Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 418 - Chương 418: Vạn Độc Ma Hỏa!!!

Chương 418: Vạn Độc Ma Hỏa!!! Chương 418: Vạn Độc Ma Hỏa!!!

Lý Thủy Đạo quay đầu nhìn về phía ba tu sĩ xa lạ khác, tiếp tục hỏi: "Sư phụ của các ngươi là Thiên Ngô đạo nhân?"

Ba tu sĩ xa lạ nọ cũng gật đầu.

Đến đây, Lý Thủy Đạo lại nhìn về phía Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc hỏi: "Sư phụ các ngươi là Kiếm Quyết Xà Hoàng?"

Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc gật gật đầu.

"Không biết sư phụ các ngươi đã dặn dò như thế nào?" Lý Thủy Đạo quay đầu hỏi ba tu sĩ xa lạ kia.

Ba tu sĩ xa lạ ấy đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng một người cầm đầu ôm quyền đáp: "Lý đạo hữu, chuyện đã đến nước này, chúng ta cũng thẳng thắn nói ra vậy, sư phụ dặn bên trong đống xương trắng này có một khối Thâm Uyên Ma Hạch, bảo chúng ta nhất thiết phải mang nó rời đi, nếu thuận lợi giao vào trong tay sư phụ, mỗi người sẽ được một viên Âm Dương Hóa Linh Đan."

Nghe xong câu trả lời của bọn họ, Lý Thủy Đạo trực tiếp quay đầu nhìn về phía Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc, lần này hắn không cần mở miệng hỏi nữa, ánh mắt kia đã đủ ý nghĩa rồi.

Nam Cung Cầm im lặng một thoáng mới nói: "Sư phụ chúng ta cũng dặn dò như vậy."

"Rốt cuộc thứ đó là Độc Chướng Ma Hạch hay là Thâm Uyên Ma Hạch?" Lý Thủy Đạo truy vấn.

"Là Thâm Uyên Ma Hạch." Tô Tiểu Ngọc trả lời.

"Cũng được gọi là Độc Chướng Ma Hạch, cách gọi khác biệt nhưng chúng chỉ là một loại vật phẩm mà thôi." Nam Cung Cầm bổ sung.

"Thâm Uyên Ma Hạch có tác dụng gì?" Lý Thủy Đạo trực tiếp dò hỏi mọi người.

"Ta nghe sư phụ nói, ít nhất phải là tu sĩ Dung Linh cảnh mới có thể dùng được viên ma hạch kia, chúng ta cũng không biết nó có tác dụng gì." Trương Phong lắc lắc đầu.

Lý Thủy Đạo nhìn về phía ba đệ tử của Thiên Ngô đạo nhân.

Ba người này lắc lắc đầu nói: "Chúng ta cũng không biết."

"Nếu không dùng được, biết thì có tác dụng gì?"

"Chỉ khiến mình nghĩ nhiều hơn mà thôi."

Cuối cùng, Lý Thủy Đạo nhìn về phía Nam Cung Cầm và Tô Tiểu Ngọc. Tô Tiểu Ngọc lại đưa mắt nhìn về phía sư tỷ của mình.

Nam Cung Cầm nhíu mày suy tư một lát mới nói: "Công tử có ân cứu mạng chúng ta, tiểu muội cũng không dám giấu giếm. Chuyện là bên trong vạn độc thâm uyên này có một loại bảo vật cực kỳ hiếm lạ mang tên Vạn Độc Ma Hỏa, cũng có tên là Thâm Uyên Độc Hỏa. Một khi loại dị hỏa này xuất hiện, đều sẽ bị tu sĩ cấp cao của tứ đại gia tộc thu vào trong túi, còn tu sĩ tiểu gia tộc, kể cả khi bọn họ là cao thủ Thiên Bảng cũng không thể có được loại bảo vật này. Mà Vạn Độc Ma Hỏa đời trước kia chính là Độc Chướng Ma Hạch.”

“Viên Độc Chướng Ma Hạch ấy chính là tinh túy của khí độc bên trong thâm uyên ngưng tụ lại mà thành. Vốn dĩ nơi này chính là khu vực ẩn chứa chướng khí cực kỳ nồng đậm, nhưng hiện giờ lại hoàn toàn không thấy một chút chướng khí nào, có thể hiểu rằng, chướng khí ở nơi đây đã co rút lại, ngưng tụ thành ma hạch rồi, chờ thêm một đoạn thời gian nữa, Độc Chướng Ma Hạch sẽ hóa thành một luồng Vạn Độc Ma Hỏa hừng hực bốc cháy, chỉ tu sĩ Ngũ Độc môn có tu vi đạt tới Dung Linh cảnh mới có thể dùng công pháp bổn môn luyện hóa Vạn Độc Ma Hỏa, cũng như thu nó để cho mình dùng thôi. Lấy tu vi Thông Linh cảnh của chúng ta vốn không thể luyện hóa được loại độc hỏa này."

