Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1195 - Chương 1195: Đây Là Do Ngươi Ép Ta!

Chương 1195: Đây Là Do Ngươi Ép Ta! Chương 1195: Đây Là Do Ngươi Ép Ta!Chương 1195: Đây Là Do Ngươi Ép Ta!

Chương 1195: Đây Là Do Ngươi Ép Ta!

Thạch Sâm Due nhìn thấy Uyên Cẩn Du bị Phật tháp giam cầm, nỗi kinh sợ trong lòng lập tức cuộn trào như cuồng phong bão táp, hồi lâu vẫn không thể bình ổn được.

Thư Mông có thể chết, nhưng bọn họ nhất định không thể để mất Uyên Cẩn Du được. Uyên Cẩn Du là tu sĩ Hóa Thần kỳ của Động Uyên Tiên Tộc, là trụ cột của gia tộc, tánh mạng của nàng tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì.

Nếu sớm biết thực lực của Lý Thủy Đạo khủng bố như thế, gã chắc chắn sẽ tự tay lột da tróc thịt Thư Mông để răn đe.

Nhưng việc đã đến nước này, có hối hận cũng vô nghĩa, gã nhất định phải nhanh chóng hóa giải nguy cơ này, cứu Uyên Cẩn Du ra.

Chỉ thấy Thạch Sâm Due hít sâu một hơi, cất cao giọng nói với Lý Thủy Đạo: "Lý đạo hữu, xin hãy khoan dung độ lượng, kính xin hạ thủ lưu tình!"

Lý Thủy Đạo mỉm cười, chắp hai tay lại, bộ dáng từ bi hi xả: "Uyên đạo hữu có duyên với Phật, muốn quy y ngã Phật, đây chính là đại hạnh. Thạch đạo hữu, ngươi cần gì phải chấp mê bất ngộ?”

Thạch Sâm Due nghe vậy, lửa giận trong lòng càng tăng lên. Ga biết rõ, đã đến nước này, chuyện tranh đấu miệng lưỡi với Lý Thủy Đạo đã trở thành vô nghĩa, chỉ có động thủ mới có thể cứu được Uyên Cẩn Du ra.

Gã không chút do dự, lập tức lật tay, trong lòng bàn tay xuất hiện một món pháp bảo chùy đá màu đen như mực, bên trên cây chùy đá còn mọc đầy gai ngược, không ngừng tản ra hàn ý lành lạnh, dữ tợn vô cùng.

Gã nắm chặt chùy đá trong tay, lạnh lùng nói: "Lý Thủy Đạo, nếu ngươi còn không thả người, đừng trách Thạch mỗ vô tình!"

"Ngã Phật từ bi." Lý Thủy Đạo tuyên cao Phật hiệu, nhưng không hề có ý định thả người.

"Được! Đây là do ngươi ép ta." Thân hình Thạch Sâm Due khẽ động, trực tiếp hóa thành một luồng hắc quang, phóng thẳng về phía Lý Thủy Đạo.

Gã âm thâm nghĩ, dù Lý Thủy Đạo kia có mạnh hơn nữa cũng không thể lấy một địch hai, huống chỉ hiện giờ, hắn đang chủ trì trận pháp, chỉ cần làm hắn phân tâm, là có thể trợ giúp Uyên Cẩn Du phá trận mà ra rồi.

Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng vung tay, bộ tăng bào màu trắng bay bay theo gió, giống như đã hòa làm một thể với linh khí trong thiên địa.

Ngay giữa hư không, lại có một mảnh kim liên, chúng vừa trống rỗng xuất hiện đã nở rộ đầy trời. Những đóa kim liên này vốn không phải là phàm vật, dường như chúng cũng có linh tính của chính mình, bởi vì tất cả đang tự động lao lên, nghênh đón đòn công kích hung mãnh của Thạch Sâm Duệ.

Thạch Sâm Due thấy vậy, trong mắt lóe lên một tia khinh thường. Gã dứt khoát vung cây chùy đá màu đen trong tay lên, một luồng dao động không gian truyền đến, như muốn xé rách cả mảnh hư không này.

Dưới ảnh hưởng của luồng dao động khủng bố ấy, chỉ trong nháy mắt, những đóa kim liên kia đã tiêu tán hóa thành điểm điểm kim quang.

