Chương 1045: Con Quái Vật Khổng LồI
Chương 1045: Con Quái Vật Khổng LồIChương 1045: Con Quái Vật Khổng LồI
Chương 1045: Con Quái Vật Khổng Lồ!
Ốc đảo xanh biếc.
Lý Thủy Đạo ngồi xếp bằng trên một khối nham thạch cực lớn, trong tay hắn đang nắm chặt một tấm bản đồ sa mạc đã ố vàng.
Tấm bản đồ này được vẽ cực kỳ tinh tế, phía trên có đánh dấu chi chít những vị trí của ốc đảo, mỗi một khu ốc đảo đều giống như một viên minh châu sáng chói bên trong sa mạc, cung cấp hi vọng sinh mệnh cho những kẻ lữ hành đi ngang qua nơi đây.
Hành thương trong sa mạc, giống như là hạ cờ nhảy [1].
[1] : Cờ nhảy, cờ đam hoặc checkers là một nhóm các trò chơi chiến lược trên bàn đối kháng cho hai người. Hai người lần lượt di chuyển các quân giống hệt nhau theo đường chéo và bắt quân đối phương bằng cách nhảy qua quân đó.
Nói đơn giản, đường đi của các thương đội chắc chắn phải bắt đầu từ một ốc đảo này, sau đó nhảy đến một ốc đảo khác, thương đội cũng chỉ có thể dựa vào nguồn nước đến từ những ốc đảo này mới có thể đi ngang qua sa mạc.
Chỉ những tu sĩ ngoài tam giai mới có thể dựa vào hàng tiếp tế bên trong Hư cảnh để mạnh mẽ xông tới, không phải chịu một chút hạn chế nào.
Vị trí của Lưu Sa cổ tông không được đánh dấu trên tấm bản đồ nọ, nhưng dựa vào trí nhớ của tên đệ tử Lưu Sa cổ tông lúc trước, Lý Thủy Đạo lại biết rất rõ nơi kia, sơn môn của môn phái này nằm ở một nơi cực kỳ hảo lánh, trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh đều không có bất cứ một khu ốc đảo nào. Điều này cũng khiến đám thương nhân quanh năm hành tẩu trong sa mạc kia, không thể nào đi nhầm vào Lưu Sa cổ tông được.
Mà con dị thú kên kền kia lại có thể xuất hiện ở bất cứ chỗ nào bên trong sa mạc, thậm chí nó còn có thể ẩn mình ở một nơi nào đó bên trong Tu Di Giới Tử, nhưng không cần biết như thế nào, thân là dị thú, nó cần phải đi săn!
Chỉ cần vận khí của hắn không kém, vừa vặn gặp phải thời điểm nó đi ra bên ngoài hoạt động, nó nhất định sẽ bị thứ mồi nhử do hắn bày ra hấp dẫn.
Trải qua một ngày một đêm nghỉ ngơi và hồi phục, tinh thân của đám thành viên của thương đội đã phấn chấn hơn nhiều, bọn họ cũng bắt đầu khởi hành lên đường.
"Chuyến hành trình này khá là gian nan, chúng ta nhất định phải đoàn kết một lòng, cùng vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt." Lý Thủy Đạo đứng trên cồn cát cao cao, dõi mắt nhìn về phương xa, cất giọng nói dõng dạc, giống hệt dáng vẻ của thủ lĩnh thương đội.
Ngụy Cảnh Thái, Ngụy Văn San đứng sừng sững hai bên, ai cũng không dám nói.
"Chúng ta nhất định sẽ theo sát bước tiến của ngài, không sợ gian nguy!"
"Đi theo thủ lĩnh, xông pha khói lửa, quyết không chối từi"...
Những tiếng khen ngợi đến từ đám kẻ yếu bên dưới không ngừng vang lên, Lý Thủy Đạo xấu hổ cười cười, lập tức ra hiệu cho mọi người an tĩnh lại, sau đó cao giọng nói: "Xuất phát!"
Được Lý Thủy Đạo dẫn dắt, thương đội lại bắt đầu một đoạn hành trình mới.
Sau khi bọn họ rời đi không lâu, cảm giác sợ hãi không sao hiểu nổi lại bắt đầu lan tràn khắp đội ngũ. Một thành viên tinh mắt, ôm theo nỗi kinh hãi vô cùng, vội vàng chạy tới báo cáo: "Tiền bối, không hay rồi, chúng ta vừa phát hiện có một con quái vật đang đi theo phía sau chúng tal"
Lý Thủy Đạo nghe vậy, lập tức tỏ vẻ trịnh trọng, trâm giọng hỏi: "Quái vật? Bộ dạng như thế nào?”
