"Thì hàng tháng người đều cho ta một ngàn tiền ngọc, hiện giờ phát sinh chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ ta không nên đúng lúc nói cho người biết?" Lý Thủy Đạo hỏi ngược lại.
"Đây là chuyện trong nhà, có câu việc xấu trong nhà không thể truyền ra bên ngoài? Vì sao ngay cả loại chuyện này, ngươi cũng nói ra như vậy, ngươi... Ngươi, đến tột cùng là nhân phẩm của ngươi như thế nào vậy?"
"Là người bảo ta lừa gạt sư phụ, tranh thủ hảo cảm của hắn rồi trà trộn vào Chấp Pháp đường, hiện tại người tới hỏi nhân phẩm của ta? Ta không nên báo cáo tất cả những chuyện ta biết được cho người sao?"
"Được được... Ngoại trừ chuyện này, còn gì nữa không?" Lam Hoa Ảnh cũng thấy trong chuyện này là mình nói sai rồi, vì thế vội vàng trấn an Lý Thủy Đạo.
Mà đồng thời, sau khi ngẫm nghĩ một hồi, nàng lại có cảm giác, dường như tin tức này cũng có chút tác dụng đối với đại kế của gia tộc, nhưng cụ thể nên lợi dụng nó như thế nào, còn phải báo cáo lên cho trưởng bối trong gia tộc mới biết được.
"Quả thật vẫn còn một việc." Lý Thủy Đạo la lớn.
"Nói mau!"
"Vì hoàn thành nhiệm vụ người phân công, ta đã liều mạng ném bỏ ba trăm năm mươi điểm công huân của mình đưa cho sư phụ rồi, sau đó cũng nhận được hảo cảm thật lớn của sư phụ, tới hiện giờ đã leo lên chức vị đại sư huynh của động phủ, chỉ còn kém mục tiêu là thuận lợi trà trộn vào Chấp Pháp đường một bước xa nữa thôi. Mong sư tỷ chi trả khoản công huân này giúp ta." Lý Thủy Đạo dùng lời lẽ đanh thép nói.
Lam Hoa Ảnh: "..."
Mật thất bên dưới Lễ đường.
Lam Thanh Quang mặc áo gấm vừa nghe xong báo cáo của Lam Hoa Ảnh, đột nhiên cất tiếng cười to: "Ha ha ha ha... Ảnh Nhi, đây là một chuyện cực tốt nha."
Thấy Lam Hoa Ảnh lộ vẻ mặt khó hiểu vẻ, Lam Thanh Quang lập tức mở miệng giải thích: "Tần Ngọc Nga kia chính là nữ tử của Tần gia, Kim Diện Lang Quân lại nhốt nàng ta lại, nghĩa là hắn đã lục đục với nội bộ của Tần gia rồi, chỉ cần chúng ta cứu Tần Ngọc Nga ra, nắm chắc nàng trong tay, là hoàn toàn có thể bức bách ngược lại Kim Diện Lang Quân..."
"Ban đầu, mục tiêu của chúng ta chỉ đơn giản là cho một tên tiểu tu sĩ có tu vi thấp tiến vào Chấp Pháp đường, giúp chúng ta truyền lại tin tức. Mà kỳ thật với tu vi của hắn, cũng chỉ có thể truyền tin tức mà thôi, căn bản không thể được bên kia trọng dụng, nhưng Kim Diện Lang Quân lại khác..."
"Kim Diện Lang Quân chính là ám vệ của Chấp Pháp đường. Hơn nữa thực lực của người này cũng không kém, coi như tồn tại có tên có tuổi trên Thiên Bảng, nếu hắn chịu giúp chúng ta, muốn đạt thành mục tiêu sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nếu chúng ta có thể nắm chắc hắn trong tay, coi như chuyện này đã thành công một nửa rồi..."
"... Hơn nữa nếu chúng ta có thể sai khiến Kim Diện Lang Quân đi làm chuyện đó, chờ đến lúc việc này xong hoàn toàn có thể giết hắn, dùng mạng của hắn đi bình ổn cơn phẫn nộ của ba nhà kia. Đến lúc đó, chúng ta vẫn là tứ đại gia tộc đoàn kết, căn cơ của Ngũ Độc môn vẫn vững vàng, không chút dao động..." Lam Thanh Quang mở lời giải thích, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, khiến cho Lam Hoa Ảnh lập tức lĩnh ngộ được.
