Chương 1363: Trúng Độc!
Chương 1363: Trúng Độc!Chương 1363: Trúng Độc!
Chương 1363: Trúng Độc!
Vương Thận Nhất đẩy cửa Trấn Ma Tháp ra, tiếng bước chân vang vọng trong ngọn tháp trống trải hòa cùng tiếng hít thở nặng nề của gã, tựa như đang tấu lên một khúc nhạc dạo đầu hắc ám tối tăm.
Gã tiến lên từng bước, từ từ đi xuống phía dưới, tiến thẳng tới khu vực sâu nhất nằm dưới đáy tháp.
Ở thời điểm Vương Thận Nhất càng tiến lại gần đáy tháp, nhiệt độ chung quanh bắt đầu nhanh chóng hạ thấp, khí tức âm lãnh đập thẳng vào mặt. Nhưng nhịp hô hấp của gã lại càng ngày càng dồn dập, tràn đầy một cảm giác khô nóng khó tả.
Rốt cuộc, gã cũng tới được nơi sâu nhất nằm dưới đáy tháp rồi.
Một nữ nhân đang bị giam giữ ở nơi ấy.
Một con ma nữ của Huyết Ma Giáo.
Chỉ thấy tấm bia đá nặng nề đang đè lên người nàng, chỉ thấy những sợi xiang xích vững chắc đang trói chặt lấy nàng, khiến nàng chỉ có thể quỳ trên mặt đất.
Vương Thận Nhất vừa thoáng trông thấy dáng người quyến rũ và tư thế chọc người của nàng, dục vọng trong lòng lại bùng lên. Gã không thể chờ đợi nổi, lập tức vén tăng bào của mình lên.
"Tiện nhân! Ngươi dám khiêu khích ta!" Gương mặt Vương Thận Nhất đỏ bừng, gã dùng vẻ mặt ngạo nghễ, trực tiếp triển lãm món "hung khí” của mình cho nàng thấy.
Tử Lăng liếm liếm khóe miệng, để lộ ra hàm răng trắng tinh: "Đến đây! Ta muốn dùng miệng."
Thân thể Vương Thận Nhất khẽ run lên, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng tỉnh táo, chỉ thấy trên mặt gã để lộ ra một nụ cười gan đầy ác độc: "Ha ha... Tiện nhân, ngươi muốn dùng cách này để thoát khỏi lao tù ư? Ngươi muốn nhân cơ hội này cắn ta một cái sao? Phật gia tuy kim cương bất hoại, nhưng sẽ không để ngươi có được cơ hội ấy đâu."
Nói xong, Vương Thận Nhất từ từ tiến từng bước một tới sau lưng Tử Lăng: "Ta không tin phía sau của tiện nhân nhà ngươi cũng mọc răng.”
Gã cẩn thận quan sát phần phía sau của Tử Lăng, trong lòng lại có một chút lúng túng khó xử. Tử Lăng này đang quỳ xuống đất, nhưng phần mông lại kẹp chặt vào giữa hai chân, nếu nhìn từ phía sau, gã chỉ trông thấy cẳng chân và eo nhỏ, còn một cặp cánh dơi xòe ra.
Đây là một con ma nữ!
Vào khoảnh khắc ấy, Vương Thận Nhất cũng cảm nhận được một chút kỳ quái, gã vốn không phải kẻ khờ khạo, chưa từng được nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp, hẳn là bọn họ không thể mê hoặc đến mức làm tâm trí gã mất kiểm soát như thế này. Nhưng ở thời điểm hiện tại, gã lại một lòng một dạ chỉ muốn hung hăng đâm nữ nhân này, thậm chí dục vọng còn đạt đến tình trạng không thể kiên trì nổi nữa.
Vương Thận Nhất trúng độc rồi.
Thứ gã trúng chính là tâm độc, tình độc, dục độc.
Độc công khó lên được nơi thanh nhã, cũng rất khó có tác dụng trên chiến trường chính diện. Nhưng Lý Thủy Đạo lại tinh thông đạo này, hắn còn có tu vi lục giai, mà Vương Thận Nhất tuy là La Hán nhưng tu vi chỉ có Nguyên Anh cảnh, chênh lệch quá lớn, ngay cả khi đã trúng độc, gã cũng không phát hiện ra.
