-Truyện YY-
Mọi người nghe vậy, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm nghị.
Bọn họ vốn cho rằng đây là một cuộc chiến cầu tài bình thường, lại không ngờ được Hàn Tử Yên sẽ chủ động bại lộ thân phận, trực tiếp đẩy trận chiến đấu này đi theo một phương hướng khác, trở nên kịch liệt dị thường, không chết không thôi.
Hàn Tử Yên chậm rãi rút kiếm, hàn khí ngập tràn, quanh người lập tức ngưng kết ra vô số băng tinh bông tuyết, nương theo hành động của nàng, chậm rãi rơi vào bên trong sơn cốc.
Ba tu sĩ Cố gia và Tiết Hàn Sương gắt gao đi theo phía sau Hàn Tử Yên, để bảo đảm phe mình có thể ra tay trước, nhanh chóng áp chế hai người trong sơn cốc.
Địch nhân đã bị vây khốn trong sơn cốc, cũng như con thú bị rơi vào đường cùng, nếu liều mạng đánh một trận, tuyệt đối không thể khinh thường.
Bọn họ có tới năm người, đánh hai người đối phương, đương nhiên không nghĩ tới chuyện thua được, chẳng qua không ai muốn mình bị tổn thương trong chiến đấu cả. Nếu nhất định phải chịu tổn thương, người kia tuyệt đối không thể là mình.
Bầu không khí trong sơn cốc hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng lá cây xào xạc.
Hàn Tử Yên càng bay càng gần, càng gần lại càng hạ thấp, thậm chí những ngọn cây cao lớn ở trong này đã vượt qua nàng rồi.
Ánh mắt nàng quét qua bốn phía, cảnh giác quan sát mỗi một xó xỉnh bên trong, nhưng vẫn không phát hiện ra địch nhân.
Đột nhiên, một thanh phi kiếm lóng lánh linh quang từ trong một bụi cây bí ẩn gần đó, trực tiếp bắn ra, tốc độ cực nhanh khiến người khác trố mắt nhìn theo, không nói nên lời.
Hàn Tử Yên lập tức làm ra phản ứng. Chỉ nghe nàng quát một tiếng, thanh phi kiếm trên tay cũng bắn nhanh ra, giao thoa đối chọi cùng thanh phi kiếm của đối phương.
Nhưng đúng vào thời điểm nàng cho rằng hai thanh phi kiếm của bọn họ sẽ va chạm vào nhau, thì một chuyện không thể tưởng tượng nổi lại xảy đến. Nó khiến Hàn Tử Yên không thể không thi triển ra tuyệt học của mình, nếu không, tất sẽ mất mạng!
Ngay khi Lý Thủy Đạo xuất kiếm, Hạ Nhược Tuyết mặc bộ trang phục bằng lụa đen, đeo mặt nạ màu đen lập tức xông ra khỏi tán cây rậm rạp. Vừa xuất hiện, nàng đã ném năm viên Huyết Tương Đan lấp lánh huyết quang trên tay tới.
Năm viên Huyết Tương Đan lập tức phân tách, bay đi năm hướng khác nhau.
Phải biết rằng, ba tu sĩ của Cố gia và Tiết Hàn Sương đã sớm chia nhau ra, đứng ở bốn góc Đông Nam Tây Bắc xung quanh Hàn Tử Yên, lòng đầy cảnh giác, trực tiếp bố trí xong phòng tuyến, tránh bị pháp thuật phạm vi lớn bao trùm từ trước rồi.
Nhưng năm viên Huyết Tương Đan lần lượt bay đi, ầm ầm nổ tung ngay giữa không trung, tạo thành năm đóa huyết vân thật lớn, lại trực tiếp bao phủ tất cả mọi người vào trong đó.
Bên trong huyết vân tràn ngập mùi huyết tinh nồng đậm, khiến người khác hít thở không thông.
Ba tu sĩ Cố gia và Tiết Hàn Sương lập tức phản ứng lại. Bọn họ nhanh chóng thoát khỏi huyết vân, căn bản không thèm để ý đến Hàn Tử Yên đã rơi vào trong huyết vân.
Tầm mắt Hàn Tử Yên trở nên mơ hồ, thậm chí còn có một luồng khí độc đang ăn mòn pháp lực và thân thể của nàng. Trực giác nói cho nàng biết, nhất định phải lập tức rời khỏi mảng huyết vân này, nhưng đáng tiếc, vào thời điểm này nàng thực sự bất lực, đành phải chịu để huyết vân vây khốn, căn bản không thể thoát ra ngoài...
