Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 337 - Chương 337: Sai Lầm Rồi!!!

Chương 337: Sai Lầm Rồi!!! Chương 337: Sai Lầm Rồi!!!

Nếu như Lý Thủy Đạo đoán đúng, thì ban đầu có vẻ như Lý Thiên Tuyệt kia muốn lẻ loi một mình, tiêu diêu tự tại, như lão hổ trong núi, tự do săn giết thu hoạch tài nguyên.

Đáng tiếc sau một đoạn thời gian, đột nhiên lão phát hiện, làm như vậy thực sự không ổn, ít nhất cũng không bằng dựa vào đoàn đội.

Vì thế, vào đoạn thời gian này, lão mới một lần nữa thay hình đổi dạng, xây dựng nên một chi đoàn đội. Rất có thể đó là một đoàn đội phỉ tu, chuyên môn đi kiếm ăn ở Nam Hải, trở thành hải tặc làm hại một phương.

Qua vài chục năm sống kiếp hải tặc, lão chợt phát hiện ra rằng, làm như vậy cmn đời sống cũng chỉ khá hơn được một chút, cái bụng cũng chỉ ăn no hơn được một chút, nhưng bản thân luôn ở trong trạng thái lo âu, còn có nguy cơ bị tiêu diệt.

Bởi vậy, muốn tính kế lâu dài, nhất định phải làm ruộng.

Tới đây, lão vương bát đản Lý Thiên Tuyệt kia mới quay đầu nhìn lại, rồi phát hiện Lý gia trước kia chẳng những không bị diệt môn, ngược lại bọn họ còn đi theo Ngũ Độc môn bên này, đứng vững gót chân rồi.

Vì thế, lão già Lý Thiên Tuyệt nọ mới lợi dụng vị tộc trưởng yếu đuối của Lý gia, muốn hợp hai thế lực làm một, từ đó xây dựng nên một thế lực lớn hơn, cũng khiến cho quyền lực trong tay mình càng thêm mạnh mẽ, khiến cho lợi ích mà bản thân giành giật được càng thêm khổng lồ.

"Lão vương bát!" Lý Thủy Đạo thầm mắng một câu trong lòng.

"Bảo chủ đại nhân, ta có câu này không biết có nên nói ra hay không." Sau khi mọi người tán gẫu đã quen thuộc, đột nhiên Khương Vân Phi lại mở miệng nói.

Lý Thủy Đạo mỉm cười trả lời: "Khương đạo hữu, đừng có gò bó chính mình, có chuyện gì cứ nói thẳng."

Khương Vân Phi khẽ ngừng lại một chút, mới tiếp tục nói: "Ta thấy hiện giờ Thiên Trì bảo đang được xây dựng rầm rộ, nhưng không biết ngươi có cân nhắc tới vấn đề phong thuỷ hay chưa?"

Lý Thủy Đạo vừa định nói hắn không tin thứ phong thuỷ này, nhưng lại không nhịn được tò mò, lập tức mở miệng hỏi: "Theo như lời đạo hữu thì phong thuỷ kia chỉ cái gì?"

Khương Vân Phi giải thích: "Phong thuỷ vốn là chuyện có liên quan đến linh mạch, nếu phá hủy phong thuỷ, có khả năng linh mạch bên dưới sẽ bị hao tổn, thậm chí là biến mất."

Móa nó!

Linh mạch!

Lời nói của Khương Vân Phi lập tức làm Lý Thủy Đạo có cảm giác như bản thân vừa gặp phải sấm sét giữa trời quang.

Hắn vẫn luôn cho rằng bản thân đã suy nghĩ vô cùng chu đáo, tỉ mỉ đối với chuyện quy hoạch và kiến thiết Thiên Trì bảo rồi, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới vấn đề phong thuỷ, linh mạch.

Mà đối với một tu sĩ, đây mới là vấn đề mấu chốt nhất, hạch tâm nhất. Còn những chuyện khác như đường nước sạch hay cống xả thải, đều là những việc nhỏ không đáng kể ở thành trấn của phàm nhân.

Sai rồi!

Mười phần sai rồi!

Rõ ràng bản thân hắn vẫn ngày ngày đọc trận pháp thư, thậm chí còn tự xưng là thiên phú không tồi, nhưng ngay cả một chút kiến thức cơ bản như vậy, cũng không hiểu rõ.

Suýt chút nữa Thiên Trì bảo đã bị một kẻ tự cho là thông minh như hắn tự tay phá hủy rồi.

