Ngay khi tạm thời được an toàn, Lý Thủy Đạo đã vội vàng kiểm tra túi trữ vật.
Bên trong túi trữ vật chỉ có mười mấy khối linh thạch các màu và ba bình đan dược.
Linh thạch hơi bị ít.
Vì sao trên người một tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ lại chỉ có chút xíu linh thạch thế này?
Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt hoàn toàn thất vọng.
Phải biết rằng, trừ phi là tán tu, tất cả gia sản, tánh mạng đều mang theo trên người, trong túi trữ vật của bọn họ mới có nhiều thứ hay ho, nhiều bảo vật quý hiếm, còn ngược lại nếu là tông môn tu sĩ, dưới tình huống bình thường, bọn họ sẽ không mang theo quá nhiều linh thạch trên người.
Coi như mười mấy khối đã được coi là nhiều rồi.
Ví như sư phụ Kim Diện Lang Quân của hắn chẳng hạn, gần như toàn bộ gia sản của đối phương cũng được
Thêm nữa, túi trữ vật trong tay tu sĩ cũng chỉ có ba thước vuông, nếu đựng quá nhiều linh thạch, sẽ không còn chỗ đặt pháp khí, cùng với những món vật phẩm khác.
Nhưng đương nhiên, dù trong lòng đã hiểu, Lý Thủy Đạo vẫn không chưa chịu chấp nhận sự thật này, hắn lại tiếp tục tìm tòi bên trong túi trữ vật, xem có thứ gì có chút bình thường, không dễ bị nhận ra hay không.
Một quyển kinh Phật.
Một tên hòa thượng giả cũng xem kinh Phật?
Lý Thủy Đạo nhanh chóng lấy cuốn kinh
Thứ tốt, coi như chuyến này không làm miễn phí rồi.
Sau đó, hắn lập tức lấy toàn bộ linh thạch, đan dược, 《 tâm đắc trận đạo 》trong túi trữ vật của Tuệ Năng, cả Tiểu Ngư Kiếm đang bị chiếc áo cà sa phong ấn, cùng nhau thu vào túi trữ vật của mình, rồi nhanh chóng trốn vào rừng.
Về phần pháp khí giới đao kia, bởi vì thứ này quá dễ bị nhận ra, hắn đành từ bỏ.
Lúc này, con yêu thú loài rết khổng lồ đang canh giữ phía trước thi thể không đầu của Tuệ Năng hòa thượng, phát ra từng tiếng rít gào thảm thiết.
Thân hình của nó khổng lồ mà khủng bố, trên lớp vỏ ngoài màu đen bị phủ kín bởi một tầng giáp xác cứng rắn, không ngừng lóe sáng hàn quang.
Con mắt yêu thú đỏ hồng như máu, tản ra khí tức hung thần.
Những tiếng rên rỉ do nó phát ra cứ một mực quanh quẩn bên trong Kim Tháp tự, làm trong lòng người ta lạnh buốt.
Động tĩnh quá lớn đã làm những binh sĩ đang canh gác bên ngoài chú ý đến. Mấy trăm binh sĩ phàm nhân lập tức từ bốn phương tám hướng, ập đến vây kín nơi này, nhưng nhìn thấy con yêu thú loài rết khủng bố kia đang điên cuồng rít gào, liên tục phun độc ma vân, cả đám đều khựng lại, không dám tiến lên.
Phải biết rằng, Kim Tháp tự được xây dựng trên núi, mà ở dưới chân núi lại có một tòa viện tử lợp ngói xanh, vô cùng yên tĩnh.
Nơi này là Thiện Nhân đường.
Tại thời điểm ấy, mùi thơm tỏa ra từ bên trong Thiện Nhân đường lập tức xông vào mũi, còn âm thanh đọc kinh Phật cứ một mực quanh quẩn trong không khí, rồi chui vào trong tai.
Nhóm thiện nam tín nữ bước đến nơi đây, được tạm thời bố trí ở lại trong này, cùng chờ đợi thời điểm được chân chính bước chân lên Kim Tháp tự.
Kim Tháp tự chính là quốc tự, cũng chỉ có hoàng thân quý tộc của Hắc Sơn quốc mới may mắn có được tư cách bước vào nơi này, cầu nguyện Phật tổ.
