Hạ Nhược Tuyết cố ý nhắm mắt lại, để tránh người khác nhìn thấy lệ khí ngập trời trong đôi mắt nàng.
Huyết Luyện Thần Quang!
Huyết sắc lôi đình bộc phát trên người nàng, huyết sát vô biên cũng theo đó mà ầm ầm phun ra.
"A!"
"Không!"
Nương theo hai tiếng kêu thảm thiết dồn dập vang lên, hai vị lão giả của Vương thị đã bị Huyết Luyện Thần Quang hóa thành xương khô tại chỗ, thân thể bọn họ nhanh chóng khô quắt lại, hóa thành một đống bụi đất.
Lúc này, Vương Băng đang lơ lửng giữa không trung, trên tay cầm một thanh thượng phẩm pháp khí Độc Xà Kiếm, thân kiếm tản ra một luồng lân quang lóng lánh, hiển nhiên thanh kiếm này có kịch độc.
Mảng huyết vân cuồn cuộn bên ngoài đều bị ông ta dẫm xuống dưới chân. Đó cũng là điều dễ hiểu, dù Vương Băng có mạnh hơn nữa cũng không chủ động để bản thân rơi vào bên trong mảnh huyết vân quái dị này.
Huyết vân quay cuồng...
Chỉ thấy một nữ tử áo đen cầm Bạch Cốt Cự Đao trên tay, chậm rãi xuất hiện bên trong huyết vân, ánh mắt nàng tràn ngập sát ý, thân thể nàng tản ra một luồng khí tức tà ác điên cuồng.
Nàng nhìn chằm chằm vào Vương Băng, khóe miệng khẽ nhếch để lộ một nụ cười lạnh.
Tại thời khắc này, lực lượng cường đại và bản tính tàn nhẫn của nàng đều phơi bày ra trước mắt ông ta, rõ rõ ràng ràng, triệt triệt để để.
Vương Băng cầm Độc Xà Kiếm trên tay, lân quang nhanh chóng phủ đầy thân kiếm...
Loại xà độc này vô sắc vô vị, có thể làm địch nhân trúng độc trong yên lặng, còn lợi hại hơn thứ độc vân bành trướng ra bên ngoài kia gấp trăm lần.
Đây là quyết chiến sinh tử, không phải so kiếm luận bàn, đương nhiên phải dùng độc.
Huống chi từ trước đến nay, đối với những tu sĩ ngoài phái, độc công của tu sĩ Ngũ Độc môn bọn họ đều là đòn sát thủ, có lý gì ông ta lại vứt đòn sát thủ trong tay mình đi không dùng?
Hạ Nhược Tuyết lập tức vỗ túi trữ vật, lấy ra một chiếc bình ngọc màu xanh lam, sau đó dốc tất cả bột phấn Băng Tinh Thảo trong bình vào miệng.
Băng Tinh Thảo là linh thảo thuộc tính thủy, bột phấn của nó vừa vặn có thể giải được xà độc. Tuy ngũ hành chi độc rất lợi hại, nhưng người biết được đạo lý ngũ hành tương sinh tương khắc, lại có chuẩn bị từ trước, có thể dễ dàng hóa giải.
Hơn nữa, dù Hạ Nhược Tuyết ngậm bột phấn Băng Tinh Thảo trong miệng, cũng chưa chắc đã phòng được khói độc vô hình của nhị giai tu sĩ, nhưng ít ra trong thời gian ngắn, nàng sẽ không trúng độc.
Thấy nữ nhân này đã có chuẩn bị từ trước, ánh mắt Vương Băng lóe lên một tia lạnh lùng, kiếm khí trên Độc Xà Kiếm trực tiếp ngưng tụ thành hình độc xà, tê tê rung động.
Xà Ảnh Triền Nhiễu!
Vương Băng giơ tay, chém ra một kiếm, kiếm quang như rắn, hung hãn đánh về phía Hạ Nhược Tuyết.
Đối mặt với đòn công kích của đối phương, Hạ Nhược Tuyết lập tức dùng cả hai tay nâng thanh Bạch Cốt Huyết Ma Đao kia lên, chuẩn bị đón đỡ. Rõ ràng khuôn mặt nàng tràn ngập lệ khí, không ngờ lại lộ ra một tia từ bi.
Phật Tâm Hộ Thể!
Đây là thức mở đầu của Tứ Diện Quỷ Vương Đao.
Lúc trước, chính nàng đã dạy đồ đệ Triệu Linh Nhi của mình tu luyện đao pháp trong 《 Quỷ Vương Kinh 》, đương nhiên bản thân cũng học trước chiêu này.
