Chương 1270: Nộ Diễm Đầu Đà!
Chương 1270: Nộ Diễm Đầu Đà!Chương 1270: Nộ Diễm Đầu Đà!
Chương 1270: Nộ Diễm Đầu Đài
"Thì ra là Pháp Hải sư đệ tới, sao lại đứng ở cửa?" A Nan La Hán lộ vẻ mặt khó hiểu hỏi.
Những tăng nhân thủ vệ kia thấy vậy, sắc mặt lập tức đại biến, ai nấy đều mặt xám như tro. Bọn họ không ngờ, vị tăng nhân nhìn như phổ thông trước mắt này, lại chính là cao thủ do Lưu Ly sơn phái tới - Pháp Hải.
Pháp lực như biển, như vực như biển.
Đây chính là câu nói ám chỉ "Pháp Hải" La Hán, một vị đại nhân vật như vậy trực tiếp đứng ngay trước mặt mình, vậy mà bọn họ lại có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn. Đám đông tăng nhân đều lộ vẻ mặt xấu hổ, hối hận vô cùng, bọn họ chỉ biết cúi đầu, không dám nhìn Lý Thủy Đạo thêm một cái.
A Nan La Hán không để ý đến những tăng nhân thủ vệ kia, mà nhiệt tình mời Lý Thủy Đạo tiến vào chùa miếu. Bọn họ vừa đi vừa nói chuyện...
"Bồ Tát từng nói với ta, Bảo Tượng La Hán đã bất hạnh rơi vào tay Ma tộc, không biết rốt cuộc là Ma tộc nào?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt nghiêm túc, trang nghiêm dò hỏi.
A Nan La Hán cau mày, trong ánh mắt để lộ ra một loại kiêng kị thật sâu đối với Ma tộc: "Nghe đồn lúc Bảo Tượng La Hán ngã xuống, ma quang màu tím vắt ngang chân trời, có lẽ là Hoang Ma tộc."
"Hoang Ma nhất tộc? Nghe nói bên trong Chư Thiên Vạn Giới, Ma tộc này hung hãn đến cực điểm." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt ngưng trọng nói.
"Đúng là như thế, chúng ta đang bàn bạc đối sách." Giọng nói của A Nan La Hán trầm thấp mà kiên định.
Trong lúc nói chuyện với nhau, hai người đã đi vào chỗ sâu bên trong chùa miếu.
Tại một tòa điện phủ, hương khói lượn lờ, Phật âm quang quẩn.
Nhưng ngay bên trong bầu không khí yên tĩnh này, lại có một luồng khí tức mãnh liệt đang cuộn trào.
Chỉ thấy một vị tăng nhân vóc người khôi ngô trực tiếp đi thẳng về phía đối diện, người này chính là Nộ Diễm Đầu Đà do Đại Lôi Âm tự phái tới bảo hộ nơi đây.
Gã mặc một chiếc áo cà sa màu đỏ đậm, sáng chói như ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt, mái tóc trên đầu cũng đỏ rực như hỏa diễm cuộn trào, tỏa ra sát khí mãnh liệt. Ánh mắt gã sắc bén như chim ưng, dường như có thể thấy rõ lòng người.
Ánh mắt Nộ Diễm Đầu Đà sáng như đuốc, gã quét mắt nhìn hai vị La Hán trước mặt. Tu vi của hai người này đều đạt tới Hóa Thần kỳ.
Một người trong đó mặc trang phục hoa lệ mà tỉnh xảo, trên chiếc áo cà sa màu vàng kia có thêu những chuỗi Phật văn phức tạp, nhẹ nhàng bay bay theo động tác của đối phương, phảng phất như có vô số kinh văn đang lưu chuyển trong đó.
Một người khác lại có chút đặc thù, trang phục của hắn đơn giản đến cực điểm, chỉ đơn thuần là một bộ tăng bào màu xám tro, không có bất kỳ trang sức gì, cách ăn mặc này có thể nói là khác loại ở vị trí La Hán.
Thoáng quan sát một hồi, Nộ Diễm Đầu Đà mới dùng giọng nói vang dội hỏi: "Các ngươi chính là La Hán của Lưu Ly sơn?"
