Con rắn kia cũng rất có linh tính, vừa ló đầu ra, nó đã vội vàng xoay người bỏ chạy, vọt một cái là ra tới cửa sổ.
Con độc xà đen thui kia vừa ra ngoài cửa sổ, lại nhanh chóng biến thành một con hắc mãng. Hắc mãng không nói hai lời, đã vội vàng lủi vào trong rừng.
Nhưng đột nhiên, một con thằn lằn thật lớn từ trong trạng thái ẩn thân, trực tiếp hiện hình, một ngụm cắn thẳng vào người hắc xà.
Đây là một con thằn lằn có thể biến hóa màu sắc thân thể dựa vào hoàn cảnh xung quanh, hiển nhiên đã thức tỉnh thiên phú "Ẩn thân" rồi.
Sắc mặt Lý Thiên Hổ đại biến, ông ấy vừa cảm nhận được đồng tham của mình đã bị cắn chết, mà dịch đinh trẻ tuổi trước mắt này lại giống như một ngọn núi lớn trực tiếp đè xuống thân thể, làm cho ông ấy gần như không thể hô hấp được.
Đây là một tu sĩ Dung Linh cảnh, ông ấy không đủ khả năng chống lại đối phương.
Ngay lúc này, một đám người xuất hiện, bọn họ mặc hắc y, khuôn mặt âm lãnh, cầm lăm lăm lợi kiếm trong tay.
Bọn họ chính là thủ hạ của tên dịch đinh kia, trong mắt cả đám đều lóe lên quang mang tàn nhẫn và khát máu.
Bốn đệ tử còn lại của Lý gia không có một chút khả năng chống cự nào đã bị bắt giữ, toàn bộ đồng tham của bọn họ cũng bị tước đoạt, thậm chí một số còn bị ăn ngay tại chỗ.
Bọn họ hệt như một đám sơn dương không chút chiến lực, đang đợi bị đối phương làm thịt.
Dịch đinh nọ cười lạnh nói: "Nghiêm hình tra tấn!"
"Tuân mệnh!"
Trong lòng Lý Thiên Hổ lập tức dâng lên một cơn phẫn nộ và bất lực. Ông ấy biết nhóm người này muốn cái gì?
Nhưng vì gia tộc, vì phụ mẫu, vì thân nhân, vì hài tử của mình, dù ông ấy có chết cũng sẽ không nói ra.
"Phóng ngựa tới đây đi! Nam nhi chân chính của Lý gia tuyệt không nhíu mày." Lý Thiên Hổ tức giận quát lớn.
Bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa yên tĩnh mà thần bí, trên mặt nước bên trong giếng cổ Ánh Nguyệt đang phản chiếu ánh trăng sáng vừa mọc lên ở phương Đông.
Mảnh trăng sáng bên dưới giếng cổ khẽ rung động…
Tựa như một luồng lực lượng thần kỳ trong thiên địa đã bị đánh thức, khiến cho cả tòa sơn cốc dần dần tràn ngập một luồng khí tức mờ mịt.
Bốn ấm nước vẫn đang lơ lửng trên miệng của giếng cổ Ánh Nguyệt, lặng lẽ mà hấp thu khí tức mờ mịt xung quanh, để rồi nhanh chóng ngưng kết thành nguyệt chi tuyền, chờ tới sáng sớm ngày thứ hai, bên trong mỗi một cái Tụ Thủy Hồ này đều có thể tụ được nửa ấm nước.
Nửa ấm này có thể dùng để tưới Lãnh Nguyệt Hoa.
Lãnh Nguyệt Hoa sinh trưởng khiến cho tòa sơn cốc vốn không có linh khí này, sản sinh linh mạch, tự tạo linh khí.
Linh khí được tạo ra lại có thể dùng để bố trí trận pháp.
Từ đó làm cho tòa sơn cốc này hoàn toàn "Biến mất" bên trong Kim Thứ sơn, cuối cùng đã trở thành một nguồn tài nguyên cực kỳ bí ẩn.
Đó chính là "Bí phủ", khu vực quý giá nhất nằm trong tay mỗi một gia tộc tu tiên. Nó có thể liên tục sinh ra tài nguyên tu luyện, lại không cần nộp thuế má cho Ngũ Độc môn.
Một khi nơi này bại lộ sẽ bị những gia tộc tu tiên khác tới tranh đoạt, tới cuối cùng gia tộc tu tiên thất bại trong cuộc tranh đoạt ấy, sẽ báo việc này cho Ngũ Độc môn, Ngũ Độc môn sẽ phái tu sĩ đến thu thuế.
