Nửa tháng sau...
Thương đội của gia tộc lại đi vào Thiên Trì bảo, chuyển khoáng thạch đi, cũng thuận tiện bổ sung một chút vật tư cho Thiên Trì bảo.
Lý Thủy Đạo nhận được lá thư do tộc trưởng tự tay viết từ trong tay hai vị tu sĩ xa lạ, hắn mở sáp niêm phong ra, vội vàng đọc.
Thiên Trì bảo chủ Lý Thủy Đạo:
Đọc thư như gặp mặt.
Ta rất tán thành đối với kế sách ngươi đưa ra là lấy trận pháp cải tạo hoàn cảnh của Thiên Trì bảo.
Ngươi lên kế hoạch rất chu đáo, ta vô cùng vui mừng.
Để trợ giúp ngươi đạt thành mục tiêu này, ta đã đặc biệt phái hai vị trận pháp sư mạnh nhất trong gia tộc tới giúp ngươi cùng nhau nghiên cứu loại trận pháp dẫn đường này.
Thủ vị trận pháp sư chính là Khương Vân Phi, một trận pháp đại sư tới tìm nơi nương tựa ở gia tộc chúng ta.
Trong lĩnh vực trận pháp, người này có kinh nghiệm vô cùng phong phú, tài nghệ trác tuyệt, thành tựu nổi bật. Nếu đối phương gia nhập nhất định có thể mang đến rất nhiều kinh nghiệm quý giá và lời chỉ dẫn đáng quý cho kế hoạch của ngươi.
Người thứ hai là trận pháp sư Lý Minh Nguyệt, tuy người này họ Lý, nhưng cũng là một trưởng lão khác họ tới tìm nơi nương tựa ở gia tộc chúng ta. Tuổi còn nhỏ, nhưng trong lĩnh vực trận pháp, nàng lại có thiên phú phi phàm.
Hai trận pháp sư này đã được ban phần thưởng sau khi nhiệm vụ, ngươi không cần phải sầu lo về khoản thù lao này. Ngươi chỉ cần chuyên tâm phối hợp và chỉ đạo cũng như phân phó hai người bọn họ tới nghiên cứu trận pháp, rồi thực hiện mục tiêu của ngươi là được.
Làm ơn hãy chắc chắn rằng, ngươi sẽ báo lại kịp thời về tình huống an bài công việc cho hai người bọn họ cùng với tiến triển của kế hoạch kia cho ta, ta sẽ dốc toàn lực tới ủng hộ ngươi.
Chúc ngươi và nhóm trận pháp sư thu được thành công!
Lý Hải Mặc tự tay viết.
Lý Thủy Đạo đọc xong tin này, chợt ngẩng đầu nhìn về phía hai vị tu sĩ xa lạ kia.
Một vị có mái tóc bạc và một đôi mắt lộ ra vẻ trầm tĩnh, dáng người lão cao gầy, mặc một bộ trường bào rộng thùng thình màu lam đậm, trên trường bào có thêu hoa văn trận pháp tinh xảo màu bạc, không ngừng lóe lên một mảnh ánh sáng nhạt.
Bên hông lão có một dải lụa tơ tằm màu đen, bên trên treo các loại phù chú trận pháp cùng với pháp khí loại nhỏ.
Điều này cho thấy lão có tạo nghệ thâm hậu đối với trận pháp.
Người còn lại là một nữ tử trẻ tuổi, nàng có mái tóc dài qua vai màu đen như thác nước, nhẹ nhàng bay bổng. Nàng mặc một bộ y phục tu hành màu trắng. Được bộ y bào phụ trợ, dáng người vốn đã thon dài của nàng lại có vẻ càng thêm tao nhã. Trên y phục có thêu một mảnh hoa văn màu bạc tinh xảo, thi thoảng lại lóe lên một mảnh sáng nhạt.
"Các ngươi chính là Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt?" Lý Thủy Đạo đã đọc thư xong, lập tức mở miệng xong dò hỏi.
Khương Vân Phi: "Đúng vậy."
Lý Minh Nguyệt: "Bảo chủ tuệ nhãn như đuốc!"
Lý Thủy Đạo tỏ vẻ thân thiết vô cùng, đi tới tiếp đãi hai vị trận pháp sư kia. Hắn mỉm cười mời bọn họ ngồi xuống: "Hai vị khách quý đường xa mà đến, mau mau mời ngồi."
"Đa tạ bảo chủ." Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt đều mỉm cười ngồi xuống.