Phải biết rằng,《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》 trong tay nàng chỉ là một bản đạo thư tu luyện, bên trong hoàn toàn không có đao pháp.
Về bản chất, nó cũng giống như công pháp chủ tu《 Tiên Thiềm Khí》 của Lý Thủy Đạo.
Bởi vậy toàn bộ đao pháp Hạ Nhược Tuyết đang nắm giữ đều đến từ 《 Quỷ Vương Kinh 》, nhất đao thành Phật, nhất đao nhập Ma!
Trên người nàng tản ra một luồng huyết quang nồng đậm, hình thành nên một lớp vách ngăn vô hình, trực tiếp chặn kiếm quang của Vương Băng ở bên ngoài.
Xét cho cùng, công pháp nàng tu luyện cũng là Bạch Cốt Huyết Ma Công, đương nhiên trong Phật Quang sẽ mang theo huyết quang rồi!
Có lẽ chiêu này nên gọi là: Huyết Phật Hộ Thể sẽ đúng hơn.
Đao kiếm trên tay hai người giao nhau, cả hai lại đồng thời cảm nhận được kiếm ý và đao ý của đối phương.
Giống như Cự Xà Thôn Thiên, giống như Phong Ma Thị Huyết.
Trong lúc vô tình, Hạ Nhược Tuyết đã luyện thành đao ý.
Đao ý, kiếm ý đều là thứ huyền diệu khó mà giải thích được, chỉ cần tích lũy đủ, tự nhiên có thể luyện thành.
Mười năm tích lũy, một sớm ngộ đạo!
Sau khi bị Lý Thủy Đạo dùng Lãnh Nguyệt kiếm ý trấn áp, tự nhiên nàng lại ngộ ra đao ý.
Hạ Nhược Tuyết cầm Bạch Cốt Ma Đao trong tay, đao chiêu quỷ mị như u linh, ánh đao lập lòe như hoa máu, mỗi một luồng ánh đao đều ẩn chứa sát ý điên cuồng.
Không chỉ chiêu thức khó lường, ngay cả biểu cảm trên mặt nàng cũng biến ảo không ngừng, khi thì như Phật Đà từ bi rơi vào biển máu ngập trời, khi thì như Thị Huyết Phong Ma, giết chóc thành tánh, không chết không thôi.
Nhất đao thành Phật, nhất đao thành Ma!
Nàng điên cuồng, nàng vặn vẹo, nàng say mê.
Kiềm nén là Phật, phóng túng là Ma.
Không thể không nói, pháp môn đao thuật trong 《 Quỷ Vương Kinh 》này rất phù hợp với "tâm cảnh" của nàng.
Vì dạy đồ đệ, gần như mọi thời mọi khắc nàng đều phải đè nén dục vọng giết chóc trong lòng mình, mà sau khi đè nén, đương nhiên phải phóng thích nó ra.
Mỗi người đều có hai mặt!
Một mặt là Ma, một mặt là Phật.
Đối mặt với kiếm ý điên cuồng thị huyết của Hạ Nhược Tuyết, Vương Băng bên kia vẫn bình tĩnh cầm Độc Xà Kiếm trên tay đâm tới, kiếm chiêu như độc xà đằng không, kiếm quang giảo hoạt như lưỡi rắn, nhanh chóng xuyên toa.
Kiếm ý của ông ta như độc xà thôn thiên, hung mãnh mà tàn nhẫn, trong khi kiếm thế lại linh hoạt như rắn, muốn tìm ra sơ hở của Hạ Nhược Tuyết.
Đao kiếm khí trên tay hai người bọn họ đan xen ngang dọc, tạo nên một khung cảnh mênh mông mà tráng lệ.
Ánh đao và kiếm quang giao thoa, đao ý cùng kiếm ý tranh chấp, giống như phong ma đẫm máu đang quyết đấu với rắn độc âm hiểm.
Quỷ Ảnh Thiền Tâm!
Đao quang trên tay Hạ Nhược Tuyết lấp lóe như u ảnh, cực kỳ khéo léo né tránh công kích của Vương Băng.
Vương Băng không chịu thiệt thòi, lập tức vung kiếm phản kích, thi triển Xà Khởi Vân Dũng, kiếm quang lượn lờ như mây mù, kiếm thế sắc bén mà tàn nhẫn.
Một kiếm vừa ra, toàn bộ thế công của Hạ Nhược Tuyết đều bị hóa giải sạch sẽ.
Hạ Nhược Tuyết cũng không cam lòng chịu yếu thế, lại lần nữa thi triển quỷ mị vô hình, ánh đao lóe lên như quỷ mị, lần lượt hóa giải thế công của Vương Băng.
-đọc tại apptruyen-