Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 276 - Chương 276: Lãnh Vũ Hóa Băng! Hàn Băng Nội Bạo!

Chương 276: Lãnh Vũ Hóa Băng! Hàn Băng Nội Bạo! Chương 276: Lãnh Vũ Hóa Băng! Hàn Băng Nội Bạo!

Đây là nhị giai Huyết Hồn Châu, những viên Huyết Hồn Châu trước đó không thể so sánh nổi.

Rốt cuộc tới lần này, bọn họ cũng thu hoạch được túi trữ vật, trên chiếc túi trữ vật này có thêu mấy chữ "Thần Mộc thành Điền Thượng Long", danh tự được khắc nổi, tỏ rõ thân phận của người chết.

Hạ Nhược Tuyết bay lơ lửng giữa không trung, mang theo Bạch Cốt Khô Lâu tìm kiếm dưới đáy vách núi, rất nhanh đã tìm được thanh thượng phẩm pháp khí: Phi Sa Thương.

Thượng phẩm pháp khí rất có giá trị, một món rẻ nhất cũng tương đương với mấy ngàn linh thạch. Nhưng Hạ Nhược Tuyết vốn không có một chút khái niệm nào về chuyện này, nàng lập tức cách không dùng lực thu lấy thanh trường thương nọ vào tay.

Thoạt nhìn, thanh Phi Sa Thương này cũng giống một thanh pháp khí bình thường, nhưng cầm cực kì nặng tay, trên thân nó có khắc vài chữ mang phong cách cổ xưa mà tinh mỹ, nắm trên tay là có thể nghe được âm thanh bão cát thét gào.

Khá là bất phàm...

Có điều, Hạ Nhược Tuyết vốn là nữ tử lại bị gãy chân, thực sự không thích hợp với món pháp khí này. Nàng trực tiếp bỏ hai viên nhị giai Huyết Hồn Châu cùng với Phi Sa Thương vào trong túi trữ vật.

Ngay khi Hạ Nhược Tuyết vừa thu thập xong toàn bộ chiến lợi phẩm, Lý Thủy Đạo cũng xuống dưới vách núi.

"Phu quân, đây là thu hoạch lần này." Hạ Nhược Tuyết nhanh nhẹn đưa túi trữ vật tới.

Lý Thủy Đạo không vội xem, đã trực tiếp treo chiếc túi trữ vật nọ bên hông, trầm giọng bảo: "Nơi này không nên ở lâu, chúng ta đi trước."

Hạ Nhược Tuyết gật đầu.

Không chút do dự, bóng dáng của hai người bọn họ nhanh chóng biến mất trong núi rừng...

Trên bầu trời đêm đang bao trùm lên Kim Thứ sơn.

Một con hải xà khổng lồ nhẹ nhàng bay lượn giữa không trung, thân hình nó không ngừng uốn lượn, tầng vảy trên người tản ra một mảnh thủy khí dày đặc, tụ tập thành một lớp mây mù tự nhiên xuất hiện xung quanh người.

Mây mù dày đặc tới một trình độ trình độ nhất định tự nhiên sẽ hóa thành mưa phùn, hạt mưa tinh tế rơi xuống độc vân, lại nện xuống tầng vảy và bộ giáp xác của hai con cự thú đang đứng trên đỉnh núi.

Mưa lạnh sẽ hoá băng tuyết...

Cơn mưa phùn này không hề bình thường.

Khi nó rơi xuống người con hải xà kia, vẫn giữ nguyên bản chất là mưa nhỏ bình thường, nhưng khi rơi xuống bộ giáp xác của kim hạt và tầng vảy trên người thanh xà, nó sẽ lập tức kết thành từng tầng băng mỏng, giống như mạ lên người hai con cự thú ấy một lớp ngân sương.

Đây là mưa lạnh mang theo hàn khí bức người, cũng là đạo pháp ẩn giấu sát khí vô hình.

Tới thời điểm Điền Vô Luận và Điền Vô Cương ý thức được nguy hiểm thì đã chậm.

Mưa phùn đầy trời lập tức tụ tập lại rồi một mực bay về phía kim hạt, chỉ trong nháy mắt đã khiến con kim hạt nọ bị đóng băng tại chỗ.

Hải xà phát ra một tiếng rống to, tiếng kêu tựa như rồng ngâm.

Hàn băng ngưng tụ bên ngoài, sau đó bộc phá bên trong, trực tiếp mang đến áp lực khó có thể tưởng tượng nổi.

Hàn Băng Nội Bạo, vạn kiếp bất phục!

Âm thanh băng bạo to lớn, vang vọng bầu trời đêm, cùng với một tiếng rồng ngâm cao vút truyền khắp tứ phương.

Giờ khắc này, hàn băng nổ mạnh!