"Dựa theo lời các ngươi nói, dường như hiện giờ vật ấy vẫn chỉ là một viên ma hạch, mà chưa diễn biến thành Vạn Độc Ma Hỏa? Vậy vì sao các ngươi lại sốt ruột muốn lấy nó như thế?" Lý Thủy Đạo kỳ quái hỏi.

"Ha hả... Lý đạo hữu, chuyện này không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Nếu hiện giờ không lấy, đợi đến sau này, khi ma hạch hóa thành ma hỏa, đâu có phần cho sư tôn của chúng ta?" Trương Phong cười nói.

"Thì ra là thế." Lý Thủy Đạo giật mình hiểu ra, lập tức gật gật đầu nói.

"Vậy vì sao sư phụ các ngươi không tự mình tới lấy? Lại phải mượn tay người khác là các ngươi?" Lý Thủy Đạo tiếp tục tò mò hỏi.

"Đạo hữu có điểm không biết, vạn độc thâm uyên này chính là một điểm tài nguyên rất quan trọng của tông môn, bất cứ tu sĩ Dung Linh cảnh nào muốn ra vào nơi đây đều phải báo lên trên chờ phê chuẩn, chờ Chấp Pháp đường và Lễ đường cùng đồng ý, mới có thể tiến vào. Hơn nữa, ngay cả khi bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ tiến vào nơi này, trên đường cũng sẽ có đệ tử của Lễ đường hoặc là Chấp Pháp đường cùng đi, tuyệt đối không có chuyện người ta mặc kệ cho bọn họ tự do thu thập tài nguyên. Khẳng định là sư tôn của chúng ta đã phát hiện ở nơi này có một viên Thâm Uyên Ma Hạch, vì thế mới muốn tiên hạ thủ vi cường, lấy nó đi trước một bước." Lâm Kiếm giải thích.

"Ừm... Sau khi lấy được nó, lại đổi một khu vực khác, đào tạo ma hạch thành Vạn Độc Ma Hỏa, để cho chính mình luyện hóa." Lý Thủy Đạo vừa bước đi thong thả vừa phân tích tình huống.

"Có lẽ là như vậy." Lý Vân Phi cũng phụ họa nói.

Lý Thủy Đạo nhìn về phía đống xương trắng trước mặt, trong mắt tràn đầy vẻ suy tư.

Nói là nói như vậy, nhưng theo hắn, có vẻ như muốn lấy Thâm Uyên Ma Hạch ra trước thời hạn, lại đưa ra bên ngoài bồi dưỡng thành Vạn Độc Ma Hỏa, cũng không dễ dàng, thậm chí còn có khả năng không thể thực hiện được.

Nói đơn giản, nếu có thể lấy nó ra trước, sau đó tự mình bồi dưỡng như vậy, chẳng phải những đại gia tộc kia đã sớm lấy ma hạch ra rồi, làm gì có chuyện bọn họ để nó lại nơi đây?

E rằng nếu rời khỏi hoàn cảnh nơi này, viên ma hạch kia sẽ mãi mãi chỉ là một viên ma hạch, vĩnh viễn cũng không thể lột xác thành Vạn Độc Ma Hỏa được.

Như vậy … khi nào nó sẽ lột xác?

Hiện giờ đang có chín người có mặt ở chỗ sâu trong sào huyệt của Thâm Uyên Độc Cưu.

Đệ tử của Kiếm Quyết Xà Hoàng: Nam Cung Cầm, Tô Tiểu Ngọc.

Đệ tử của Ma Chỉ Thái Tuế: Trương Phong, Lâm Kiếm, Lý Vân Phi.

Đệ tử của Thiên Ngô đạo nhân: Ba tu sĩ xa lạ.

Tám người ấy cùng đưa mắt nhìn Lý Thủy Đạo, sau đó không một tiếng động, chuyển ánh mắt trao đổi với nhau.

Lý Thủy Đạo này có chiến lực kinh người, một người một kiếm lại có thể giết cho đám Thâm Uyên Độc Cưu bên ngoài suy sụp, mất đi ý chí chiến đấu, phần chiến lực này tuyệt đối có thể xếp vào mười người đứng đầu Địa Bảng.

Bình Luận (0)
Comment