Người nọ kinh hãi nói: "Không thấy rõ ràng, nhưng hình thể rất lớn."
"Không cần để ý tới nó! Chúng ta cư tiếp tục đi tới." Lý Thủy Đạo nói như chém đỉnh chặt sắt.
Ngụy Cảnh Thái đi theo bên cạnh Lý Thủy Đạo, có lời muốn nói, nhưng đến cuối cùng vẫn nhịn xuống, đành phải nuốt trở vào.
Chỉ chốc lát sau, Vương Đại Lý cũng thở hồng hộc chạy tới. Sắc mặt gã chuyển thành màu tái nhợt, cất giọng run run: "Báo cáo thủ lĩnh, con quái vật kia... là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp."
Lý Thủy Đạo nghe vậy, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc vô cùng: "Vậy ngươi còn không mau mau bắt nàng ta lại, để bản tọa nghiêm hình tra khảo."
Vương Đại Lý nhếch miệng vẽ nên một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Thủ lĩnh đại nhân, con quái vật kia nửa người trên là nữ nhân, nhưng nửa người dưới lại là bọ cạp! Giáp xác trên người nó tỏa hàn quang lấp lánh, giống như được đúc bằng kim loại, khiến người ta nhìn mà sợ hãi không thôi."
"À... Lý Thủy Đạo an ủi mọi người: "Các huynh đệ, không cần phải kinh hoảng, có ta ở đây, nhất định có thể bảo vệ mọi người bình an, mọi người cứ tiếp tục đi tới thôi."
"Cái kia... Lý tiền bối, ngài không ra tay đuổi con quái vật kia sao?" Ngụy Cảnh Thái dò hỏi.
Lý Thủy Đạo trừng mắt liếc nhìn Ngụy Cảnh Thái: "Ngươi có muốn đi không?"
Ngụy Cảnh Thái vội vàng rụt cổ lại, không dám nói gì nữa.
Bóng đêm phủ xuống, cảnh vật bên trong sa mạc vốn đang yên tĩnh, đột nhiên cuồng phong gào thét, cuốn lên một mảnh cát vàng. Chỉ thấy một con quái vật nửa người nửa bò cạp như ẩn như hiện trong đống cát vàng xung quanh thương đội.
Ngụy Cảnh Thái cau mày, đôi mắt lão sáng như đuốc, nhìn thẳng vào trung tâm gió lốc, trầm giọng nói: "Lý tiền bối, cơn gió này không tâm thường, nhất định là do lực lượng của yêu tà tạo ra."
Vẻ mặt Lý Thủy Đạo trở nên ngưng trọng, hắn nhìn lướt qua đám người xung quanh một lượt, sau đó quyết đoán hạ lệnh: "Mau truyên lệnh xuống, để cho tất cả mọi người bỏ qua vật nặng, mặc trang phục gọn nhẹ tiến lên!"
Ngụy Cảnh Thái lộ vẻ do dự, hỏi dò: "Vậy hàng hóa chúng ta mang theo lần này..."
Lý Thủy Đạo cắt ngang lời lão nói, cất giọng kiên định: "Tính mệnh nguy hiểm, hàng hóa không đáng nhắc đến! Truyền lệnh xuống, chỉ để lại thức ăn nước uống, còn lại đều bỏ dual
Vương Đại Lực lên tiếng nhận lệnh rồi lập tức truyền xuống dưới.
Đối diện với nguy cơ trước mắt, bỏ qua tài vật để tự bảo vệ mình, đây vốn là hành động sáng suốt, nhưng đối với tuyệt đại đa số người trong thương đội, dù bọn họ không cần mạng, cũng không muốn bỏ đi đống hàng hóa của mình.
Trong đêm tối, cuông phong gào thét. Một bóng đen xuất hiện bên trong cơn cuồng phong kia, nó là một con quái vật bọ cạp to lớn, không ngừng giương nanh múa vuốt, lao thẳng về phía thương đội. Một con vân đà trong thương đội không kịp đề phòng, đã bị cái đuôi của con bọ cạp kia hung hăng đâm trúng, chỉ kịp kêu thảm một tiếng, sau đó ngã vào trong bóng tối.