"Thiên Hổ thế bá, ở thời điểm đi tới nơi này, ta từng nghe nói, có một nữ ma tu thường xuyên lui tới Kim Thứ sơn, còn chuyên môn đi săn giết tu sĩ. Nàng ta đã giết một tu sĩ của Điền gia khiến bọn họ treo giải thưởng cho người tìm ra tung tích hoặc trực tiếp bắt được nữ ma tu này. Bởi vậy trước khi trời tối, các ngươi nhất định phải rời khỏi Kim Thứ sơn, cố gắng hết mức đừng qua đêm trong núi."Lý Thủy Đạo trịnh trọng dặn dò.
Lý Thiên Hổ gật gật đầu, tới lúc này mới giật mình hiểu ra, nói: "Hóa ra vì chuyện này mà gần đây có nhiều người không ngừng lui tới Kim Thứ sơn như vậy, đã có vài tốp người đến điều tra sơn cốc này rồi. Ta cứ cho rằng, gia tộc tu tiên khác đã phát hiện ra bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa, ai ngờ bọn họ lại đi tìm tung tích của một nữ ma đầu."
"Đúng vậy... hóa ra ở Kim Thứ sơn cũng có thể xuất hiện ma tu."
"Được rồi, chúng ta đi đây, Thủy Đạo trưởng lão hãy dừng bước đi.” Lý Thiên Hổ nói.
"Thiên Hổ trưởng lão, một đường cẩn thận."
"Mời trở về đi."
Lý Thiên Hổ dẫn theo đoàn người nhanh chóng bước đi. Bản thân ông ấy vừa đi ở phía trước dẫn đường, vừa lớn tiếng hét to: "Mọi người nhớ cẩn thận một chút, nghe nói thủ đoạn của nữ ma tu kia lợi hại vô cùng. Chúng ta dần phải duy trì cảnh giác, không được thả lỏng một chút nào. Nhanh chân lên, mau chóng rời khỏi nơi này thôi!"
Lý Thiên Hổ mở miệng nhắc nhở. Nhóm tộc nhân trẻ tuổi gật đầu đồng ý, sau đó một mực chăm chú đi theo phía sau Lý Thiên Hổ, cẩn thận tiến về phía trước.
Vừa đi, bọn họ vừa quét mắt nhìn quanh bốn phía, chỉ sợ có nguy hiểm gì đó đang ẩn núp ở gần đây.
...
Sau khi tiễn Lý Thiên Hổ rời đi, Lý Thủy Đạo lập tức quay về bên trong sơn cốc, hắn dễ dàng xuyên qua lâm trận phức tạp, lại nhanh chóng bước vào bên trong loạn thạch trận kia.
Dựa theo bí thuật được Lý Thiên Hổ truyền thụ cho mình, Lý Thủy Đạo chuẩn xác thi triển ra một luồng pháp quyết.
Trong khoảnh khắc, thông đạo ảo giác đi tới bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa đã lặng yên mở cửa.
Lý Thủy Đạo tiến vào thông đạo, đi tới một cái đường hầm dài dằng dặc bên trong hang động đá vôi.
Thông qua đường hầm này, hắn đi vào bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa, bên trong bí phủ là một biển hoa màu bạc.
Đóa hoa như bạc trắng, tản ra hương thơm nhàn nhạt.
Lúc này, mỗi người Lý Thủy Đình, Lý Hạo Thanh, Lý Nhất Thành cùng với Lý Nhất Phong đang cầm trên tay một cái ấm nước có kích cỡ bằng chậu rửa mặt, nghiêm túc tưới Nguyệt Tuyền Thủy cho mỗi một gốc Lãnh Nguyệt Hoa bên dưới. Động tác trên tay bọn họ nhẹ nhàng mà chuyên chú...
Lý Thủy Đạo có chút vừa lòng, khẽ gật gật đầu, sau đó lập tức thi triển Thiên Oa Di Hành, thân hình hắn nhảy lên, xoay người một cái đã nhảy đến gian phòng đá nằm ở vị trí cao nhất nơi này.
Bên ngoài gian phòng đá này có một mảnh sân phơi nho nhỏ, Hạ Nhược Tuyết đang ngồi ở chỗ kia, quan sát biển hoa màu bạc một mực trải rộng khắp sơn cốc, gương mặt đầy vẻ hưng phấn.
