Thâm Uyên Độc Cưu có trí tuệ cực cao, chỉ trong nháy mắt chúng nó đã nhận ra tảng đá trước mặt mình chính là người ngụy trang.
Trong lòng Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc vô cùng căng thẳng, các nàng biết lớp ngụy trang của mình đã bị nhìn xuyên qua rồi.
Thâm Uyên Độc Cưu bắt đầu tấn công các nàng, đôi cánh vỗ phành phạch, trực tiếp nhấc lên một cơn cuồng phong.
"Không cần phải né! Cứ chiến đi, sư tỷ." Tô Tiểu Ngọc xốc áo choàng nham thạch xám lên, trường kiếm trong tay lóe sáng hàn quang.
Nam Cung Cầm cũng xốc áo choàng lên, kiếm khí phóng lên cao, kiếm quyết phun vân thổ vụ.
Chỉ thấy thân hình các nàng vô cùng linh động, kiếm chiêu sắc bén, giống như hai con độc xà quấn quanh cùng một chỗ, trực tiếp tấn công đám Độc Cưu vừa há miệng rít gào vừa từ trên bầu trời ập tới.
Móng vuốt và mỏ nhọn của đám Thâm Uyên Độc Cưu giống như bão tố, nhanh chóng bao phủ hai nàng. Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc trực tiếp thi triển ra thân pháp quỷ mị, kiếm quang lóe sáng, chỉ vẻn vẹn có hai người lại giống như đã hóa thân thành vô số bóng kiếm, chắn đám Thâm Uyên Độc Cưu từ ngoài cửa!
Nhưng lúc này, hai nàng đã xâm nhập vào bên trong sào huyệt của Thâm Uyên Độc Cưu, bởi vậy vì sào huyệt an toàn, vì chim non, vì trứng chim, nhóm Thâm Uyên Độc Cưu đã quyết định liều mạng. Chúng nó rít lên những tiếng bén nhọn, một mực xung phong lao đến như phát điên rồi.
Trường kiếm trên tay Tô Tiểu Ngọc lướt ngang qua hư không, một kiếm đâm xuyên qua lồng ngực Thâm Uyên Độc Cưu, nhưng chính nàng cũng bị cái mỏ sắc nhọn của Độc Cưu mổ thương bả vai.
Chỉ trong khoảnh khắc, máu tươi đã nhuộm đỏ y bào, cơn đau nhức truyền khắp toàn thân. Nàng cắn chặt răng, cố gắng nhịn đau, dứt khoát vung kiếm nghênh đón một con Thâm Uyên Độc Cưu khác.
Thân hình Nam Cung Cầm vừa chuyển, kiếm phong xẹt qua cổ Thâm Uyên Độc Cưu, máu tươi phun mạnh ra ngoài, nhưng nàng lại bị móng vuốt của một con Thâm Uyên Độc Cưu khác bắt được cánh tay.
Cơn đau nhức truyền đến, nàng cảm nhận được xương cốt của bản thân như bị xé toạc ra.
Nam Cung Cầm cắn chặt răng, dùng hết toàn lực mới thoát được, đồng thời cũng chém một kiếm về phía móng vuốt của Thâm Uyên Độc Cưu, chặt đứt nó.
Trong chiến đấu, miệng vết thương trên người hai nàng càng ngày càng nhiều, máu tươi không ngừng chảy xuôi xuống.
Thâm Uyên Độc Cưu nhìn thấy máu, lại càng trở nên điên cuồng.
Ngay tại thời điểm hai nàng chuẩn bị gọi đồng tham ra liều chết chiến một trận, đột nhiên một nam tử cầm một thanh hàn băng trường kiếm trong tay, bay vút đến.
Người chưa đến, trường kiếm trong tay đã tản ra hàn khí tận trời.
Trong lúc kiếm quang bay múa, động tác của nhóm Thâm Uyên Độc Cưu lập tức thay đổi, trở nên chậm chạp hơn nhiều.
Tuy kiếm thuật của vị nam tử này chẳng có điểm gì tinh diệu, nhưng mỗi một kiếm đều chuẩn xác không chút sai lầm, trực tiếp chém chết con Thâm Uyên Độc Cưu đã bị hắn nhắm đến.
Thâm Uyên Độc Cưu nhìn thấy người tới, lập tức bị sợ hãi chi phối tâm thần, tiếng thét chói tai đầy kinh hoảng cứ liên tiếp vang lên, sau đó cả đàn lập tức giải tán.