Nhưng ngay khi kim liên tiêu tán, dị biến lại nổi lên. Không ngờ bên trong những bông hoa sen sáng chói ay lại an chứa từng con linh quy màu xanh nước biển, đỉnh đầu chúng mọc sừng, trên người chúng tỏa sáng linh quang, lộ ra vẻ thân bí mà uy nghiêm khó tả.

Tổng cộng có một trăm lẻ tám con linh quy, chúng nó trực tiếp bay tới, vây quanh Thạch Sâm Due, hệt như đang dệt nên một tòa trận pháp khổng lồ.

Thạch Sâm Due giật nảy mình, gã thực sự không ngờ những đóa kim liên vừa rồi chỉ là ngụy trang, sát chiêu chân chính lại là những con linh quy trước mặt.

Lý Thủy Đạo mỉm cười, chắp hai tay trước ngực, nhẹ giọng nói: "Thạch đạo hữu, những con linh quy này chính là thần thú hộ pháp của Phật môn ta, chúng nó tạo thành Bích Hải Tuyệt Đào Đại Trận, uy lực vô tận. Nếu ngươi muốn cứu Uyên Cẩn Du ra, trước tiên phải phá trận này đã."

Thạch Sâm Duệ chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, toàn thân đã nặng nề vô hạn, hệt như vừa bị đối phương nhấn chìm trong một vùng biển rộng mênh mông vô bờ, chỉ thấy sóng biển ngập trời, mãnh liệt bành trướng, giống như muốn phá hủy tất cả.

Thạch Sâm Due cắn chặt răng, ra sức chống lại đòn tấn công của những con sóng biển hung mãnh ấy.

Gã biết mình nhất định phải phá tan tòa trận pháp này càng sớm càng tốt, nếu không Uyên Cẩn Du bên kia sẽ lành ít dữ nhiều.

Lúc này, Thạch Sâm Duệ đang ở trong Bích Hải Tuyệt Đào Đại Trận, sắc mặt bình tĩnh mà kiên định. Mặc cho từng con sóng cao đến vạn trượng cuốn qua, ánh mắt gã vẫn sáng ngời như đuốc, giống như có thể xuyên qua tầng tầng hơi nước, nhìn thẳng vào trung tâm trận pháp.

Sóng biển gầm thét hệt như vô số những con cự thú đang hừng hực căm phẫn, mãnh liệt lao thẳng về phía gã.

Những con sóng lớn ngập trời này có ý đồ muốn cuốn gã xuống vực sâu vô tận, nhưng Thạch Sâm Duệ lại không hề đếm xỉa đến chúng, pháp lực cường đại phun ra, bao quanh người gã giống như một tảng đá ngầm, căn bản không hề bị lay động.

Trận này lấy nước làm cơ sở, Thạch Sâm Due lại tinh thông từng mảnh đạo pháp hệ thổ, chúng chính là lợi khí khắc chế hệ thủy. Gã thầm niệm pháp quyết, pháp lực chung quanh thân thể bắt đầu chậm rãi khởi động. Thổ linh khí chung quanh từ từ tụ tập lại, nhanh chóng hình thành nên một tâng vách ngăn không thể phá vỡ.

Ở thời điểm từng con sóng biển đánh úp lại, dù thanh thế lớn lao là thế, nhưng khi đánh vào tầng vách ngăn pháp lực của gã, tất cả những gì chúng có thể làm ra, chỉ đơn giản là làm day lên tang tang gợn sóng, mà không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì đối với gã.

Lúc này, bản thân đang ở trong trận, có nôn nóng cũng vô dụng, gã nhất định phải giữ bình tĩnh, không được nóng nảy, chỉ cần thong dong phá trận là được.

Trước tiên cứ thử dùng lực phá trận trước!

Nếu không thành, lại dùng xảo phá trận sau.

Thạch Sâm Due hít sâu một hơi, trực tiếp phát huy đạo pháp hệ thổ đến mức tận cùng.

Chỉ thấy từng luồng hào quang màu vàng đất một mực lấp loé không ngừng xung quanh thân thể gã, tựa như có vô số linh khí hệ thổ đang ngưng tụ lại.

Pháp bảo trong tay Thạch Sâm Due tên là "Trấn Hải Huyền Nham Chùy", với Hắc Thủy Tinh Lăng phủ kín phía trên cây chùy đá màu đen này, mỗi một góc cạnh đều tản ra một mảnh hắc quang nhàn nhạt, lóng lánh tựa như được làm từ kim loại.
Bình Luận (0)
Comment