Hiện giờ Vương Thận Nhất chỉ muốn đâm vào, nhưng đẳng sau lại không có đường. Gã nuốt nước miếng một cái, lập tức lấy ra một tấm ngọc phù màu vàng sáng từ bên hông, vội vàng bấm niệm pháp quyết, lại đánh tấm ngọc phù nọ vào tấm bia đá màu đen đang trấn áp Tử Lăng.
Đó là Trấn Ma Bia, chỉ cần Trấn Ma Bia còn ở trên lưng thì đám ma vật tuyệt đối không thể thi triển được một chút pháp lực nào, hơn nữa bọn họ chỉ có thể quỳ chứ không thể động đậy.
Theo Vương Thận Nhất suy nghĩ, chỉ cần thoáng buông lỏng Trấn Ma Bia ra một chút, để cho tư thế của nữ nhân này từ quỳ biến thành nằm sấp, thì mọi chuyện sẽ dễ làm hơn rất nhiều.
Trấn Ma Bia vừa được nới lỏng một chút, bóng đen dưới chân Vương Thận Nhất lại đột nhiên vặn vẹo, thậm chí cái bóng màu đen mông lung kia còn trực tiếp hóa thành Lý Thủy Đạo.
Ảnh Ma Nghịch Chuyển!
Tầng dưới chót nhất của Trấn Ma Tháp, Hải Già Sơn.
Cái bóng vốn đang bình thường dưới chân Vương Thận Nhất lại đột nhiên vặn vẹo, rồi điên cuông nhúc nhích giống như tự có sinh mệnh của chính mình.
Rất nhanh, gần như ngay lập tức, Vương Thận Nhất đã cảm nhận được sự trói buộc trước nay chưa từng có ở trên người mình, nó giống như một luồng sức mạnh vô hình nào đó gắt gao trói buộc lấy, khiến cho gã hoàn toàn không thể động đậy được.
Cái bóng như giòi bọ bám trong xương, lại lặng yên không một tiếng động bò lên trên thân thể của gã, dân dần ăn mòn ý thức của gã.
Trong mắt Vương Thận Nhất tràn đầy hoảng sợ, gã cố gắng giấy giụa nhưng thân thể lại không có cách nào nhúc nhích được giống như đã bị rút khô toàn bộ sức mạnh rồi. Gã cảm nhận được thân thể của mình đang dần dần hư hóa, mà cái bóng bên dưới lại bắt đầu từ từ ngưng tụ, trở nên càng lúc càng rõ ràng.
"Đây... đây là loại pháp thuật gì?" Vương Thận Nhất sợ hãi vô cùng nhưng lại không thể nói ra một câu hoàn chỉnh.
"Đây là Ảnh Ma Nghịch Chuyển." Một giọng nói lạnh lùng vang vọng trong hang động.
Vương Thận Nhất nghe được giọng nói này, nhưng nào ngờ giọng nói kia lại truyền ra từ trong cái bóng của chính gã.
"A... Tiếng rít gào thê thảm của Vương Thận Nhất lập tức biến thành âm thanh rên rỉ không tiếng động.
Sau khi âm thanh rên rỉ ấy vang lên, thân thể Vương Thận Nhất đã hoàn toàn hư hóa, trong khi cái bóng của gã lại triệt để ngưng tụ, biến thành một con ma vật mặt mũi dữ tợn vô cùng. Ma vật kia có thân thể dị dạng kinh người, với bộ móng vuốt sắc bén và đôi mắt màu huyết hồng, tản ra ma khí nông đậm.
Lý Thủy Đạo đang đứng yên một chỗ, như đã khoác lên mình chiếc áo choàng bóng tối, hắn dứt khoát đá một cước về phía Vương Thận Nhất đã bị ma hóa. Ma vật kia bị đánh bất ngờ không kịp đề phòng đã đập thẳng về phía Tử Lăng.
Tử Lăng nhân cơ hội này cuộn mình một cái.
Âm!
Tấm Trấn Ma Bia vốn đang lơ lửng trên không lập tức nặng nề đè xuống, phát ra một tiếng va chạm trầm đục.
Lúc này, Trấn Ma Bia đã đè mạnh lên trên người Vương Thận Nhất sau khi ma hóa. Ảnh Ma Vương Thận Nhất đã thay thế vị trí của Tử Lăng, bị đè nặng bên dưới Trấn Ma Bia. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