Những khối băng vỡ vụn tạo thành vô số mảnh nhỏ, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Trong quá trình vụn băng vỡ nát, con kim hạt kia cũng đồng thời tan xương nát thịt, triệt để ngã xuống, tuyệt mệnh tại chỗ.

Sau khi Lý Thiên Vũ thi triển ra môn pháp thuật mạnh mẽ này, lão cũng không thể tiếp tục duy trì Dung Linh Pháp Thân trên người được nữa, nhân thân trực tiếp hiện ra từ trên không trung rồi rơi xuống.

Cùng lúc đó, hình thể của hải xà cũng rút nhỏ lại một vòng, không thể tiếp tục thi triển ra pháp thuật mạnh mẽ như vừa rồi nữa.

Theo sự biến hóa của Lý Thiên Vũ, mưa nhỏ xung quanh cũng dần dần ngừng rơi, không trung khôi phục lại yên tĩnh.

Một chiêu Lãnh Vũ Hoá Băng của Lý Thiên Vũ, đã kích phát Hàn Băng Nội Bạo giải quyết xong Điền Vô Cương, trên không chỉ còn lại một mình Điền Vô Luận.

Lý Thiên Vũ đã kiệt lực, Điền Vô Luận cũng hao hết pháp lực, cả hai người bọn họ đều không thể tiếp tục duy trì Dung Linh Pháp Thân được nữa, gần như đồng thời ngã xuống từ trên không trung.

Sau khi rơi xuống đất, hai con thanh xà, hải xà lại một lần nữa lao vào đánh nhau.

Lý Thiên Vũ trực tiếp vỗ túi trữ vật, rút ra một thanh trường kiếm. Hiện giờ song phương đã hao hết pháp lực, chỉ có thể dùng võ kỹ tới quyết định sinh tử mà thôi.

So với một cao thủ Dung Linh cảnh chỉ ở trong gia tộc như Điền Vô Luận, thì Lý Thiên Vũ hàng năm đều tham gia thí luyện tông môn đã tuyệt đối nắm chắc có thể dùng võ kỹ tới đánh bại đối thủ, giành được thắng lợi cuối cùng rồi.

Nhưng lúc này, khóe miệng Điền Vô Luận lại cong lên, nở một nụ cười gằn độc ác, gã lập tức lấy một cái bình ngọc từ trên người ra.

Bên trong bình ngọc chính là vạn năm linh nhũ.

Mỗi một giọt trị giá ba mươi linh thạch, cả môt bình ngọc vạn năm linh nhũ này trị giá tới một vạn linh thạch.

Đây chính là con bài chưa lật của gã!

Phải biết rằng, trong túi trữ vật của hai người Điền Vô Cương cùng với Điền Vô Luận đều có một cái bình ngọc như vậy, chỉ cần kéo địch nhân vào cuộc chiến tiêu hao, gần như khi đối chiến với địch nhân cùng cấp, bọn họ đều chiến thắng.

Nhưng đương nhiên, vẫn có một điều khiến cho cả hai vị tộc lão của Điền gia đều không ngờ được, bởi vì Lý Thiên Vũ lại thi triển ra một chiêu thủy hệ đạo pháp đã làm nên danh tiếng của Bích Hải môn: Lãnh Vũ Hóa Băng + Hàn Băng Nội Bạo, cũng dựa vào một chiêu này trực tiếp miểu sát Điền Vô Cương.

Cũng không sao, tuy huynh đệ đồng tộc của gã chết trận, nhưng kết cục cuối cùng vẫn là Điền gia thắng lợi!

Chỉ cần giết chết Lý Thiên Vũ, cả Lý gia sẽ không còn cao thủ nữa, Điền gia bọn họ hoàn toàn có thể làm một lần hành động mà chiếm đoạt cả gia tộc đối phương.

Một bình linh nhũ vạn năm, Điền Vô Luận trực tiếp uống một hơi cạn sạch.

Một vạn linh thạch chui vào trong bụng lập tức khiến cho pháp lực trong cơ thể gã nhanh chóng dâng lên mênh mông như thủy triều.

"Ta thắng rồi!" Điền Vô Luận cảm nhận luồng pháp lực mênh mông không ngừng cuộn trào trong cơ thể, không khỏi càn rỡ bật ra một tràng cười to. Hiện tại pháp lực trên người gã còn có phần lớn mạnh hơn hồi chiến đấu lúc trước, thậm chí gã còn có cảm giác dù phải đại chiến ba ngày ba đêm, cũng không thành vấn đề.

Nhưng khi Điền Vô Luận vừa ngẩng đầu nhìn lên, lại trông thấy một mảnh hàn băng pháp thuật phô thiên cái địa từ trên trời giáng xuống.

Cùng lúc đó, trong tay Lý Thiên Vũ đang cầm một tấm phù lục vừa bị thiêu đốt...

Bình Luận (0)
Comment