Lý Thủy Đạo đằng hắng một tiếng, rồi lập tức đứng lên lớn tiếng nói: "Thị vệ!"

Thị vệ ngoài cửa nghe được, lập tức chạy đến, nhanh chóng đứng trước mặt Lý Thủy Đạo, chờ đợi mệnh lệnh.

"Truyền lời xuống, lập tức đình công!"

"Tuân mệnh!" Thị vệ nọ lên tiếng trả lời rồi ba chân bốn cẳng chạy đi, vội vàng muốn truyền lại mệnh lệnh của Lý Thủy Đạo xuống dưới.

Còn Lý Thủy Đạo, ngay khi phân phó người dưới xong, hắn lập tức xoay người đối mặt với Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Hai vị đại sư, ta đã phạm vào một sai lầm nghiêm trọng rồi, ở thời điểm trùng kiến Thiên Trì bảo, ta vốn không cân nhắc tới phong thuỷ linh mạch, còn xin hai vị đại sư hãy ra tay, kiến thiết Thiên Trì bảo này thành một nơi phong thuỷ bảo địa."

Khương Vân Phi và Lý Minh Nguyệt đều đưa mắt liếc nhìn nhau, sau đó mỉm cười gật đầu.

Trên thực tế, ngay khi hai người bọn họ vừa tiến đến nơi đây, cũng đã phát hiện quá trình xây dựng rầm rộ tại Thiên Trì bảo này hoàn toàn là mù quáng, không để ý tới phong thuỷ. Nếu cứ như vậy đi xuống, tất sẽ phá hư linh mạch, làm lãng phí một nơi phong thuỷ bảo địa như thế này.

Chỉ có điều… phong thuỷ vốn là một môn học vấn bác đại tinh thâm, tuy hai người bọn họ chính là trận pháp sư với kinh nghiệm sâu dày, nhưng càng bác học lại càng phải khiêm tốn, cũng bởi câu nói nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên kia...

Lỡ như bản thân nhìn nhầm thì sao?

Chính vì suy nghĩ như vậy mà hai người vẫn một mực không nói ra phát hiện của mình, chỉ tới lúc này, khi nhìn thấy dung mạo Lý Thủy Đạo vô cùng trẻ tuổi, lại có cách nói năng ấm áp ôn hòa, bọn họ mới mạo muội đưa ra.

Thật không ngờ, vị bảo chủ tuổi trẻ này lại thật sự không cân nhắc đến vấn đề phong thuỷ đã bắt tay vào xây dựng rầm rộ rồi.

Đúng là quá mức liều lĩnh.

Phải biết rằng, kể cả khi phàm nhân sửa chữa phủ trạch, bọn họ cũng phải nhìn xem phong thuỷ trước, vậy mà đối phương vốn là một trưởng lão quan trọng trong gia tộc tu tiên, càng là người chấp chưởng một phương, lại không xem phong thuỷ, đã ra tay phá đất khởi công, đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Khương Vân Phi hít sâu một hơi, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Bảo chủ đại nhân, phong thuỷ chính là một bộ phận của trận pháp. Ta nguyện ý vì Thiên Trì bảo thiết kế nên một loại bố cục trận pháp hoàn mỹ, để bảo vệ linh mạch được hoàn chỉnh và ổn định."

Lý Minh Nguyệt cũng đứng dậy nói: "Vốn dĩ hai người chúng ta tiếp nhận nhiệm vụ của tộc trưởng là phải bày trận ở trong này, từ đó điều chỉnh khí trường cho Thiên Trì bảo, dẫn đường cho hỏa độc và linh khí đi tới Tu Luyện thất, khiến cho những tu sĩ đồng tham thằn lằn có được hoàn cảnh tu luyện tu tốt hơn."

Nghe vậy, ánh mắt Lý Thủy Đạo lập tức trở nên ngưng trọng: "Ngươi nói nhiệm vụ của các ngươi là bố trí hỏa độc đạo trận, chuyên môn dẫn đường cho hỏa độc bên trong Thiên Trì bảo đi tới Tu Luyện thất, từ đó thiết kế nên một hoàn cảnh tu luyện có lợi cho tu sĩ đồng tham thằn lằn, hấp thu hỏa độc tu luyện công pháp?"

"Đúng là như thế."

"Vậy sao..." Lý Thủy Đạo chuyển động tròng mắt, tiếp tục hỏi: "Nếu lợi dụng trận pháp, dẫn hỏa độc đạo tiến vào Tu Luyện thất, thì liệu phía trên mặt đất có còn hỏa độc nữa hay không?"

Bình Luận (0)
Comment