Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1360 - Chương 1360: Khiêu Chiến Tái Ân Phật Đà!

Chương 1360: Khiêu Chiến Tái Ân Phật Đà! Chương 1360: Khiêu Chiến Tái Ân Phật Đà!Chương 1360: Khiêu Chiến Tái Ân Phật Đà!

Chương 1360: Khiêu Chiến Tái An Phật Đà!

Lý Thủy Đạo nghe vậy, nét mặt lập tức chuyển thành cứng đờ, hiển nhiên đã bị vấn đề này hỏi đến mức trở tay không kịp rồi. Hắn chần chờ một lát, sau đó mới xấu hổ mở miệng: "Su huynh, thực không dám giấu giếm, tám năm trước Bồ Tát từng đề cử cho ta hai ni cô, muốn các nàng gia nhập vào Lưu Ly Sơn trở thành La Hán, nhưng đã bị ta từ chối khéo rồi. Ta biết rõ, chuyện này hoặc ít hoặc nhiều cũng làm mất thể diện của Bồ Tát, cho nên... ta thực sự không tiện đi thỉnh giáo nàng về thần thông diệu pháp."

Chúng La Hán nghe xong đều nhíu mày, thậm chí có người còn lộ vẻ mặt khinh thường nói: "Hóa ra người này lại là sói mắt trắng!"

"Bồ Tát có ơn dìu dắt hắn, vậy mà một việc nhỏ như vậy hắn cũng không giúp."

"Đúng là không biết xấu hổ."

"Tuyệt đối là kẻ vô lại!"

"Nhân phẩm như thế, sao có thể làm đến vị trí Phật Đà?"...

Sắc mặt Tái Ân Đầu Đà hơi trầm xuống: "Bồ Tát lòng dạ từ bi, nàng yêu cầu như vậy cũng chỉ đơn thuần là muốn hy vọng ngươi có thể tăng thêm vài phần hương hỏa cho Lưu Ly Sơn, thế mà ngươi cũng từ chối?"

Nghe vậy, Lý Thủy Đạo đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Tái Ân Đầu Đà, trầm giọng nói: "Sư huynh, ta kính ngươi là tiền bối, nhưng ngươi cũng không nên khinh người quá đáng! Hôm nay ta đến đây là thật tâm thật ý muốn thỉnh giáo học vấn, nếu ngươi không muốn chỉ giáo, vậy xin cứ nói thẳng!"

Tái Ân Đầu Đà nghe Lý Thủy Đạo nói như vậy, trong mắt cũng lóe lên một chút kinh ngạc. Gã không ngờ Lý Thủy Đạo này chẳng những không biết xấu hổ mà còn thẹn quá hóa giận, nhân phẩm bực này thực sự làm người ta cảm thấy vô liêm sỉ, trơ trến vô cùng.

Tái Ân Phật Đà thoáng tram ngâm một lát, mới nhẹ nhàng đẩy viên Phật Nhãn Thiên Châu xuống trước mặt Lý Thủy Đạo: "Hải Già Sơn không thiếu vật này, mời Pháp Hải sư đệ trở về đi."

Hai mắt Lý Thủy Đạo nhìn chằm chằm vào Tái Ân Phật Đà, nói: "Ta không đi! Hôm nay ta nhất định phải mở mang thêm kiến thức về Phiên Thiên Phật Chưởng."

Lời này vừa nói ra, nhóm La Hán trên Phổ Độ Đàn không thể nhịn được nữa, nhất là mấy vị Kim Cương La Hán Luyện Hư cảnh kia.

"Đúng là muốn đến tìm cái chết!"

'Khinh người quá đáng!"

"Đây tuyệt đối là sỉ nhục Phật Đài"

"Pháp Hải! Ngươi chỉ là Luyện Hư cảnh cũng dám khiêu chiến Tái Ân Phật Đà? Ngươi vốn không xứng! Nếu ngươi đã muốn chiến, cứ để ta chiến cùng ngươi!" Một vị Kim Cương La Hán dứt khoát bước ra khỏi hàng, cao giọng nói. ...

Tại Phổ Độ Đàn trên đỉnh Hải Già Sơn mây mù lượn lờ, nhóm La Hán tạo thành một nửa vòng tròn, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo đang đứng ở chính giữa. Trên mặt bọn họ có những biểu cảm khác nhau, có phẫn nộ, có hiếu kỳ, lại có vài phần trêu tức.

"Chớ có vô lễ, lui ra!" Ánh mắt Tái Ân Đầu Đà đảo qua những vị Kim Cương La Hán kia, lập tức cất lên giọng nói bình tĩnh mà uy nghiêm, nhưng đến cuối cùng ánh mắt của gã cũng dừng lại ở chỗ Lý Thủy Đạo.