A Nan La Hán tiến lên một bước, chắp tay trước ngực, hơi cúi đầu đáp: "Ban tăng A Nan, là Truyền Kinh La Hán của Lưu Ly Sơn."
Lý Thủy Đạo theo sát phía sau, cũng chắp tay trước ngực: "Ban tăng Pháp Hải, là Đại Lực La Hán của Lưu Ly Sơn."
Nộ Diễm Đầu Đà tỉ mỉ quan sát bọn họ, rồi khẽ gật đầu: "Hai vị cảm thấy nên đối phó với Thiên Ma giáo này ra sao?”
A Nan La Hán hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Tuy thực lực cá nhân của Hoang Ma tộc rất kinh người, nhưng Thiên Ma giáo có thể phát triển tới quy mô hiện giờ, chắc chắn phải có nội quỷ quấy phá bên trong. Chúng ta cần cẩn thận phân biệt, tìm ra những kẻ phản bội đã bị ma khí ăn mòn, sau đó diệt trừ tận gốc."
Lý Thủy Đạo gật gật đầu: "Ta đồng ý với cách nhìn của A Nan sư huynh. Chúng ta có thể sắp xếp gián điệp vào, bắt đầu từ nội bộ của bọn họ, từ đó đào ra những tên nội quỷ kia, như vậy mới có thể biết người biết ta, trăm trận trăm thắng."
Nộ Diễm Đầu Đà nghe xong, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng, gã khẽ gật đầu, không tiếc khen ngợi một câu: "Hai vị La Hán quả nhiên trí tuệ hơn người, phán đoán của các ngươi đối với thế cục đúng là không mưu mà hợp với ta. Trên thực tế, ta đã sớm thương nghị với Tĩnh Từ Bồ Tát về việc này, nàng cũng cho rằng làm tan rã Thiên Ma giáo từ bên trong là hành động sáng suốt."
Lý Thủy Đạo chắp hai tay trước ngực, hơi cúi đầu nói: "Chúng ta luôn cảm thấy tự ti trước trí tuệ và thủ đoạn của Bồ Tát."
A Nan La Hán lại nghi ngờ hỏi: "Không biết vì sao Bồ Tát không tự mình xử lý việc này? Nếu Bồ Tát và Đầu Đà liên thủ, thì với thần thông thông thiên của hai vị, Thiên Ma giáo này sao có thể gây ra sóng gió gì?"
Nộ Diễm Đầu Đà cười nhạt một tiếng, lập tức giải thích: "Thiên Ma giáo phát triển đến lớn mạnh như thế, bản thân Tĩnh Từ Bồ Tát cũng có hiềm nghi, làm sao có thể hợp tác với ta được? Đây cũng không phải là không tín nhiệm, mà đó là quy củ của Đại Lôi Âm Tự. Nhưng trên thực tế, bản thân Tĩnh Từ Bồ Tát cũng có việc khác để làm, Huyết Ma Giáo ở khu vực Đạt Cống bên kia cũng cực kỳ ngang nhiên càn rỡ, nàng đã tự mình đi xử lý rồi."
Lý Thủy Đạo nghe vậy lập tức nhướng mày.
Khó trách Tịnh Từ Bồ Tát lại đột nhiên dùng đại pháp lực kiểm tra thân thể của hắn, nhìn xem hắn có dấu hiệu bị ma hóa hay không.
A Nan La Hán cũng lộ vẻ mặt ngoài ý muốn, hắn nhìn về phía Pháp Hải La Hán bên cạnh, bởi vì khu vực Đạt Cống, chính là nơi Pháp Hải từng quản lý trước đó.
Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, tự trách nói: "Là ta không quản lý tốt Đạt Cống, khiến Huyết Ma giáo phát triển lớn mạnh ở nơi đó, đây là khuyết điểm của ta, ta có tội."
A Nan La Hán an ủi: "Pháp Hải sư đệ, không cần tự trách quá mức, Thiên Ma giáo này còn hung hăng ngang ngược hơn Huyết Ma giáo kia gấp trăm lần, ngay cả Bảo Tượng La Hán cũng vẫn lạc, thực sự không trách được ngươi, muốn trách thì trách Hoang Ma kia quá mức điên cuồng ngang ngược đi."