Lý Thủy Đạo đi đến bên cạnh bàn trà, nhẹ nhàng cầm lấy một cái ấm trà tinh xảo, từ từ đổ nước nóng trong suốt vào, sau đó lấy ra một ít lá trà được tuyển chọn kỹ càng từ bên trong một chiếc hộp nhỏ, bỏ vào ấm trà.
Lá trà ở trong nước nóng, nhanh chóng nở bung ra, truyền đến một luồng hương thơm nồng đậm, tràn ngập khắp phòng.
Lý Thủy Đạo cười nói: "Đây là Tinh Trà từ Nam Hải do thương đội của gia tộc mang đến nơi đây, phẩm chất tuyệt hảo. Xin mời hai vị nếm thử, xem xem có hợp khẩu vị của mình hay không?"
"Bảo chủ đại nhân quá khách khí rồi." Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt đều vươn tay nhận lấy chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, lập tức cảm nhận được nước trà thuần hậu và mùi thơm ngát bên trong.
Hai người liếc nhau, cùng vừa lòng gật đầu tán dương: "Đúng là thứ trà chính tông của Nam Hải, hương khí nồng đậm, khẩu cảm nhẹ nhàng."
"Hai vị đạo hữu đều tới từ Nam Hải sao?" Lý Thủy Đạo mỉm cười dò hỏi.
"Đúng vậy, chúng ta tới từ nơi đó." Lý Minh Nguyệt mỉm cười nói.
"Hiện tại đều là tu sĩ Lý gia." Khương Vân Phi vuốt chòm râu đáp.
"Hai vị cũng tu luyện đạo pháp của Bích Hải môn?"
"Bảo chủ cứ nói đùa, đạo pháp của Bích Hải môn đều lấy hải thú làm đồng tham, bá đạo tuyệt luân, hai người chúng ta còn phải kiếm ăn trên đường, không dám tu luyện loại công pháp bá đạo này." Khương Vân Phi hít một hơi nói.
"Nha... Thì ra là thế."
Ba người vừa phẩm trà, vừa nói chuyện phiếm, không khí tương đối hòa hợp.
"Hương khí của nước trà tràn ngập trong phòng, bầu không khí ấm áp làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái và thư thái.
Hai người Khương Vân Phi, Lý Minh Nguyệt chậm rãi thưởng thức nước trà, tâm trạng cũng dần bình tĩnh trở lại.
Lý Thủy Đạo lại hỏi: "Không biết hai vị gia nhập vào Lý gia từ lúc nào?"
Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt khẽ liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều mỉm cười gật đầu trả lời: "Hẳn là nửa năm trước."
"Hai vị gia nhập cùng thời điểm?"
Hai người bọn họ lại cùng gật đầu.
Lý Thủy Đạo trầm ngâm một lát mới tiếp tục hỏi: "Trước khi gia nhập Lý gia trở thành trưởng lão khác họ, hai vị đã quen biết nhau rồi sao?"
Hai người mỉm cười xác nhận: "Đúng vậy, chúng ta đã quen biết từ trước."
Lý Thủy Đạo khẽ cau mày, lại tiếp tục truy vấn: "Chẳng lẽ trước kia các ngươi là người cùng một môn phái?"
Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt lại liếc mắt nhìn nhau, nhưng lần này bọn họ chỉ thần bí cười cười chứ không trả lời.
Lý Thủy Đạo chỉ còn cách uống một ngụm trà che giấu nỗi khó xử trong lòng.
Nửa năm trước...
Tính toán thời gian một chút, có vẻ như lúc hai người này gia nhập vào Lý gia, cũng là thời điểm phụ tử Lý Thiên Phong bị xử quyết. Nếu nói như vậy, chắc hẳn hai người này chính là thủ hạ mà Lý Thiên Tuyệt kia thu nạp vào.
Hơn năm mươi năm trước, Lý Thiên Tuyệt trộm đi bảo vật của Bích Hải môn, sau đó thoát ly gia tộc, tự mình phát triển...
Trên thế gian này, tu vi càng cao, tài nguyên cần phải có lại càng nhiều.
Bởi vậy nếu Lý Thiên Tuyệt muốn tu luyện, trong tay lão nhất định phải có tài nguyên. Mà muốn có tài nguyên, thì hoặc là lão tổ kiến đoàn đội, giống bầy sói cùng nhau đi săn bắn, hoặc là cô độc một mình, giống lão hổ tự mình kiếm mồi.