Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

Chương 749 - Chương 749: Trấn Yêu Tháp Thành

Chương 749: Trấn Yêu Tháp thành Chương 749: Trấn Yêu Tháp thành

Trung niên văn sĩ và Phùng Thế Hiền hốt hoảng lui ra, khiến cho mấy tên tu sĩ Kim Đan kỳ khác vô cùng kiêng kị. Thời gian đêm đầu tiên cứ thế trôi qua trong sự kiêng kị của những người này. Vào lúc ban ngày, số lần tuần tra của thành vệ quân Vô Thương Thành trở nên nhiều hơn, ngay cả người có xích mích với Tào Thắng trong thành vệ quân, cũng không thể nào một tay che trời.

Tào Côn suy nghĩ một chút, liền đưa hai huynh muội Tào Báo và Tào Hỉ Nhi tới khu vực hạch tâm của Vô Thương Thành. Dù sao Trấn Uy Hầu Phủ này chiếm cứ một vùng diện tích rộng lớn, nên kỳ thực cũng có chút hẻo lánh. Trong thành vệ quân lại có cừu gia, ban ngày đám người trong lòng có quỷ này còn có mấy phần kiêng kị, nhưng khi màn đêm buông xuống, thời điểm thành vệ quân giảm thấp phòng bị, thì cũng không cố kị gì nữa.

Sau khi đưa hai huynh muội Tào Báo tới nơi an toàn, Tào Côn cũng coi như nhẹ nhõm. Chỉ cần hai người họ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, những việc khác trong phủ cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Chỉ là vì sao trong Hầu phủ lại xuất hiện loại dị tượng này, Tào Côn cũng không thể nào hiểu được.

Ngay vào lúc Tào Côn còn đang buồn bực, Trấn Yêu Tháp vốn hấp thu tinh hoa mặt trăng, thì ban ngày lại biến thành hấp thu tinh hoa mặt trời. Ánh nắng chiếu xuống Trấn Uy Hầu Phủ rõ ràng mãnh liệt hơn mấy chỗ khác vài phần. Chỉ bất quá bởi vì là ban ngày, nên không có khác biệt quá rõ ràng giống đêm đen.

Lúc này trong Phong Hỏa Linh Trận, mấy ngàn khối Ngân Diệp Phật Đồng vốn đang phân tán, hiện tại đã hình thành một tòa lung linh bảo tháp có ngân quang lấp lánh.

Vô số tinh hoa từ mặt trời chiếu xuống hóa thành từng điểm lấp lánh bị hút vào trong tòa tháp này.

Ban ngày biến thành ban đêm, ban đêm lại đổi thành ban ngày. Cứ như vậy liên tục lặp lại, nhóm người bên ngoài giếng hoang cũng đã thay đổi mấy lần, còn chưa thể trước khi đan dược giải hỏa độc tiêu hao hết mà tìm ra cách phá giải trận pháp, chỉ có thể đứng bên ngoài giương mắt nhìn chằm chằm Phong Hỏa Linh Trận.

Bất quá tốc độ luyện chế Trấn Yêu Tháp của Lục Tiểu Thiên cũng càng ngày càng nhanh, ngoại trừ mấy ngày đầu tiên, khi Trấn Yêu Tháp hấp thu tinh hoa nhật nguyệt dẫn đến thiên tượng kinh động tất cả mọi người. Mấy ngày sau đó, tinh hoa nhật nguyệt bên trong Trấn Uy Hầu Phủ tuy rằng cũng còn nồng đậm hơn những nơi khác, nhưng so với mấy ngày đầu tiên rõ ràng đã yếu đi nhiều.

Trong một đêm nào đó, chỉ nghe ông một tiếng, bảo tháp màu xám bạc vẫn luôn lơ lửng trước mặt Lục Tiểu Thiên tựa hồ giống như bị triệu hoán, trở nên vô cùng nhẹ nhàng bay tới phía trên đỉnh đầu Lục Tiểu Thiên rồi chậm rãi rơi xuống, bao phủ hắn vào trong, dung hợp với pháp tướng và bản thân Lục Tiểu Thiên. Một khắc này, Lục Tiểu Thiên cảm thấy Trấn Yêu Tháp giống như là một bộ phận trong cơ thể, mà bản thân cũng trở thành một bộ phận của Trấn Yêu Tháp, loại cảm giác vô cùng huyền diệu.

