Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 138 - Chương 138: Chết Đạo Hữu Không Chết Bần Đạo!!!

Chương 138: Chết Đạo Hữu Không Chết Bần Đạo!!! Chương 138: Chết Đạo Hữu Không Chết Bần Đạo!!!

Vì thế, sau khi Lý Thủy Đạo cân nhắc thật kỹ càng, hắn mới quyết định mật báo, trong lòng hi vọng Lam Hoa Ảnh có thể tiếp nhận đề cử của mình, bắt đầu dùng vị nhân tài chân chính kia.

Và đương nhiên, vị nhân tài kia chính là sư tôn —— Kim Diện Lang Quân của hắn.

Chết đạo hữu không chết bần đạo.

Làm như vậy, không chỉ có thể họa thủy đông dẫn [1], khiến cho bản thân đứng ngoài chuyện này, còn có thể cứu sư nương thoát vây.

Nhất cử lưỡng tiện, có tình có nghĩa.

Con người đứng giữa thiên địa này, tuyệt đối không thể làm một kẻ vong ân phụ nghĩa, đây là nguyên tắc cơ bản.

[1] : dùng thủ đoạn nhất định, để bản thân không chịu tổn thất, mà cho người khác thay mình hứng chịu tổn thất.

...

"Quạ quạ…” Con quạ đen với hai mắt huyết hồng đang xoay quanh trên đỉnh đầu.

Một cơn gió thổi tới, cuốn ống tay áo màu đen của Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng bay bay.

Đến rồi...

Nhanh như vậy!

Vậy bắt đầu đi thôi.

Lý Thủy Đạo nhanh chóng bước đến cánh rừng rậm bên ngoài động phủ, đám lá cây xum xuê nhẹ nhàng ma sát bên cạnh hắn...

Hắn đưa mắt nhìn quanh bốn phía, tất cả chỉ là một mảnh yên tĩnh.

Đột nhiên, từ chỗ sâu trong rừng cây truyền đến một cơn gió nhẹ. Chỉ thấy một nữ tử mặc hắc y, đầu đội đấu lạp giống như u linh, thoáng chốc đã hiện ra trước mắt hắn.

Lam Hoa Ảnh chăm chú nhìn vào Lý Thủy Đạo, chậm rãi nói: "Nói cho ta biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ của ngày hôm đó."

Lý Thủy Đạo chỉ vào gian nhà tranh trong rừng nói: "Kỳ thật, mối quan hệ giữa ta và sư phụ sư nương vẫn không được tốt cho lắm, cho nên ở thời điểm chuyện này phát sinh, ta đang ở bên trong gian nhà tranh ấy, căn bản không có mặt bên trong động phủ. Hết thảy những gì ta biết đều thông qua Tương Tuyết..."

"Một đêm kia... Sư tôn phát hiện ra mối gian tình giữa một huynh đệ đồng tộc của ta là Lý Thủy Lãng và sư nương, vì thế hắn đã dùng Thái Âm Chỉ giết chết Lý Thủy Lãng... Sau đó, lại giận chó đánh mèo với sư nương, bao gồm cả hai nha hoàn bên người nàng ấy..."

"Lục Kỳ Nhi bị giết tại chỗ, Tương Tuyết trúng cấm chế kịch độc. Hiển nhiên loại cấm chế kịch độc kia cũng có liên quan tới Thái Âm Chỉ..."

"Có lẽ vì ta từng dâng lên ba trăm năm mươi điểm công huân, cho nên sư tôn đã bắt đầu tín nhiệm ta. Sau khi sự việc này bại lộ, hắn lập tức gọi ta tiến vào động phủ, đảm nhiệm chức vị đại sư huynh. Tương Tuyết nhân cơ hội ấy, đã nói hết thảy mọi chuyện cho ta, hi vọng ta có thể cứu nàng và sư nương một mạng..."

"Hiện tại, sư nương ta bị nhốt trong phòng ngủ của sư phụ, khẳng định là có người canh gác, nhưng ta cũng không rõ tình huống cụ thể..."

Lam Hoa Ảnh yên lặng lắng nghe, cuối cùng mới khẽ gật đầu nói: "Tốt lắm, ngươi mau trở về đi. Khi chúng ta ra tay, sẽ dùng độc vân hạ độc tất cả mọi người ở nơi này, rồi cứu Tần Ngọc Nga và Tương Tuyết kia đi. Đến lúc ấy, chúng ta sẽ nói cho Kim Diện Lang Quân biết, là Tương Tuyết báo tin tức này cho chúng ta, sẽ không để hắn hoài nghi đến ngươi. Ngươi cần ở lại bên người hắn, tiếp tục mật báo cho chúng ta, lương hàng tháng sẽ không thiếu của ngươi, ngay cả ba trăm năm mươi công huân cũng hoàn trả lại."

