nga đánh cho phun máu, cho nên không kịp lao qua. Mọi người lập tức kinh hãi, mà lúc này lổ hổng bên trên bích chướng cũng đang nhanh chóng khép lại.

Lão phụ Dương Thúy Vân của Thiên Hải Các và nữ tử trẻ tuổi tên Dư Hiểu kia vẻ mặt đầy lo lắng.

"Có biện pháp nào giải cứu Triệu đạo hữu không?" Xích Vân Tang nhìn về phía Lục Tiểu Thiên nói.

"Lần nữa đánh thủng giới bích tự nhiên là có thể cứu Triệu đạo hữu, chỉ bất quá mọi người phải nhanh tay một chút, nếu như còn giống như trước đó, không chỉ cứu không được Triệu đạo hữu, ngược lại còn khiến cho nhiều yêu thú nữa lao tới." Lục Tiểu Thiên nói.

"Nếu đã như vậy, còn đứng ngây đó làm cái gì? Nếu như trong lòng các ngươi còn mang tâm lý may mắn, che giấu sức lực, đừng trách ta sau đó sẽ đá các ngươi ra khỏi đội ngũ. Chúng ta lần nữa đánh xuyên giới bích này, ta phụ trách ngăn cản con Phi Nga đó." Xích Vân Tang lạnh lùng nhìn những người còn lại, tòa thiết tháp vốn được thu hồi vào tay lại lần nữa phóng lớn.

Mọi người nghe vậy, bao gồm cả nữ tử Dư Hiểu và lão phụ Dương Thúy Vân trên mặt cũng có mấy phần thần sắc không tự nhiên, ngay cả bản thân họ là tu sĩ của Thiên Hải Các, vừa rồi cũng chưa dốc toàn lực, mới khiến cho đồng môn gặp nạn.

Nhưng có được kinh nghiệm vừa rồi, lại cộng thêm lỗ hổng trên bích chướng vẫn chưa khép lại hoàn toàn. Lần nữa mọi người đã rất dễ dàng đánh xuyên qua. Con Phi Nga khổng lồ đó chấn động hai cánh, vừa định lần nữa phát ra công kích trí mạng vào Triệu Nam Tinh. Nhưng lúc này thiết tháp của Xích Vân Tang đã lăng không nện xuống, đánh vào con Phi Nga đó. Phi Nga kêu thảm một tiếng, bị thiết tháp của Xích Vân Tang trực tiếp đánh lui. Phi Nga tuy rằng là bát giai yêu thú, thực lực mạnh mẽ, nhưng đối mặt với một tu sĩ Kim Đan hậu kỳ như Xích Vân Tang, vẫn không thể nào ngạnh kháng được.

Trong lòng Lục Tiểu Thiên lần nữa càng thêm cảnh giác với Xích Vân Tang. Tên Xích Vân Tang này một mực biểu hiện thành thạo điêu luyện, dẫn dắt đội ngũ, gặp phải vấn đề liền một lời quyết đoán, hơn nữa hiểu biết về Phiêu Miểu Điện cũng vượt xa mọi người. Sau này một khi phát sinh xung đột với y, sợ rằng sẽ còn khó đối phó những người khác rất nhiều. Lục Tiểu Thiên tự nghĩ sớm muộn gì cũng sẽ phải mỗi người mỗi ngã với những người này, tự nhiên là sẽ càng thêm để ý tới tên Xích Vân Tang với thủ đoạn cực kỳ lợi hại này.

Triệu Nam Tinh may mắn nhặt lại được một mạng, không hề bỏ lỡ thời cơ, vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất lao qua lổ hổng. Xích Vân Tang lúc này cũng thu hồi lại pháp khí thiết tháp của mình mà rút lui.

Lúc này yêu thú bị kinh động lao tới đã lên đến hơn hai mươi con, thực lực bất đồng từ thất giai đến bát giai, thậm chí cũng có một con Ma Linh Báo đạt tới cửu giai. Nhưng bích chương đã bắt đầu khép lại, chỉ có con bát giai Phi Nga và hai con thất giai Ma Linh Báo nhảy theo kịp qua lỗ hổng, nhưng con khác đều bị ngăn cách lại ở bên ngoài. Đám yêu thú này tuy rằng linh trí cũng không thấp, nhưng lại không biết đạo lý công kích tập trung vào một điểm. Bọn nó công kích lung tung lên tầng bích chướng khiến nó rung động không thôi, mơ hồ cũng bắt đầu xuất hiện vết nứt.

Mọi người nhìn thấy đều kinh hãi, ngay cả Xích Vân Tang sắc mặt cũng khẽ biến, có chút do dự không biết phải làm thế nào.

Nhưng ngay vào lúc này, sương mù bên ngoài tầng bích chướng lại lần nữa lan tràn, lại có một nhóm yêu thú khác lao ra, nhằm vào những con yêu thú đang đánh phá bích chướng như là túc địch, cuộc chiến cực kỳ thảm liệt.

Nhìn thấy đám yêu thú này không hề có khái niệm chính xác với địch ta, chỉ cần ai công kích tới bích chướng thì sẽ là địch của chúng. Lúc này mọi người mới coi như thở phào nhẹ nhõm

Nếu như để mặc đám yêu thú đó công kích bích chướng rồi lao qua đây, chút nhân thủ của bọn họ cũng không đủ để đám yêu thú này nhét kẽ răng. Nhưng chỉ bằng vào một con bát giai Phi Nga và hai con thất giai Ma Linh Báo xông qua như thế này thì vẫn chưa đủ để mọi người phải kinh sợ, rất nhanh ba con yêu thú đó đã chết thảm dưới sự vây công của mọi người.
Bình Luận (0)
Comment