Đến lúc ấy, gia tộc tu tiên sở hữu bí phủ này chỉ có vài lựa chọn, hoặc là giao nộp linh thạch, hoặc là giao nộp "Điểm công huân", hoặc là bị đối phương trực tiếp đi tới cướp đoạt tài nguyên...
Bởi vì trên danh nghĩa, toàn bộ những nguồn tài nguyên thuộc địa giới Hắc sơn đều thuộc về Ngũ Độc môn, ngay cả bản thân những gia tộc tu tiên cũng thuộc về Ngũ Độc môn nốt.
Đây là quy củ của những tông môn tu tiên.
Không chỉ Hắc sơn tuân theo quy củ này, ngay cả Thiên Nguyên Tu Tiên đại lục cũng làm như vậy.
Tất cả tài nguyên tu luyện đều thuộc về tông môn, gia tộc tu tiên chỉ làm việc thay cho họ mà thôi...
Ngay sau khi khí tức nọ tràn ngập bên trong sơn cốc, Lý Thủy Đạo lập tức có cảm giác linh khí bên trong sơn cốc đã xảy ra chất biến. Và hoàn cảnh này cực kỳ thích hợp để tu luyện 《 Tiên Thiềm Khí 》.
Trong một mảnh đất trống bên cạnh giếng cổ, Lý Thủy Đạo lấy ra một viên Hành Khí đan từ trên người, trực tiếp nhét vào trong miệng mình, sau đó, hai tay đan vào nhau thi triển ra "Kim Thiềm Bão Lý", rồi "Thủy Thiềm Du Long".
Chờ tới khoảnh khắc pháp lực chạy khắp toàn thân, Lý Thủy Đạo lại dùng một loại tư thế kỳ lạ đắm chìm trong ánh trăng, pháp lực ở trên người nhanh chóng lột xác.
Một chiêu này chính là "Ngọc Thiềm Vọng Nguyệt."
Trước mắt, Lý Thủy Đạo vẫn chưa cần tu luyện Âm Dương Thiềm Chuyển. Chỉ khi tu vi đạt tới trình độ nhất định, không thể thông qua Ngọc Thiềm Vọng Nguyệt để tăng trưởng pháp lực nữa, hắn mới cần tu luyện Âm Dương Thiềm Chuyển.
Lý Thủy Đạo ở bên trong sơn cốc, cảm nhận Thái Âm chi khí nồng đậm đang vờn quanh bốn phía, đây không phải là lột xác dưới ánh trăng, mà là nguyệt âm chi khí ở bên trong cảnh vật chung quanh đều tuôn ra, sau đó chui sâu vào trong cơ thể.
Mỗi một lần hô hấp, hắn đều có thể cảm nhận được Thái Âm chi khí đang lưu chuyển trong cơ thể mình, lại nhanh chóng dung hợp cùng pháp lực của bản thân.
Chúng bắt đầu từ đan điền, dần dần khuếch tán tới mỗi một cái lỗ chân lông trên cơ thể.
Dần thâm nhập sâu hơn vào quá trình tu luyện, Lý Thủy Đạo bắt đầu cảm nhận được một loại kỳ diệu biến hóa.
Tựa như thân thể hắn đã tương thông với linh khí trong thiên địa, khiến cho mỗi một lần hô hấp đều có thể cảm nhận được quy luật chuyển động của thiên nhiên.
Cùng với đó, pháp lực bên trong đan điền hắn đang dần dần ngưng tụ thành một luồng quang mang sáng ngời, tản ra khí tức yên lặng mà thần bí.
Lý Thủy Đạo đã đoán đúng, bên trong nguyệt âm chi huyệt của Kim Thứ sơn chính là nơi tu luyện thích hợp nhất dành cho hắn.
Tuy tốc độ tăng trưởng pháp lực trong cơ thể không được đề cao một cách rõ rệt, nhưng quá trình pháp lực lột xác lại có thể thấy được bằng mắt thường.
Chất lượng của pháp lực được đề cao, có thể làm cho pháp khí càng thêm sắc bén, lưu lượng pháp lực tăng trưởng, lại mang đến trợ giúp, khiến hắn có thể sử dụng được càng nhiều pháp khí tới tấn công địch nhân hơn.
Ít nhất là trên mảng ngự khí giết người này, chất lượng của pháp lực chính là tiêu chí càng thêm quan trọng.
Nhất là ở thời điểm sử dụng Thanh Lân Tiễn, tính chất của tiêu chí này được thể hiện rất đầy đủ.