Khoảng mấy hơi thở trước, Hàn Tử Yên đã tế ra phi kiếm của mình, tới ngăn cản Song Ngư Du Long Kiếm. Song Ngư Du Long Kiếm lại lần nữa thể hiện ra một mặt xảo trá của mình. Ngay khi hai thanh phi kiếm sắp va chạm vào nhau, Song Ngư Du Long Kiếm trực tiếp chia ra làm thành hai. Hai thanh Đại Ngư Kiếm và Tiểu Ngư Kiếm một trái một phải trực tiếp đánh thẳng về phía bản tôn của Hàn Tử Yên.
Hàn Tử Yên vô cùng kinh ngạc, lập tức phát động Băng Tinh Thiên Huyễn Bí Thuật.
Chỉ thấy băng tinh hồ điệp nhẹ nhàng bay múa, lên lên xuống xuống, thấp thấp cao cao, trong nháy mắt đã hình thành nên những tấm gương bằng thủy tinh hình thoi bao phủ quanh người Hàn Tử Yên.
Trong mỗi một mảnh băng tinh đều ẩn chứa hình bóng của Hàn Tử Yên, Đại Ngư Kiếm và Tiểu Ngư Kiếm trực tiếp chia nhau ra, mỗi thanh cắm vào một mảnh gương thủy tinh. Băng tinh kính ầm ầm vỡ tan, nhưng phi kiếm lại không đâm vào thân thể Hàn Tử Yên.
Đúng lúc này, năm viên Huyết Tương Đan nổ mạnh, huyết vân to lớn trực tiếp bao phủ toàn bộ sơn cốc.
Để bảo đảm cho tính mạng của mình, vừa thoát khỏi huyết vân, đám đồng bạn của Hàn Tử Yên đã nhanh chóng phi độn lên trời, chỉ để lại một mình Hàn Tử Yên ở bên trong huyết vân, dùng Băng Tinh Thiên Huyễn Bí Thuật đau khổ chống đỡ.
Dù Tiểu Ngư Kiếm và Tiểu Ngư Kiếm đã đánh xuyên qua mảnh băng tinh kính lạnh lẽo kia, nhưng chỉ trong nháy mắt, đằng sau mảnh băng tinh kính ấy lại một lần nữa ngưng kết thành một mặt gương mới.
Đại Ngư Kiếm và Tiểu Ngư Kiếm không ngừng đâm thủng mặt kính, nhưng vẫn không thể gây tổn thương đến Hàn Tử Yên ở bên trong.
Đúng vào lúc này, Hạ Nhược Tuyết mặc một bộ y phục bằng tơ lụa màu đen, mái tóc dài quá vai, trên tay cầm một thanh Bạch Cốt Huyết Ma Đao cực lớn, chém thẳng đến vô số những mặt gương được hình thành từ Băng Tinh Thiên Huyễn.
Bị thanh cự đao ấy đập ngang qua, vô số mặt kính do Băng Tinh Thiên Huyễn hình thành nên đều ầm ầm vỡ nát, những mảnh vỡ văng ra bốn phía.
Một tấm mặt kính trong đó trực tiếp hóa thành độn quang của Hàn Tử Yên, nàng muốn nhân cơ hội này để thoát khỏi sự trói buộc của huyết vân.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, Huyết Luyện Thần Quang đã bao trùm tới, vô số những tia chớp màu đỏ máu đánh thẳng xuống người nàng.
Hàn Tử Yên phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể nhanh chóng khô quắt bên trong Huyết Luyện Thần Quang, làn da giống như một tờ giấy khô héo, quang mang trong mắt cũng nhanh chóng tan biến đi.
Băng tinh hồ điệp vốn là đồng tham luôn ở bên cạnh nàng cũng không may mắn thoát khỏi, lập tức bị Huyết Luyện Thần Quang cắn nuốt, hóa thành vô số những mảnh nhỏ.
Xoát xoát xoát...
Lượng lớn băng tinh kiếm khí từ trên trời giáng xuống, giống như những hạt mưa bao phủ toàn bộ sơn cốc. Kiếm khí sắc nhọn, lóe lên hàn quang, ầm ầm chém tới, kèm theo đó là hàn ý lạnh thấu xương, trực tiếp xé rách huyết vân, chém nát cây cối, phá hủy núi đá xung quanh.