Những bộ thi thể này có màu đen xì giống như vừa bị lửa lớn thiêu cháy, sau đó còn bị mưa to xối vào.
Dựa vào toàn bộ những dấu vết còn sót lại cùa cuộc chiến này, người ta hoàn toàn có thể nhìn ra, đây là tác phẩm do ma tu gây nên.
Ma tu thừa dịp mưa to giết người, tàn sát cả Điền gia.
Giữa những bộ thi thể tàn tạ ấy có từng viên hạt châu màu đỏ tươi lóng lánh, tản ra một mảnh quang hoa kỳ dị. Đó là Huyết Hồn Châu.
Huyết Hồn Châu chính là linh vật thường dùng mà ma tu có thể tự chế tác được.
Phàm nhân bình thường không thể ngưng kết ra Huyết Hồn Châu, dù ngẫu nhiên ngưng kết thành cũng chỉ là tàn thứ phẩm.
Tu sĩ Thông Linh cảnh sơ kỳ có thể ngưng kết ra nhất giai hạ phẩm Huyết Hồn Châu.
Tu sĩ Thông Linh cảnh trung kỳ có thể ngưng kết ra nhất giai trung phẩm Huyết Hồn Châu.
Tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ có thể ngưng kết ra nhất giai thượng phẩm Huyết Hồn Châu.
Từ đó có thể suy ra, bọn họ vừa mới chém giết không ít tu sĩ Dung Linh cảnh, nên cũng ngưng kết được kha khá nhị giai Huyết Hồn Châu.
Mỗi một viên nhị giai Huyết Hồn Châu này đều có giá trị xa xỉ, tương đướng với cả trăm thượng phẩm linh thạch, bởi vậy một viên cũng không thể buông tha.
Vật ấy không chỉ có tác dụng luyện chế nhị giai đan dược hoặc là pháp khí, còn có thể đưa cho Bạch Cốt Khô Lâu và Hạ Nhược Tuyết trực tiếp hấp thu, gia tăng pháp lực.
Mặt khác, mỗi một viên nhất giai thượng phẩm Huyết Hồn Châu cũng có trị giá tới mấy chục linh thạch. Tác dụng lớn nhất của những viên này chính là đặt xuống đáy "Giếng cổ Ánh Nguyệt", cho chúng hấp thu nguyệt âm chi lực.
Mười năm sau, những viên nhất giai thượng phẩm Huyết Hồn Châu này có thể dùng để thay thế yêu đan của Thái Âm Ngư, làm nguyên liệu luyện chế "Thái Âm Hàn Băng Đan".
Lại nói, một con Thái Âm Ngư chính là nhị giai yêu thú, giá trị ít nhất cũng là hai - ba trăm khối linh thạch. Trong khi một viên nhất giai thượng phẩm Huyết Hồn Châu trị giá khoảng hai - ba mươi khối linh thạch.
Như vậy, chỉ cần ngâm dưới giếng mười năm, giá trị của nó sẽ tăng lên gấp mười lần.
Mặt khác, giá trị của Huyết Hồn Châu cũng rất thấp, có thể nói là gần như không có giá trị. Nói cho cùng, cũng chỉ ma tu mới có thể sử dụng được vật ấy, mà trước mắt, hắn chỉ biết một mình Hạ Nhược Tuyết là ma tu thôi.
Với tu vi trước mắt của Hạ Nhược Tuyết, nàng chỉ có nhu cầu đối với nhị giai Huyết Hồn Châu.
Huyết Hồn Châu cấp thấp hơn có nhặt nhiều cũng vô dụng, mà bán cũng không bán được. Dù bọn họ có thể mang bán ngoài chợ đen, nhưng sau khi rời tay, e rằng thứ này sẽ mang tới không ít phiền toái.
Lý Thủy Đạo cùng với Hạ Nhược Tuyết cẩn thận tìm kiếm Huyết Hồn Châu, không muốn buông tha cho bất cứ một viên Huyết Hồn Châu có giá trị nào.
Đột nhiên, từ vị trí từ đường của Điền phủ tản ra một luồng linh quang màu đỏ thẫm. Linh quang phóng lên cao, chiếu sáng cả bầu trời đêm trên Thần Mộc thành.
Hồng quang như hỏa diễm thiêu đốt, khiến cho toàn bộ dân cư khắp Thần Mộc thành đều chú ý tới nơi này. Nó vốn không phải hồng quang bình thường, mà là tín hiệu cảnh báo do trận pháp phát ra!
