Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1362 - Chương 1362: Chẳng Lẽ Ngươi Không Phải Nam Nhân?

Chương 1362: Chẳng Lẽ Ngươi Không Phải Nam Nhân? Chương 1362: Chẳng Lẽ Ngươi Không Phải Nam Nhân?Chương 1362: Chẳng Lẽ Ngươi Không Phải Nam Nhân?

Chương 1362: Chẳng La Ngươi Không Phải Nam Nhân?

"Ngươi có biết Bà Kiệt La của Linh Thứu Sơn không? Nàng là con gái của Long Vương, thân là Yêu tộc, lại thông qua tu hành trở thành Phật Đà. Còn có Dạ Xoa, A Tu La, bọn họ cũng từng là Ma tộc, nhưng hiện giờ đều đã trở thành đệ tử của Phật tổ cả rồi."

Tử Lăng nghe vậy, ánh mắt lấp lóe sáng: "Xem ra lời đồn đại quả nhiên không sai, phía trên Linh Sơn, một nửa là tà ma, bên trong Đại Lôi Âm Tự, tất cả đều là quỷ quái!"

Vương Thận Nhất thoáng sững sờ, chợt cười phá lên: "Ha ha ha... Ma nữ! Chính ngươi là Hoang Ma, ngươi đang đứng ở lập trường gì để nói những lời này?"

Khóe miệng của Tử Lăng hơi vểnh lên, bên trong mang theo ý cười đây vẻ nghiên ngẫm, nhưng lại không lên tiếng phản bác.

Vương Thận Nhất đứng ở trước mặt nàng, sắc mặt âm trầm như nước, dùng giọng điệu lạnh lùng nói: "Tiện nhân, xem ra ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, phải nếm thử đau khổ mới bằng lòng mở miệng khai ra.'

Gã nói xong, lập tức vung mạnh ống tay áo, một cây trường tiên lóe ra hàn quang màu đen đột ngột xuất hiện trong tay. Trường tiên xẹt qua không trung tạo thành một đường cong sắc bén, hung hăng quất mạnh xuống mặt đất, phát ra một tiếng "Ba" giòn vang.

Chỉ trong nháy mắt, mặt đất đã nứt ra một vết sâu hoắm.

Ánh mắt Tử Lăng thoáng đông cứng lại, nàng nhìn chằm chằm vào cây roi dài kia, rồi thản nhiên nói: "Ngươi muốn dùng cái này để quất ta?"

Vương Thận Nhất cười lạnh một tiếng, nói: "Đây là ngươi tự chuốc lấy đau khổ, ngươi đã không chịu nói ra hết thảy mọi điều về Huyết Ma Giáo, vậy thì đừng trách ta vô tình."

Tử Lăng khẽ lắc đầu, trong mắt xuất hiện vẻ trêu tức: "Thứ này chẳng có gì thú vị cả, thử dùng cái dưới hông ngươi xem."

Lời này vừa nói ra, sắc mặt Vương Thận Nhất lập tức thay đổi, gã vừa kinh vừa sợ đưa mắt nhìn chằm chằm vào Tử Lăng, chỉ thấy dáng người Tử Lăng vốn đã thướt tha, giờ phút này càng bày ra một tư thế hết sức nhục nhã, trong mắt tràn đầy vẻ khiêu khích.

Trong lòng Vương Thận Nhất thoáng có chút hoảng loạn, gã vội vàng nuốt một ngụm nước bọt rồi phẫn nộ quát: "Ngươi... con dâm nữ này! Đúng là thứ không biết xấu hổ! Loại người như ngươi nên bị bỏ vào lồng heo, dìm xuống sông mới đúng!"

Nhưng Tử Lăng vẫn giữ nguyên lập trường, vẫn duy trì tư thế kia, dùng ánh mắt tràn đầy khiêu khích nhìn Vương Thận Nhất: "Nếu ngươi không dùng thứ kia, ta sẽ không nói cho ngươi biết tất cả mọi chuyện về Huyết Ma Giáo đâu."

"Tiện phụ, dâm phụ! Thứ không biết xấu hổ!" Tuy Vương Thận Nhất đang mắng lung tung, nhưng rõ ràng là tâm đã thất thủ, thậm chí trong lòng còn bắt đầu trở nên đại loạn.

Gã cũng biết, bản thân đã mất kiểm soát, không thể hỏi ra điều gì nữa nên dứt khoát xoay người rời di.

"Vương Thận Nhất! Chẳng lẽ ngươi không phải nam nhân?" Tử Lăng lớn tiếng quát.