Nhóm La Hán dồn dập lui lại.

Dường như Lý Thủy Đạo không hề biết người Tái Ân Phật Đà đang nói đến chính là mình, hắn vẫn thản nhiên bình tĩnh đứng đối mặt với vị Phật Đà kia như trước, tựa như chẳng có chuyện gì xảy ra.

"Pháp Hải sư đệ, ngươi đã cố ý muốn được chứng kiến Phiên Thiên Phật Chưởng của ta, vậy hãy để ta cho ngươi được lĩnh giáo một phen." Tái Ân Phật Đà trầm ngâm một lúc lâu mới mở miệng nói.

Lý Thủy Đạo hơi ngẩng đầu nhìn lên, sau đó chắp hai tay lại, đáp: "Thỉnh sư huynh chỉ giáo."

Lời nói vừa dứt, thân hình hai người chợt lóe lên rồi biến mất tại chỗ, ở thời điểm xuất hiện trở lại, bọn họ đã treo lơ lửng ngay giữa không trung rồi.

Hải Già Sơn mây mù lượn lờ đang ở dưới chân bọn họ, có cảm giác hai người này đang ở trong một vùng tiên cảnh thần bí.

Hai tay Tái Ân Đầu Đà chậm rãi kết ấn, một luồng Phật lực màu vàng kim tuôn ra từ trên người gã như có vô số Phật quang lấp lóe. Thân hình gã khẽ động, đã nhanh chóng hóa thành một pho tượng Phật cao đến ngàn trượng, uy áp bốn phương.

"Phiên Thiên Phật Chưởng!"

Lại một tiếng hét lớn của Tái Âm Phật Đà vang lên, âm thanh giống như lôi đình rung động lòng người.

Đồng thời, bộ Kim Thân Phật Tượng kia cũng đánh ra một chưởng, thiên địa lập tức biến sắc, phong vân khuấy động.

Chỉ thấy một cái chưởng ấn màu vàng kim phá vỡ bầu trời, mang theo khí thế hủy thiên diệt địa đè xuống Lý Thủy Đạo.

Lý Thủy Đạo biến sắc, nhưng cũng không lùi bước. Hắn chắp hai tay trước ngực, trong miệng nhanh chóng lẩm bẩm, giống như đang kết nối với mảnh thiên địa này. Tiếng chú ngữ trong miệng hắn càng ngày càng dồn dập. Xung quanh hắn, là vô số những đóa Phật Liên nở rộ đầy trời, mỗi một đóa Phật Liên đều tản ra kim quang nhàn nhạt, hệt như một biển hoa màu vàng.

"Bàn Nhược Phật Liên!" Lý Thủy Đạo hét lớn một tiếng, trong giọng nói tràn ngập kiên định và quyết tuyệt.

Con trường long màu vàng kia lập tức phóng tới, hung hăng nghênh đón Phiên Thiên Phật Chưởng. Hơn một ngàn đóa hoa sen sắc bén như đà loa đao (lưỡi dao trong máy xay), không ngừng xoay tròn, chém về phía bàn tay khổng lồ muốn nghiêng trời kia.

Giờ phút này, sắc mặt nhóm La Hán vừa mới khiêu khích Lý Thủy Đạo, đều tái nhợt. Tuy bọn họ cũng là tu sĩ Luyện Hư cảnh, nhưng vào thời khắc hiện tại, đã bị thực lực do Lý Thủy Đạo thể hiện ra làm cho chấn động. Trong lòng bọn họ âm thầm sợ hãi thán phục, không ngờ tu vi của vị sư đệ Pháp Hải này lại thâm hậu như thế, dù bọn họ có liên thủ với nhau, cũng không thể ngưng tụ ra nhiều Phật Liên như vậy.

Nhưng uy lực Phiên Thiên Phật Chưởng lại quá mức cường đại, dù toàn bộ Phật Liên đều bị đụng nát, cũng không ngăn được một chưởng này.

Lý Thủy Đạo biến sắc, hắn biết rõ mình không thể ngăn cản được uy lực của một chưởng này, vì vậy thân hình vừa động, đã lập tức chạy xuống dưới núi.

Hắn vừa chạy trốn xuống núi, vừa tiếp tục triệu hồi ra càng nhiều Phật Liên. Nhưng dưới uy lực của Phiên Thiên Phật Chưởng, những đóa Phật Liên kia lại như bọt khí dồn dập tan vỡ.
Bình Luận (0)
Comment