Đáng tiếc, Điền phủ là thế gia tu tiên cường đại nhất Thần Mộc thành rồi, nhà bọn họ xảy ra chuyện nào có ai dám lại quản đâu?
Những gia tộc khác nhìn thấy hồng quang này, e rằng bọn họ còn sợ mình chạy đi không kịp, chứ đừng nói là tiến đến xem xét một phen.
Lý Thủy Đạo chăm chú nhìn vào cột sáng đỏ dâng lên tận trời kia, trong lòng biết chắc, đây là hệ quả sinh ra do thiết diện nhân mạnh mẽ cưỡng ép đẩy mở bí phủ của Điền gia.
Phải biết rằng, bên trong những bí phủ của gia tộc đều được thiết lập cơ chế tín hiệu cảnh báo, nếu bị kẻ không có chìa khóa cưỡng ép mở cửa, trận pháp bên trong sẽ lập tức phát ra tín hiệu cảnh báo, để cao thủ của gia tộc đi tới vây công đối phương.
Hiện giờ toàn bộ Điền gia đã không còn, tín hiệu cảnh báo cũng vô tác dụng.
Nhóm bảo vệ đều bị giết sạch rồi, chỉ còn lại một rương bảo vật.
Lại nói, theo hắn suy đoán, thiết diện nhân nọ là cường giả "Nạp Hư cảnh", lão mở kho chứa bí mật gia tộc của Điền gia còn phát động tín hiệu cảnh báo, có thể thấy kho chứa bí mật của gia tộc thật sự không phải nơi muốn trộm là có thể trộm được.
Muốn thần không biết quỷ không hay mà mở ra kho chứa bí mật của một gia tộc, đánh cắp bảo vật, sau đó chạy lấy người, gần như là chuyện không có khả năng.
"Đừng nhìn nữa, chúng ta tiếp tục nhặt hạt châu đi." Lý Thủy Đạo nói với Hạ Nhược Tuyết.
Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, tiếp tục cẩn thận tìm kiếm khắp Điền phủ.
Nàng là ma tu thuần túy, trời sinh đã có cảm ứng đối với Huyết Hồn Châu, bởi vậy những nơi nàng đi qua, một viên Huyết Hồn Châu có giá trị cũng không bị bỏ sót.
Tín hiệu cảnh báo hồng quang từ bên trong Điền gia phóng lên cao, tự nhiên đã làm hai gia tộc tu tiên khác trong Thần Mộc thành chú ý.
Một gia tộc là Lý gia vừa dời đến nơi này được hơn năm mươi năm, một gia tộc khác là Chu gia đã tồn tại ở nơi này được hơn ba trăm năm.
Chu gia từng một mình độc bá cả Thần Mộc thành, gần như đã thăng cấp trở thành nhị lưu gia tộc sánh vai cùng ba nhà "Đinh, Tần, Ma", nhưng trong khi gia tộc này đang phát triển rực rỡ như mặt trời ban trưa, bọn họ lại bị tông môn chèn ép. Những cao thủ trong gia tộc liên tiếp ngã xuống.
Từ đó về sau, thế lực của Chu gia xuống dốc không phanh, để một thế lực mới là Điền gia quật khởi, tạo thành thế cục như hiện giờ ở Thần Mộc thành.
Hiện tại, sau khi Lý gia và Chu gia nhìn thấy hồng quang tận trời, bên trong gia tộc lập tức rơi vào trạng thái khẩn trương.
Chiêng đồng gõ vang, tiếng cảnh báo khẩn cấp quanh quẩn khắp nơi trong thành.
"Tất cả mọi người không được đi ngủ! Điền gia đã xảy ra chuyện rồi. Các tu sĩ lập tức tập hợp lại theo nhóm, đi tuần tra mọi ngóc ngách xung quanh, nhất định phải bảo vệ tốt vị trí mình phụ trách, cẩn thận trùng độc!" Tộc trưởng Lý gia lớn tiếng nói.
Trên đường cái của Thần Mộc thành, từng đàn yêu thú trùng độc bị kinh hãi, lập tức chạy trốn về phía ngoài thành.
Chúng nó không ngừng phát ra tiếng kêu bén nhọn, hình thành nên cảnh tượng trùng lưu khủng bố.
Cũng may lúc này là đêm khuya, trên đường không có ai, nếu không chỉ cần bị bách trùng qua thân, bất cứ ai cũng phải chết không thể nghi ngờ.