Lời này vừa nói ra, toàn thân Vương Thận Nhất lập tức cứng đờ, như vừa bị một cây búa tạ đập thẳng xuống đầu, gã siết chặt nắm tay, cuối cùng vẫn cam chịu rời đi. "Đồ vô dụng!" Tử Lăng khinh bỉ cười nhạo.

Sau khi Vương Thận Nhất giận dữ rời khỏi ngục giam Tử Lăng, gã lập tức khóa trái mình trong một gian thiền phòng tịch mịch, bốn phía yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có tiếng hít thở nặng nề của chính gã một mực vang vọng xung quanh. Nhưng tâm trí lại giống như một mảnh sông cuộn biển gầm, hồi lâu cũng không thể bình tĩnh lại được.

Dáng người quyến rũ và ánh mắt tràn đầy khiêu khích của Tử Lăng giống như một cơn ác mộng không thể xóa nhòa, gạt bỏ.

Dưới ánh nến mờ ảo, da thịt trắng như tuyết của nàng lóe lên một vâng quang mang mê người, tư thế chọc người kia càng giống như một lời mời gọi không tiếng động dành cho riêng gã.

Vương Thận Nhất chợt cảm nhận được một luồng khí khô nóng khó có thể nói rõ thành lời, dân dần bốc lên từ đáy lòng, miệng đắng lưỡi khô, toàn bộ thân thể đều như bị đốt cháy.

Gã phẫn nộ mở mắt, trong mắt lóe lên một mảnh quang mang cuồng bạo.

Gần như ngay sau đó, Vương Thận Nhất đứng phắt dậy, nện thẳng một quyền lên pho tượng Phật bên cạnh. Pho tượng Phật lập tức vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ, rơi lả tả xuống đất. Gã lại điên cuồng xé rách hàng đống kinh Phật trên bàn, những trang giấy bay tán loạn giống như tâm trạng hỗn độn không thể miêu tả được của gã vào thời khắc này.

"Mẹ nó!" Gã nổi giận gam lên một tiếng, giọng nói vang vọng trong gian thiền phòng trống trải.

Trong lòng gã chợt dâng lên một luồng kích động phản nghịch, thậm chí ngay tại thời khắc này, niềm tín ngưỡng và lòng kính sợ ban đầu đã ầm ầm sụp đổ.

Trên thực tế, dự tính ban đầu khi gã dấn thân vào Phật môn, và ngay cả ở thời điểm hiện tại, cũng chỉ vì theo đuổi tu vi và sức mạnh cao hơn mà thôi, huống chi sau lưng cao tăng Phật môn nào mà không có dục vọng và những mưu kế của riêng mình?

Những kẻ được gọi là La Hán, Bồ Tát kia, cũng chỉ là một đám yêu ma khoác lên mình chiếc áo cà sa màu vàng mà thôi, bọn họ hấp thu nguyện lực của dân chúng để tu luyện, lại chưa bao giờ thật sự quan tâm đến nỗi khổ của con người.

"Trên Linh Sơn, một nửa là yêu ma, Đại Lôi Âm Tự, tất cả đều là quỷ quái, Phật Môn đã không phải thứ tốt đẹp gì, ta còn tuân thủ thanh quy giới luật làm cái gì?"

Trong lòng Vương Thận Nhất chợt dâng lên một suy nghĩ điên cuồng. Gã đứng dậy, trong ánh mắt lóe lên một tia hông quang, tựa như ngay lúc này, một loại sức mạnh tà ác nào đó đang từ từ thức tỉnh trong lòng gã.

(Thanh quy giới luật là những qui tắc mà tăng ni, đạo sĩ cần phải tuân thủ)

Gã dứt khoát đẩy cửa thiên phòng ra, đi từng bước một đi về phía Trấn Ma Tháp.

Giờ phút này, ánh mắt Vương Thận Nhất tràn đây điên cuồng, giống như đã hạ quyết tâm...

Nếu như những La Hán khác trông thấy bộ dáng của gã lúc này, khẳng định là bọn họ có thể liếc mắt một cái đã nhìn ra tà ác và dục vọng vô cùng vô tận, giống như muốn nuốt chứng toàn bộ thế giới này, đang ẩn chứa bên trong đôi mắt gã.

Vào khoảnh khắc ấy, Vương Thận Nhất đã hoàn toàn rơi vào trạng thái điên cuồng, trong lòng gã chỉ có duy nhất một ý niệm —— tối nay, gã muốn dùng "đứa nhỏ' của mình đâm chết con Ma nữ kia, để xả mối hận trong lòng! ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment