Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 581 - Chương 581: Kế Hoạch Đối Phó!

Chương 581: Kế Hoạch Đối Phó! Chương 581: Kế Hoạch Đối Phó!

Sau khi thảo luận với Trương Nguyên Đào và Dư Dược, trong lòng Lý Thủy Đạo đã có kế hoạch đối phó với Hỗn Thế Ma Vương, nhưng hắn không nói kế hoạch này cho hai người bọn họ biết, chỉ bảo bản thân muốn bế quan một đoạn thời gian.

Sau đó, một mình hắn lặng yên không một tiếng động đến gần cửa vào hang động đá vôi.

Trong động đá vôi truyền đến âm thanh huyên náo, nếu chỉ nghe âm thanh, có thể mọi người sẽ cho rằng Hỗn Thế Ma Vương đang hành sự với đám phi tần bên trong, nhưng Lý Thủy Đạo đang ẩn nấp trong bóng đêm, hai mắt tỏa ra một mảnh mây khói nhàn nhạt, lại có thể dễ dàng khóa chặt hình bóng đang ngồi xổm gần lối vào của Hỗn Thế Ma Vương.

Chỉ thấy trên người Hỗn Thế Ma Vương có cắm mấy cây thương bằng thạch nhũ bén nhọn vô cùng, vẻ mặt đầy cảnh giác đang tuần tra bốn phía.

Mặt khác, bên cạnh người gã còn chất một đống đá hình tam giác, có lẽ thứ này chính là phi thạch gã dự trữ được. Trong động đá vôi vẫn còn không ít loại đá kiểu này.

Mấy vị phi tần của gã cũng thay phiên nhau nhìn chằm chằm vào cửa hang động đá vôi, xem có người đi ngang qua hay không.

Nhưng đương nhiên, dù cẩn thận đến mức nào, cũng sẽ có lúc bọn họ lơi lỏng...

Xét cho cùng, đã rất lâu rồi Lý Thủy Đạo không đi đến nơi đây. Hắn cũng không biết cụ thể là bao nhiêu ngày rồi mình chưa từng tới, trong động vốn không năm tháng mà.

Đúng vào lúc ấy, có hai phi tần thay ca, khẽ mở miệng thì thầm với nhau: "Ây cha, cũng không biết đến khi nào đại vương mới có thể giải quyết được tên Lý Thủy Đạo kia."

"Đúng vậy, ngày đêm canh phòng như vậy thật là mệt mỏi, cũng không biết chúng ta phải canh phòng tới khi nào?"

"Làm gì có đạo lý ngàn ngày phòng trộm chứ? Để phòng ngừa tên Lý Thủy Đạo kia đánh tới, đã lâu rồi đại vương không thèm sủng hạnh đám tỷ muội chúng ta nữa."

"Đúng vậy."

Hai phi tần đi tới lối vào, chỉ trông thấy một người đang ở đó.

"Tiểu Hoa, Xuân Tình đâu rồi?" Một phi tần dò hỏi.

Nam tử tên Tiểu Hoa đưa mắt nhìn trái nhìn phải một hồi, sau đó trả lời: "Có thể là đi tiểu."

Hai phi tần kia cũng không thèm để ý, trực tiếp đổi ca, để Tiểu Hoa tiếp tục trông coi cửa vào.

Bên trong đường ruột, Lý Thủy Đạo nắm lấy mái tóc dài của một tên nam nhân, trực tiếp chạy như nhanh trên con đường đá uốn lượn. Cổ họng của nam tử nọ bị cắt thủng một lỗ cực kỳ chính xác vào khí quản.

Vết thương này đã khiến gã không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể phát ra tiếng hít thở như ống bễ, muốn gọi cũng kêu không nổi. Bị công kích vào điểm yếu này, dù gã chưa chết, cũng chẳng sống được bao lâu.

Lý Thủy Đạo nhanh chóng kéo gã đi tới Sa Trùng động, một cước đá ra ngoài, khiến thân thể nam tử này lướt sát qua mặt cát, trực tiếp bị năm con sa trùng chui vào trong cơ thể, thôn phệ huyết nhục.

Lý Thủy Đạo lại nhanh chóng tiến lên giải quyết xong đám sa trùng tham ăn, sau đó cho một cước, đá thẳng bộ thi thể của tên kia vào Sa địa.