Pháp khí hắn uẫn dưỡng lâu nhất chính là Liệt Địa Đao, sau đó là Hỏa Giao Cung Tiễn, sau nữa mới là Như Ý Chiến Giáp. Cho dù là Liệt Địa Đao từ lúc hắn còn tu vi Luyện Khí Kỳ đã bắt đầu sử dụng tới hiện tại, uẫn dưỡng tới hôm nay, nhưng sự liên hệ mật thiết giữa hắn và Liệt Địa Đao tựa hồ cũng không thể nào huyền ảo bằng Trấn Yêu Tháp vừa mới luyện thành này.

Ý niệm Lục Tiểu Thiên vừa động, chưa hề điều động bất cứ pháp lực nào, Trấn Yêu Tháp đã đột nhiên run lên, đập về phía vách tường thông đạo trong giếng cách đó không xa.

Ầm vang một tiếng, bởi vì không có pháp lực kích phát, nên chỉ đập xuống một khối đá không lớn lắm. Nhưng trong mắt Lục Tiểu Thiên lại lộ ra mấy phần thần sắc mừng rỡ. Chỉ là thuận theo ý niệm khống chế, không cần pháp lực quán chú vào, cái Trấn Yêu Tháp này đã có thể tự mình công kích, chỉ bất quá uy lực vẫn còn nhỏ, nhưng đã có một phần đặc tính của thông linh pháp khí rồi.

Hao phí thời gian mấy chục năm, luyện chế ra tòa Trấn Yêu Tháp đầu tiên, không ngờ đã vô cùng gần với thông linh pháp khí, thật là niềm vui ngoài ý muốn. Thông linh pháp khí, tâm ý tương thông, càng có thể phát huy ra uy lực lớn nhất.

Trong lúc tâm tình vui sướng, Lục Tiểu Thiên vươn tay triệu hồi, tòa tháp màu xám bạc to lớn nhanh chóng thu nhỏ, từ cao mấy trượng trong nháy mắt biến thành vài thước, rồi còn vài tấc, dần dần chỉ còn lại một chấm nhỏ màu xám. Sau đó chấm sáng màu xám lóe lên, trực tiếp biến mất vô ảnh vô tung. Quả nhiên, tòa Trấn Yêu Tháp này đã có được một số đặc tính của thông linh pháp khí, nhưng so với thông linh pháp khí chân chính thì tựa hồ vẫn còn chưa đủ.

Trên mặt Lục Tiểu Thiên lóe ra mấy phần thần sắc suy tư. Không lâu sau, một tòa tháp xuất hiện từ trong cơ thể Lục Tiểu Thiên, mà bên dưới tòa tháp lại phun ra lượng lớn thanh sắc hỏa diễm. Trong nháy mắt, dưới chân Lục Tiểu Thiên liền giống như là một biển lửa nhỏ, bốc lên lượng lớn sóng lửa, vỗ về bốn phía.

Ý niệm trong lòng Lục Tiểu Thiên vừa động, thanh sắc hỏa diễm đó lại không ngừng biến hóa thành các loại hình thái khác nhau.

"Là lúc nên rời đi rồi." Cảm nhận được bên ngoài lại có hai người tới, không ngờ là hai cao thủ Kim Đan hậu kỳ và Kim Đan trung kỳ. Hai người này chính là Yêu Hạc lão quái và Nam Vân Tử đã quan sát mấy ngày qua. Bước chân Lục Tiểu Thiên vừa động, thanh sắc hỏa diễm liền tụ lại dưới chân, ngăn cách lựa sát thương kinh người của Địa Nguyệt Cương Sát, hình thành một tầng hỏa tráo, bảo vệ hắn chặt chẽ. Lúc này Lục Tiểu Thiên cực kỳ nhẹ nhàng, bước lên trên hỏa tráo. Thanh sắc linh hỏa này chính là Phạm La Linh Hỏa khiến cho vô số tu sĩ Kim Đan kỳ e ngại nhưng cũng tha thiết mong có được.
Bình Luận (0)
Comment