Nhưng con thằn lằn đồng tham bên cạnh lại đột nhiên phun ra một luồng khói độc, trực tiếp tập kích nữ tử tuyệt sắc kia.
Trong nháy mắt đó, Điền Thượng Long lập tức tỉnh lại từ trong mê say.
Lại nói, đúng là năng lực Huyễn Hóa Mê Hồn của Bạch Cốt Khô Lâu cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả Lý Thủy Đạo cũng không thể miễn dịch được, nhưng môn pháp thuật này lại có một khuyết điểm lớn, chính là không thể mê hoặc được đồng tham.
Có lẽ đồng tham căn bản không có hứng thú đối với nữ tính nhân loại.
Khi Hạ Nhược Tuyết thăng cấp tới Dung Linh cảnh, uy năng và cấp bậc thần thông của Bạch Cốt Khô Lâu cũng được tăng cường trên diện rộng. Bởi vậy, dù đồng tham của Điền Thượng Long đã ra tay với Bạch Cốt Khô Lâu, nhưng trong mắt Điền Thượng Long, Bạch Cốt Khô Lâu vẫn là một mỹ kiều nương tuyệt sắc, chẳng qua mỹ kiều nương tuyệt sắc này lại ôm địch ý rất lớn đối với gã.
Khi nàng ra tay những đóa hoa quanh quẩn xung quanh, làm người ta thực sự không đành lòng lạt thủ tồi hoa.
Bên trong độc vân, nương tử tuyệt sắc kia vẫn nghiêm nghị không sợ, thậm chí tư thế càng thêm hiên ngang oai hùng.
Đột nhiên trong tay nàng xuất hiện một thanh ma nhận màu đen nhánh.
Hai mắt đồng tham thằn lằn lạnh như băng, không hề có ý thủ hạ lưu tình, nó trực tiếp phun đầu lưỡi hình mũi khoan ra ngoài.
Bạch Cốt Ma Nhận trực tiếp chọc thủng mảnh độc vân màu vàng đất trước mắt, sau đó chém một đao bổ thẳng xuống cái lưỡi hình mũi khoan của thằn lằn yêu.
Thằn lằn yêu rít lên một tiếng, vội vàng thu lại cái lưỡi hình mũi khoan, cùng lúc đó, một vũng độc dịch có thể ăn mòn hết thảy mọi thứ, trực tiếp bị phóng ra, phun tung toé lên thân thể mềm mại của Bạch Cốt Khô Lâu.
Trên người Bạch Cốt Khô Lâu lại phát ra một mảnh Huyết Luyện Thần Quang, nhanh chóng cắn nuốt hết thảy độc dịch trong nháy mắt, không chịu chút ảnh hưởng nào, vẫn tiếp tục tới gần thằn lằn yêu.
Ở trong mắt Điền Thượng Long, Bạch Cốt Khô Lâu vẫn là một vị kiều nương tuyệt sắc, còn Huyết Luyện Thần Quang, thứ còn độc hơn cả bích hổ độc dịch lại trở thành một mảnh đào hoa bay đầy trời.
Như thể chết dưới đao của mỹ nhân, cùng với chết trong biển hoa tươi rực rỡ này, cũng không uổng phí một đời.
Ngay tại thời khắc ấy, trong mắt Điền Thượng Long hiện lên một tia tỉnh táo, gã hung hăng cắn đầu lưỡi của mình, ép bản thân phải tỉnh táo lại.
Tại một khắc sinh tử này, lại có loại suy nghĩ như thế… gã đúng là đáng chết!
Đạo pháp: Thổ Phược Độc Long.
Chỉ thấy hai tay Điền Thượng Long nhanh chóng kết ấn, lại hung hăng ấn xuống mặt đất. Mặt đất lập tức nứt ra, bốc lên một luồng độc khí dày đặc.
Bạch Cốt Khô Lâu căn bản không thèm ngó ngàng tới mảnh độc khí ấy, Bạch Cốt Ma Nhận đen nhánh trong tay vẫn chém thẳng về phía Điền Thượng Long.
"Trói!" Điền Thượng Long lóe lên ánh mắt sắc bén, cắn răng nói ra một chữ.
Chỉ trong nháy mắt, mảnh độc khí màu vàng đất thoạt nhìn không có lấy một chút uy lực nào kia, lại trực tiếng đông cứng, chuyển thành nham thạch cứng rắn.
Bạch Cốt Khô Lâu vốn đang phi thân tới, trực tiếp bị trói chặt tại chỗ, cùng lúc này, Bạch Cốt Ma Nhận đen nhánh đã chém tới trước mặt Điền Thượng Long.