Nhưng kể cả hoàng thân quý tộc, muốn tiến vào Kim Tháp tự, cũng phải tạm thời ở lại Thiện Nhân đường, chờ cao tăng bên trên triệu kiến.
Lệ vương phi dung mạo đoan trang, khoác lên mình một chiếc trường bào thanh lịch, cũng tiến vào nơi này. Nàng ôm trong lòng một trái tim sùng đạo, chỉ hi vọng bản thân có thể nhận được Phật tổ phù hộ, sau đó có mang đứa nhỏ mình đã ấp ủ hy vọng từ lâu.
"Vương phi điện hạ, thần nghe người ta nói, ăn trái cam đắng sinh trưởng trên núi này là có thể gia tăng tỷ lệ mang thai." Một cung nữ bưng tới một khay đầy trái cam có vẻ ngoài xấu xí, cung kính nói.
Lệ vương phi tiếp nhận trái cam đắng từ tay đối phương, đang chuẩn bị lột vỏ ăn vào.
"Vương phi điện hạ, thứ này cần phải ăn cả vỏ." Cung nữ nọ lại lên tiếng nhắc nhở.
Lệ vương phi nghe vậy, cũng chỉ có thể bỏ trái cam kia vào trong miệng, nhai cả vỏ lẫn thịt. Ngay lập tức, hương vị cay đắng chua của quả cam kia đã lan tràn trong khoang miệng, vị gì cũng có, chỉ duy nhất vị ngọt là không.
Quá khó ăn rồi.
Nhưng vì hài tử, vì tương lai mong ước và khát vọng của bản thân, dù đắng cay nhu vậy, nàng cũng vui vẻ chịu đựng.
Tiểu cung nữ đưa mắt nhìn Lệ vương phi ngậm đắng nuốt cay, cố gắng ăn trái cam nọ, trong lòng cũng thấy đồng cảm.
"Vương phi điện hạ, nếu ăn cam đắng không có tác dụng, người cũng chỉ có thể đi cầu cao tăng Kim Tháp tự thi pháp mà thôi... Nghe nói, Tuệ Năng hòa thượng từng trợ giúp cho rất nhiều Vương phi hoàn thành tâm nguyện, khiến cho các nàng thành công mang thai sinh nở." Tiểu cung nữ tiếp tục nói.
Lệ vương phi gật gật đầu nói: "Chỉ sợ ta cũng chẳng còn cách nào khác, đành phải nhờ cả vào lực lượng của tiên gia thôi."
"Nhưng kể cả khi cao tăng có được vô thượng tiên pháp, ta vẫn cần giữ lòng thành kính của mình." Lệ vương phi nói xong, lập tức đi tới Quan Âm điện, vô cùng thành kính chắp tay cầu nguyện trước mặt tượng thần Quan Âm.
"Đại từ đại bi Quan Thế Âm Bồ Tát, cầu người hãy phù hộ cho ta..." Lệ vương phi thành tâm cầu nguyện.
Mà ở đằng sau tượng thần Quan Âm, lại có một nam tử mặc hắc y đang kiểm kê túi trữ vật.
Sau khi Tiểu Ngư Kiếm đã được lấy khỏi pháp khí áo cà sa, kiện pháp khí áo cà sa này cũng là một món pháp khí phòng ngự không tồi, đáng tiếc nó quá dễ bị nhận ra, cũng chỉ có thể để lại nơi này.
Lý Thủy Đạo lại một lần nữa tổ hợp Đại Ngư Kiếm và Tiểu Ngư Kiếm trở thành Song Ngư Du Long Kiếm, rồi nhanh chóng thu nó vào bên trong túi trữ vật của mình.
Qua trận đánh lần này, hắn mới biết được thanh thượng phẩm phi kiếm trong tay mình cực kỳ mạnh mẽ. Bởi vì một cao thủ Địa Bảng như Tuệ Năng cũng chỉ có thể làm oan hồn, chết dưới Song Ngư Du Long Kiếm.
Phải biết rằng, Tuệ Năng kia không những luyện độc tu, gã còn am hiểu trận tu nữa.
Một nhân vật như vậy, tuyệt đối là thành viên trung tâm cực kỳ quan trọng trong gia tộc của mình.
Nói cho cùng, muốn tinh thông những kỹ năng lặt vặt khác ngoài tu tiên, cũng không dễ dàng.