Độc Cẩm - Tranh Tử Bào Thuỷ

Chương 10

Hai tháng sau, Lý Thu Oánh chết trong một tiểu viện ở phía tây thành. Khi chết, cả khuôn mặt nàng đều thối rữa không chịu nổi. Ta nghe tin này, trong lòng có chút kinh hãi.

Độc mà Lý Thu Oánh trúng, hẳn là Hoán Nhan Tán, tuy độc tính của Hoán Nhan Tán mạnh, nhưng dùng thuốc áp chế độc tính thì có thể giữ được mạng sống. Chỉ là loại thuốc dùng để giải độc này trị giá ngàn vàng.

Nhưng tháng trước, viện của Lý Thu Oánh gặp cướp, tài vật bị cướp sạch. Ngày đó, sau khi Thẩm Dung Cảnh rời đi thì không còn quay lại nữa. Nghe nói Lý Thu Oánh làm ầm ĩ đòi tự sát, sai người đến Thẩm phủ mời mấy lần đều không thấy bóng dáng Thẩm Dung Cảnh.

Trưởng công chúa nghe được tin tức, không khỏi cảm thấy kinh hãi.

"Vốn còn tưởng rằng vị công tử nhà họ Thẩm này là một kẻ si tình, sao đột nhiên lại thay đổi?"

Phụ nhân bên cạnh tiếp lời:

"Nam nhân mà, vốn dĩ đa tình như vậy."

"Nhưng Lý thị vừa chết, vị công tử nhà họ Thẩm này cũng coi như là biết dừng lại đúng lúc, hiện giờ đã được nhà họ Thẩm tiến cử vào làm quan."

"Hiện tại không ít người đến nhà họ Thẩm hỏi cưới, nghe nói Thượng thư đại nhân cũng hối hận vì đã từ hôn."

Trưởng công chúa hừ lạnh một tiếng: "Thế đạo này thật là nực cười, nữ tử gặp chuyện này sớm đã bị huỷ hoại toàn bộ thanh danh, còn nam tử thì có thể sửa đổi."

Lời này vừa nói ra, những âm thanh ồn ào xung quanh đều im bặt. Trưởng công chúa xoa xoa thái dương, mấy vị phụ nhân kia đều lui ra khỏi đình.

Ta ném mồi xuống ao, nhìn đám cá chép tung tăng bơi lội, quay đầu lại cười với công chúa.

"Điện hạ nói không sai, thần nữ cũng thường nghĩ, nếu như đền thờ trinh tiết tốt như vậy, vì sao nam tử lại không cần?"

Trưởng công chúa nhìn ta, cũng cười theo.

13.

Dù sao Thẩm Dung Cảng cũng sống lại một đời, ở trên quan trường rất thuận lợi trôi chảy. Hắn đứng về phía Hằng Vương, một đường thăng quan tiến chức, tiến vào Trung Khu Các.

Kiếp trước, Hằng Vương phò tá con trai của Tiêu Quý phi là Lục hoàng tử lên làm Thái tử, sau khi Bệ hạ băng hà, Hằng Vương được tấn phong làm Nhiếp chính vương quyền khuynh triều dã. Hắn đi một nước cờ tuyệt đối không thua.

Rất nhanh, một phong thư tố cáo thông đồng với giặc ngoài khiến Bệ hạ sinh lòng nghi kỵ với Tướng gia, giam vào trong ngục. Bệ hạ không cho phép Trưởng công chúa vào cung cầu tình.

Trưởng công chúa chỉ có thể ủy thác ta đưa y phục của Tướng gia vào cung.

Trong cung, ta gặp được Thẩm Dung Cảnh.

Ta lạnh lùng nhìn hắn: "Tướng gia cả đời thanh liêm, không ngờ lại bị người ta dùng mưu kế hãm hại như vậy."

"Dù sao cuối cùng ông ấy cũng sẽ chết vì sự nghi ngờ của Bệ hạ, không bằng để ta dùng." Hắn nhìn ta thật sâu, "Chỉ cần có quyền thế, ta muốn gì cũng đều sẽ có."

"Cả hai đời của ngươi quyền thế ngập trời, còn có gì chưa từng có được?"

"Nàng." Hắn nhìn chằm chằm vào ta, "Cẩm Du, đời này ta vẫn muốn cưới nàng làm thê tử."

Ta lạnh nhạt nhắc nhở hắn: "Thẩm Dung Cảnh, ta đã gả cho người khác rồi."

"Chúng ta đều rõ, hắn sẽ không trở về từ chiến trường nữa." Hắn nhếch môi cười: "Sau khi Tướng gia rớt đài, Trưởng công chúa cũng sẽ thất thế, đến lúc đó còn có ai che chở cho nàng?"

Ta nhìn thấy sự quyết tâm trong ánh mắt của Thẩm Dung Cảnh. Có điều, hắn cũng nên biết, cho dù đến lúc chết, ta cũng sẽ không chịu khuất phục.

Không ngờ, kiếp trước đã đấu với hắn hai mươi năm, kiếp này vẫn phải tiếp tục đấu.

Sau khi ta ra khỏi cung, Thẩm Dung Cảnh vẫn luôn đi theo ta. Ta biết quá nhiều chuyện, hắn không thể để ta phá hỏng việc của hắn. Trưởng công chúa đứng đợi ở cửa cung, thấy ta đi ra liền tiến lên, nắm tay ta lo lắng hỏi:

"Ông ấy có ổn không? Không bị hình phạt gì chứ?"

Ta nắm tay nàng, lắc đầu nói:

"Tướng gia không sao, điện hạ phải quý trọng thân thể, hiện giờ trên dưới Tướng phủ đều nhờ vào người chống đỡ."

Trưởng công chúa nhìn Thẩm Dung Cảnh đứng sau lưng ta, lạnh lùng cười nhạt: "Không ngờ hắn lại giúp Hằng vương, hiện giờ Tướng gia thất thế, Hằng vương và Tiêu Quý phi liên minh, bản cung đã không còn sức chống cự."

Ta giơ tay dùng khăn lụa lau nước mắt bên má Trưởng công chúa, dùng giọng điệu chỉ hai người mới nghe thấy: "Điện hạ, thần nữ không ngờ tới, Hằng vương sẽ nâng đỡ Lục hoàng tử lên ngôi thái tử... khiến thần nữ nhớ đến phụ thân..."

Trưởng công chúa ngẩn người nhìn ta.

Rất nhanh, lính canh ở cửa cung đã chia rẽ chúng ta. Người của Thẩm Dung Cảnh canh giữ bên ngoài phủ của ta, giam lỏng ta.

Bảy ngày sau, ở trường săn của hoàng gia, ngựa của thái tử bị kinh động, giẫm chết tiểu thái giám dắt ngựa. Hằng vương liều mạng bảo vệ, cứu được thái tử. Cảnh tượng này vừa vặn lọt vào mắt Hoàng đế.

Ngày hôm đó, Tiêu Quý phi thất sủng, thái tử cũng bị cấm túc ở Đông cung. Thân thể Hoàng đế ngày một tồi tệ, Trưởng công chúa thường xuyên đến bầu bạn.

Đêm đó, trong thuốc của Hoàng đế bị bỏ độc. Hằng vương dẫn theo phản quân, một đường đánh vào đại điện. Cung điện bốc cháy ngùn ngụt, nhuộm đỏ cả màn đêm.

Bình Luận (0)
Comment