"Vậy hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?" Lam Hoa Ảnh dò hỏi.
"Chúng ta phân công nhau làm việc, ta về gia tộc điều phối cao thủ, ngươi đi hỏi Lý Thủy Đạo tình huống cụ thể, hỏi càng rõ ràng càng tốt." Lam Thanh Quang dặn dò.
"Nhưng hỏi xong thì sao?" Ánh mắt Lam Hoa Ảnh lập tức lộ ra vẻ âm ngoan.
Là đệ nhất Địa Bảng, đích nữ của đại gia tộc, chuyện giết người với nàng chỉ như uống một ngụm nước lạnh.
(Đích nữ là con gái dòng chính)
"Đương nhiên không thể giết Lý Thủy Đạo này được! Chẳng những không thể giết, còn phải tiếp tục bồi dưỡng hắn, chúng ta phải cài được một người ở bên cạnh Kim Diện Lang Quân mật báo cho chúng ta, ít nhất là trước khi chúng ta hoàn thành mục tiêu!" Lam Thanh Quang lạnh giọng nói.
"Về phần chuyện này, sau khi làm xong, Lý Thủy Đạo kia có thể mặc cho ngươi đi xử trí. Thứ tiểu nhân vật râu ria này có đáng gì? Ngươi là tu sĩ Lam gia, cả Ngũ Độc môn này đều thuộc về Lam gia chúng ta, không cần phải hao tâm tổn trí vì một tên tiểu nhân vật..."
"Nhưng nói cho cùng, nội đấu trong tông môn cũng không phải thí luyện, đa phần đều sẽ kết thúc bằng thỏa hiệp, cho nên ngươi đừng nghĩ quá nhiều đến chuyện giết người, mà hãy ngẫm lại vì sao Lễ đường chúng ta rõ ràng luôn nho nhã lễ độ lại có thể khống chế cả Ngũ Độc môn này, trong khi Chấp Pháp đường vốn là những kẻ cùng hung cực ác lại chỉ có thể vớt chút canh uống..."
"Thúc phụ dạy bảo rất đúng." Lam Hoa Ảnh lộ vẻ mặt cung kính nói.
Vật cực tất phản, đại gian tự trung [1].
Ma đầu chân chính ngược lại còn có tình có nghĩa.
Đây là quy luật, cũng là thiên đạo.
Lý Thủy Đạo đang đi qua đi lại trong tiểu viện của mình.
Trên thực tế, nước cờ bán đứng sư phụ này là lựa chọn cuối cùng sau khi hắn cân nhắc hồi lâu mới đưa ra...
Đúng vậy! Bán đứng sư phụ là vô tình vô nghĩa. Nhưng thấy sư nương đang bị nhốt trong lao tù mà không ra tay cứu giúp cũng là vô tình vô nghĩa.
Lý Thủy Đạo đã cân nhắc mọi mặt rồi, tới cuối cùng mới quyết định ra tay cứu sư nương.
Đương nhiên ngoại trừ tình nghĩa, trong này vẫn còn một nguyên nhân khác...
Lam Hoa Ảnh tìm tới hắn, an bài nhiệm vụ cho hắn.
Đây là một nhiệm vụ rất lâu dài, rất thần bí, mà trước khi tiếp nhận nhiệm vụ, đối phương còn phải khảo nghiệm "Nhân phẩm" của hắn.
Chỉ nghĩ đến đây cũng đủ hiểu, nhiệm vụ này sẽ có liên quan đến mục tiêu nào đó cực kỳ trọng đại.
Như vậy sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ, mười phần thì chắc chín đối phương sẽ ra tay tá ma giết lừa [2].
Cho nên, hoàn thành nhiệm vụ phải chết, không hoàn thành nhiệm vụ cũng phải chết, nhìn thế nào cũng thấy trước mắt mình là một cái "Hố đất".
Và biện pháp duy nhất để nhảy khỏi cái hố này chính là đóng gói "Nhiệm vụ" giao cho người khác.
-----------------
[1] : Vật cực tất phản có thể hiểu là khi sự vật phát triển đến tận cùng, nó sẽ chuyển hoá theo hướng ngược lại.
Đại gian tự trung có thể hiểu là kẻ có tâm địa độc ác thường đội lốt một người trung hậu.
[2] : có thể hiểu tá ma giết lừa là sau khi dùng con lừa sẽ ra tay giết chết nó.