"Đa tạ sư tỷ, có tiện cho ta hỏi một chút hay không? Các người định dùng loại độc vân thuộc tính nào?” Lý Thủy Đạo ôm quyền hỏi.

Lam Hoa Ảnh lộ ra một mảnh khinh miệt: "Loại độc vân thuộc tính nào ư? Ngươi có biết cũng không phòng được đâu."

"Trở về đi, chúng ta sắp ra tay rồi."

Lý Thủy Đạo gật gật đầu, rồi nhanh chóng xoay người rời khỏi rừng rậm, trở về động phủ, chuẩn bị chịu độc.

Ngay sau khi Lý Thủy Đạo rời khỏi, đột nhiên từ bên trong rừng rậm có ba tu sĩ mặc hắc y đi ra.

Người cầm đầu chính là Lam Thanh Quang với khuôn mặt lạnh lùng, đi theo phía sau ông ta còn hai vị tu sĩ lớn tuổi khác nữa, tu vi của ba người này đều đạt tới Dung Linh cảnh.

Lam Hoa Ảnh ôm quyền hành lễ với ba vị trưởng bối trước mắt, cung kính nói: "Thúc phụ, tứ thúc, nhị bá."

Chỉ thấy vẻ mặt Lam Thanh Quang thoáng hiện một chút không vui, ông ta nhíu mày nói: "Lý Thủy Đạo này cung cấp tình báo không được chi tiết cho lắm."

"Hắn chỉ là một tiểu tu mới tu luyện được hai, ba năm, có thể cung cấp những tình báo này đã không dễ dàng rồi."

"Nhóm các ngươi cảm thấy thứ gì đang giam giữa Tần Ngọc Nga kia?"

Một vị trưởng bối trong đó trầm ngâm hồi lâu, mới nói: "Là gì không quan trọng. Kể cả Kim Diện Lang Quân tự mình trông coi, chúng ta có nhiều người như vậy cũng có thể đánh phục hắn."

"Đánh phục hắn không phải mục đích!"

"Điều ta lo lắng là Tần Ngọc Nga nọ vốn không ở bên trong kia, hoặc là nàng ta đã chết rồi."

Giọng nói lạnh lùng của Lam Thanh Quang vang lên: "Mặc kệ như thế nào, chúng ta cứ che giấu tung tích rồi hãy hành động, không thể bất cẩn để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn được."

"Việc này không nên chậm trễ, hãy ra tay đi!"

Đến đây, ba cao thủ Dung Linh cảnh nhanh chóng phân tán. Chỉ thấy một luồng thanh quang chợt lóe phía sau Lam Thanh Quang, rất nhanh, một con con rết thật lớn đã xuất hiện ngay phía sau ông ta. Thân hình con rết nọ vô cùng tinh tế, nhanh nhẹn, đã nhanh chóng dung nhập vào bên trong động phủ của Kim Diện Lang Quân, phụt ra một mảnh độc vân xanh biếc.

Ngay tức khắc...

Cả tòa động phủ đều bị bao vậy bên trong độc vân...

...

Sau khi lén lút ra ngoài rừng rậm đi bán đứng sư phụ, Lý Thủy Đạo lại cẩn thận bước vào động phủ.

Nhằm mục đích xóa tan nghi ngờ của sư phụ Kim Diện Lang Quân đối với hắn, hắn quyết định đi chào hỏi đám sư đệ một phen, thứ nhất là chế tạo chứng cứ vắng mặt, thứ hai là củng cố hình tượng tốt bụng của bản thân.

Vì cái gọi là đại gian tự trung kia, nếu hình tượng bản thân không tốt sao có thể lén lút làm chuyện xấu được?

Chỉ liếc mắt một cái đã bị người ta nhìn thấu, còn làm cái lông gì?

Nơi đầu tiên Lý Thủy Đạo đi đến chính là linh điền. Hắn nhanh chóng gặp được hai huynh đệ Trương Vân Long và Trương Vân Hổ đang bận rộn làm việc.

"Vân Long, Vân Hổ." Trong mắt hắn lộ ra vẻ thân thiết và hiền hòa.

"Đại sư huynh, ngươi tới đây ư?"Trương Vân Long vô cùng vui vẻ phấn chấn mà đi tới nghênh đón.

"Các huynh đệ, đã lâu không gặp rồi! Các ngươi có khỏe không?"Lý Thủy Đạo mỉm cười hỏi.

"Cám ơn đại sư huynh đã quan tâm."

Bình Luận (0)
Comment