Cách nhau chỉ có một tấc!
Trong khoảnh khắc sinh tử chân chính, suy nghĩ trong lòng Điền Thượng Long chợt tỉnh táo trở lại, tuyệt sắc kiều nương kia hoàn toàn biến mất, hóa thành một bộ xương trắng xấu xí dữ tợn.
Gã đổ mồ hôi đầm đìa, hoảng hốt lui về phía sau hai bước, cái miệng mở to, thở dốc từng hồi từng hồi.
Vào thời điểm này, ở sâu bên trong hang động đá vôi, Hạ Nhược Tuyết vẫn trốn đằng sau một khối nham thạch, bàn tay nhanh chóng bấm pháp quyết, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn, nhanh chóng phun về phía Bạch Cốt Khô Lâu.
Đây là "Tá pháp".
Phải biết rằng, khi tu sĩ đạt tới Dung Linh cảnh sơ kỳ, tu sĩ và đồng tham có thể vay mượn pháp lực của nhau, đây là pháp lực tương dung.
Khi tu sĩ đạt tới Dung Linh cảnh trung kỳ, tu sĩ và đồng tham có thể vay mượn đạo pháp thần thông của nhau, đây là đạo pháp tương dung.
Còn khi tu sĩ đạt tới Dung Linh cảnh hậu kỳ, tu sĩ và đồng tham có thể hợp làm một, đây là pháp thân tương dung.
Theo quá trình pháp lực của Hạ Nhược Tuyết rót vào, Bạch Cốt Khô Lâu vốn bị khóa chặt trong đá chợt phát ra một mảnh hồng mang chói mắt, mắt thấy thạch phược sẽ bị dập nát…
"Rống!" Đột nhiên thằn lằn yêu chợt phát ra một tiếng gầm nhẹ, đánh ra một chưởng, Bạch Cốt Khô Lâu cả cây cầu đá đang kềm giữ nó, đều bị đánh vỡ tan.
Ngay sau đó, con thằn lằn yêu kia lại há to miệng rộng, nhằm thẳng vào Bạch Cốt Khô Lâu, phun ra vô số thạch trùy sắc bén.
Hai tay Bạch Cốt Khô Lâu vung lên, Huyết Ma Chân Luân nhanh chóng xoay tròn đánh tan hàng đống thạch trùy vừa ập tới, sau đó, thân hình hóa thành một dải lụa màu máu, nương theo vòng Huyết Ma Chân Luân đang xoay tròn trước mắt, một lần nữa giết tới.
Điền Thượng Long thấy vậy, không chút do dự lại thi triển đạo pháp.
Chỉ thấy mặt đất chấn động, một vách tường đất vô cùng to lớn, nhanh chóng trồi lên khỏi mặt đất, chắn ngang trước mặt Bạch Cốt Khô Lâu.
Bạch Cốt Ma Nhận đen nhánh hung hăng chém vào bức tường đất nọ, bức tường đất không thể ngăn cản, chỉ trong nháy mắt đã sụp đổ hóa thành một đống bụi đất.
Điền Thượng Long thấy tình hình không ổn định, vội vàng xoay người chạy trốn, nhưng đồng tham thằn lằn yêu của gã còn chưa kịp vượt qua cánh cửa đá nhỏ hẹp đã bị kẹt lại phía sau.
Bạch Cốt Ma Nhận đen nhánh vừa lao đến, một đao đâm vào lưng thằn lằn yêu, Huyết Luyện Thần Quang lại thuận theo chỗ hổng nhanh chóng chui vào.
Bạch Cốt Ma Nhận xé mở lỗ hổng, Huyết Luyện Thần Quang hút cạn hết thảy.
Thằn lằn yêu phát ra một tiếng rít gào đầy tuyệt vọng.
Dưới tiến trình xâm thực của Huyết Luyện Thần Quang, thân hình to lớn béo tốt của nó nhanh chóng trở nên khô quắt, làn da như lá khô từ từ quắt đi...
"Đuổi!" Lý Thủy Đạo lập tức đứng lên, thân hình như điện, trực tiếp chạy thẳng về phía cánh cửa.
Một nữ tử mặc nho phục cũng từ đằng sau khe đá, nhẹ nhàng lơ lửng , giống như một con u linh bay về phía lối ra.
Khi hai người bọn họ đi tới lối ra, thứ đập vào mắt chỉ là khung cảnh Kim Thứ sơn tối đen như mực.
Trong đêm tối mờ mịt, muốn tìm ra một kẻ đang ẩn náu… thực sự quá khó khăn, dù Lý Thủy Đạo có lấy kính viễn vọng ra dùng cũng vô dụng.