Lại nói, khi chiến đấu cùng hai nữ nhân trước mặt, Thâm Uyên Độc Cưu có thể nhìn thấy máu, có hi vọng thắng lợi, nhưng chiến đấu cùng Lý Thủy Đạo, chẳng khác nào chúng nó đang phải đối mặt với một cỗ máy giết chóc lạnh như băng, chỉ có chúng nó tử vong, mà Lý Thủy Đạo, ngay cả một mảnh da cũng không rớt.
Phải biết rằng, móng vuốt và mỏ của Thâm Uyên Độc Cưu nhiều nhất cũng chỉ tương đương với hạ phẩm pháp khí, bởi vậy《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công》của Lý Thủy Đạo hoàn toàn có thể phòng ngự được những đòn công kích đến từ bọn chúng.
Lúc này, Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc đều đã bị thương, dưới đất cũng có thêm chừng bảy – tám bộ thi thể Độc Cưu.
Lý Thủy Đạo không chút khách khí khom lưng xuống, lại bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm. Hắn thu hoạch được tám cái Độc Cưu Linh Vũ. Vậy là trong túi đã có bốn mươi sáu cái linh vũ, dùng để luyện chế độc phiến cũng có chút nhiều, nếu thuần túy chỉ vì đề cao luyện khí thuật của chính mình, có lẽ hắn nên dùng chúng để luyện chế "Tên độc" trước.
Chuyện gì cũng vậy, nên làm từ dễ đến khó...
Nếu ngay cả "Tên độc" hắn cũng không luyện thành, thì luyện chế "Độc phiến" cũng chỉ làm lãng phí tài liệu mà thôi, còn không bằng cầm nó đi tặng người.
Dù sao hiện tại Lý Thủy Đạo cũng không định tiếp tục luyện chế Ngọc Hành đan nữa, hắn sẽ dùng thời gian luyện đan để luyện khí, mỗi ngày luyện một mũi "Tên độc" tích lũy trình độ luyện khí, đợi cho đến khi công phu trên tay đã đủ, lại luyện chế "Độc phiến", cuối cùng là luyện chế "Độc y", tiến dần theo từng bậc...
Lại nói, trong tay Lý Thủy Đạo đang có một cuốn ngọc sách luyện khí tên là《 Thiên Công Diệu Tượng Lục 》. Đặc điểm của bản luyện khí thư này vốn là giảng về luyện khí pháp "Tinh xảo".
Bát Quái Tỏa, cây quạt, ô che, pháp y … đều thuộc về phái hệ này, khi luyện tới cuối cùng mới phân thành hai chi nhánh, một là phát huy tinh xảo đến mức tận cùng, chính là "Khôi Lỗi Thuật", hai là kết hợp sâu cùng trận đạo, chính là "Luyện Trận Thuật".
Về phần một chi nhánh khác thuộc luyện khí thuật là "Tinh luyện" luyện khí pháp, hắn cũng chỉ có thể tạm thời buông tha cho.
Một phái luyện khí pháp này có liên quan chủ yếu đến làm nghề nguội và dung luyện tinh thiết.
Hiện tại, Lý Thủy Đạo đi sâu vào nghiên cứu thứ này tuyệt đối là làm nhiều công ít, có lẽ về sau, khi luyện hóa Hồng Liên Hắc Hỏa, hắn cũng có thể thử nghiệm một phen.
Lại nói, quá trình tu luyện rất dài lâu, chẳng những phải hiểu được đạo lý lấy hay bỏ, càng phải có kế hoạch cụ thể cho mình.
Lý Thủy Đạo cầm Độc Cưu Linh Vũ, một mực im lặng suy tư về "Luyện khí chi đạo" của mình, Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc lại nhân cơ hội này để chữa thương.
Chỉ thấy hai người lần lượt tự lấy từ bên trong túi trữ vật ra một bình thảo dược tinh hoa, nhẹ nhàng vẽ loạn lên miệng vết thương của mình.
Cảm giác ấm áp của thảo dược nhanh chóng truyền khắp thân thể các nàng. Hai nàng nhắm mắt lại, vận dụng nội lực điều tức, thúc đẩy quá trình khép lại miệng vết thương, giống như đang thi triển pháp thuật.
Hiệu quả không hề thua kém thần thông chữa trị "Thủy Nguyệt Lưu Châu" Lý Thủy Đạo đang tu luyện.
Phải biết rằng, phía trên móng vuốt và mỏ của Thâm Uyên Độc Cưu đều ẩn chứa kịch độc, nếu là tu sĩ bình thường, đã sớm bị nhiễm độc, nào có cơ hội chữa trị miệng vết thương?