Xử lý xong chuyện này, hắn vội vàng rời khỏi Sa Trùng động, tìm một nơi bí ẩn ở bên ngoài để bế quan.

Tại đây, Lý Thủy Đạo bắt đầu xử lý những con sa trùng đang quấn quanh người mình. Chỉ thấy hắn lấy ra một con Thâm Uyên Sa Trùng, cực kỳ nhanh chóng và thuần thục lấy đi túi độc trên người nó. Hắn ném túi độc sang một bên, rồi không chút khách khí há miệng ra, nhai nuốt máu thịt của sa trùng.

Cứ như vậy, rất nhanh, hắn đã nuốt toàn bộ năm con Thâm Uyên Sa Trùng vào trong bụng. Sau khi huyết nhục của sa trùng tiến vào trong cơ thể hắn, một luồng năng lượng cực nóng nhanh chóng lan tràn ra, chứa đầy khắp thân thể hắn.

Hắn có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh nguyên thủy ẩn chứa trong máu thịt của sa trùng. Luồng sức mạnh này mau chóng dung hợp vào trong cơ thể hắn, thẩm thấu đến mỗi một ngõ ngách của cơ thể hắn.

Toàn thân hắn trở nên cứng cỏi hữu lực hơn, xương cốt như được rót vào một luồng lực lượng không thể phá vỡ, lực cảm nhận và tốc độ phản ứng cũng gia tăng rõ rệt.

Loại hiệu quả gia tăng đến từ quá trình cắn nuốt huyết nhục của sa trùng này làm Lý Thủy Đạo cảm thấy vô cùng thỏa mãn, dù cho tu vi của hắn vẫn chẳng tăng lên chút nào.

Sau khi cắn nuốt huyết nhục của năm con sa trùng, hắn lại đứng lên hoạt động một phen, để cho thân thể nhanh chóng thích ứng với tinh phách của sa trùng.

Về phần năm túi độc sa trùng kia, Lý Thủy Đạo không hề đụng đến chúng nó.

Mặc dù nguyên thủy độc huyết có thể hấp thu ngũ hành chi độc, tới tăng cường độc tính cho thực huyết kịch độc, nhưng làm như vậy, chính bản thân hắn cũng phải trả cái giá cực đắt, tức là tiêu hao tinh huyết của bản thân.

Tuy tinh huyết có thể tự bổ sung, nhưng không cần phải tiêu hao như vậy.

Lúc trước, Lý Thủy Đạo có thể tùy ý ăn độc, là bởi vì trong cơ thể hắn vẫn còn ẩn chứa lượng lớn huyết khí hùng hậu hấp thu bên trong Hóa Huyết Ma Đan. Nhưng hiện tại lực lượng khí huyết này đã tiêu tán, hắn chỉ có thể dựa vào tinh huyết của bản thân mới có thể thúc giục được nguyên thủy độc huyết tới thôn phệ ngũ hành chi độc.

Bởi vậy hắn nhất định phải làm việc thật thận trọng. Nếu không, một khi trúng độc trong chiến đấu, bản thân sẽ không còn huyết khí dư thừa để hóa giải độc tố nữa.

Đương nhiên, hắn sẽ không ném những túi độc này đi, trong lao ngục thiếu thốn vật chất, không thể tùy ý ném đi bất cứ thứ gì.

Đến đây, Lý Thủy Đạo bắt đầu luyện khí. Hắn lấy túi độc của sa trùng ra, lại nhặt một ít bùn đất lên, trực tiếp nặn thành túi đất đặc chế, lại bỏ túi độc vào bên trong.

Sau đó, hắn cầm nó vào trong tay bắt đầu chà xát, hào quang màu xám bạc chậm rãi chớp động trên tay hắn, phảng phất như một luồng lực lượng thần bí đang lưu chuyển trên đầu ngón tay hắn...

Đây là hiệu quả kỳ diệu của Bổ Thiên Pháp trong quá trình tái tạo hình thái của vật chất.

Không bao lâu sau, Lý Thủy Đạo đã tạo ra một viên độc châu màu xanh lá cực kỳ cứng cỏi. Viên độc châu này không ngừng tản ra một luồng quang mang quỷ dị, tựa như bên trong có ẩn chứa vô tận độc tính.

Kế tiếp chính là công đoạn khắc họa trận văn tự bạo...

Cự Linh Độc Hỏa!

-nguồn tại apptruyen-

Bình Luận (0)
Comment