Nàng kích động nói với Lý Thủy Đạo: “Nội Liễm Thuật chàng dạy cho ta đúng là thần kỳ vô cùng, nó lại giúp ta thành công ẩn tàng tu vi rồi, Lý Thiên Hổ kia cũng không nhìn ra được."
Lý Thủy Đạo mỉm cười lắc đầu: "Nhưng đó chỉ là một chút thủ đoạn mưu lợi mà thôi, kế tiếp nàng cần phải tỉ mỉ nói ra toàn bộ những cảm thụ của mình khi tu luyện 《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》cho ta biết. Làm như vậy, ta mới có đủ cơ sở để sửa 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》thành 《 Bạch Cốt Tỏa Khí Pháp 》cho nàng."
"Ừm..." Hạ Nhược Tuyết liên tục gật đầu.
Cứ như vậy, hai người bọn họ ở bên trong gian phòng đá nọ, thảo luận nghiên cứu đạo pháp, thời gian nhoáng lên một cái, đã tới chạng vạng rồi.
"Đại ca, tẩu tử... Cháo linh mễ đã nấu xong, thứ này rất dồi dào linh khí, có tác dụng tẩm bổ pháp lực, là mỹ thực của tu luyện giả chúng ta, nếu ăn nó lâu dài, còn có thể tăng lên tu vi nữa. Hai người mau xuống ăn đi." Giọng nói của Lý Thủy Đình vang lên bên ngoài gian nhà đá.
"Đã biết, chúng ta xuống ngay đây."
Một lát sau, Lý Thủy Đạo cõng Hạ Nhược Tuyết, từ gian phòng đá cao nhất nhảy xuống dưới, sáu người bọn họ ngồi vây quanh bên trong biển hoa, cùng nhau ăn cháo.
"Đại ca đại tẩu, mời hai người ăn cháo." Lý Thủy Đình tự tay bưng một bát cháo linh mễ còn nóng hôi hổi, hương khí xông vào mũi, đi tới.
Hạ Nhược Tuyết nhìn cháo linh mễ trong bát, vẻ mặt mừng rỡ nói: "Chỉ cần nhìn thôi cũng thấy cháo linh mễ này rất ngon, đã lâu rồi, ta không được ăn một món nào ngon như vậy."
Bọn họ cùng nhau thưởng thức cháo linh mễ, hương vị tinh tế của món cháo này cùng với linh khí phong phú bên trong, thực sự khiến bọn họ cảm thấy thỏa mãn và sung sướng vô cùng.
Sau khi giờ dùng cơm chấm dứt, Lý Thủy Đạo nhanh chóng trở lại gian phòng đá.
Hạ Nhược Tuyết ngồi phía trên sân phơi, hóng cơn gió lành lạnh ập tới, tâm trạng vui sướng vô cùng.
Lý Thủy Đạo lấy một cái túi trữ vật từ trên người xuống, trên túi trữ vật có thêu ba chữ "Thần Mộc Lý". Đây là túi trữ vật "Công cộng" của gia tộc Lý thị bọn họ, chuyên môn dùng để gửi "Của công".
Lý Thủy Đạo lại lấy ra một trăm bao Tử Độc tán cùng ba bình Hành Khí đan từ bên trong túi trữ vật. Một trăm bao Tử Độc tán này được chia cho bốn người Lý Thủy Đình, mỗi người hai mươi lăm bao.
Hiện giờ, hắn có thể phát cho mỗi người bọn họ một bao, sau này mỗi tháng sẽ cho hai bao.
Bên trong ba bình Hành Khí đan có chứa sáu mươi viên, nếu mỗi ngày dùng một viên, cũng chỉ đủ cho hắn dùng trong hai tháng, mà đó còn là dồn toàn bộ tài nguyên cho một người là hắn, mấy người Lý Thủy Đình kia không được chia một viên nào.
Mặt khác, trong túi trữ vật này còn có năm trăm tiền ngọc làm lộ phí.
Đây là gia tộc đưa thù lao một năm tới trấn thủ bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa cho hắn.
Trừ Tử Độc tán, tổng cộng những thứ này cũng chỉ được ba mươi khối linh thạch, nhưng theo ý tứ của gia tộc, chỗ tài nguyên tu luyện này đã là tương đối nhiều rồi, hoàn toàn dựa vào tiêu chuẩn của những tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ như đám Lý Thiên Hổ, Lý Thiên Dịch để phân cho hắn.