Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 597 - Chương 597: Ám Đường Khảo Nghiệm!

Chương 597: Ám Đường Khảo Nghiệm! Chương 597: Ám Đường Khảo Nghiệm!

Ước chừng một năm sau...

Triệu Linh Nhi theo chân một nữ tử thần bí mặc áo lụa màu đen đi tới tòa đại viện hùng vĩ này. Trên người vị nữ tử áo đen ấy tản ra một luồng khí tức khủng bố làm người ta hít thở không thông.

Dù nàng mỉm cười, Kim Xảo cũng cảm nhận được một luồng áp lực nặng nề đến nghẹt thở.

"Vị này là Chiêu Nghi tôn thượng." Triệu Linh Nhi cao giọng giới thiệu.

Đám nha hoàn trong sân đều đứng thành một hàng, cúi đầu chào vị nữ tử áo đen kia. Hạ Nhược Tuyết hài lòng gật gật đầu.

"Linh Nhi, một năm nay ngươi đã vất vả rồi."

"Đồ nhi có thể đỡ đần chia sẻ với sư tôn, đó là vinh hạnh của đồ nhi." Triệu Linh Nhi cung kính trả lời.

"Không tệ, hiện giờ có thể dạy các nàng tu hành rồi. Nhưng người chúng ta muốn bồi dưỡng chính là cao thủ của Ám đường, mà không phải bồi dưỡng một đám thị nữ. Tu hành chú trọng ở tâm tính. Hiện tại chính là thời điểm để cho các nàng hiểu rõ sự tàn khốc của Tu Tiên giới, nếu không thể chịu đựng được khảo nghiệm, liền đưa trở về thanh lâu." Hạ Nhược Tuyết lạnh giọng nói.

Trong mắt Triệu Linh Nhi lóe lên một tia kiên định, nàng đã hiểu ý của sư tôn.

Ám đường của Thiên Trì phường là một tổ chức chính thống, hoàn toàn nghe lệnh của sư tôn Hạ Nhược Tuyết và phường chủ Lý Thủy Đạo. Vì thế, sư tôn đã trút rất nhiều tâm huyết vào tổ chức này, mỗi một thành viên đều trải qua quá trình sàng lọc tuyển chọn nghiêm khắc, chỉ những người đã trải qua khảo nghiệm mới có thể nhận được tài nguyên tu hành cuồn cuộn không ngừng...

Đại viện học đường, gia tộc Lý thị, Thần Mộc thành.

Nơi này đã từng là học đường bồi dưỡng tộc nhân dòng chính của gia tộc Lý thị.

Về sau, thế hệ trẻ tuổi của gia tộc Lý thị đều dời đến Thiên Hạt cốc, nơi này cũng trở nên trống trải, bây giờ nó đã trở thành căn cứ cho Lý Thủy Đạo huấn luyện đệ tử Ám đường rồi.

Để che giấu tai mắt của người khác, ngay cả tộc trưởng Lý Thủy Hồng cũng cho rằng Lý Thủy Đạo dùng khu đại viện này để bồi dưỡng một đám thị nữ thiếp thân cho mình, mà hoàn toàn không nghĩ tới hắn muốn dựa vào nơi đây để phát triển thế lực.

Ngay cả những nữ tử trong học đường này cũng không biết số phận mà bản thân sắp phải đối mặt.

Một ngày này, Triệu Linh Nhi cõng trên lưng một cái bao tải nặng nề, dường như bên trong có đựng khá nhiều đồ đạc.

"Xếp hàng đến nhận!" Triệu Linh Nhi dõng dạc nói.

Những nữ tử trong học đường lập tức xếp hàng theo thứ tự, đi lên nhận.

"Vì sao lại phát dao găm cho chúng ta?"

"Thật là sắc bén, lưỡi đao đã được mài vô cùng sắc bén."

"Nàng muốn chúng ta học cách gọt hoa quả sao?"

Rất nhiều thị nữ đều xì xào bàn tán, thậm chí còn cầm dao, bắt đầu chơi đùa, nghịch ngợm.

"Xếp hàng điểm danh!" Đã phát xong công cụ, Triệu Linh Nhi lại nghiêm túc ra lệnh.

Ba mươi nữ tử bắt đầu ngay ngắn điểm danh.

"Một, hai, ba, bốn, năm... Ba mươi sáu."

Triệu Linh Nhi chăm chú nhìn ba mươi sáu nữ tử trẻ tuổi trước mặt, sau đó nghiêm túc nói: "Bây giờ, trên tay mỗi người đều có một thanh chủy thủ rồi, ta sẽ dạy các ngươi cách sử dụng nó."

"Rút ra, đâm vào!" Triệu Linh Nhi trực tiếp rút một cây chủy thủ ra, vung tay một cái, ung dung đâm vào cọc gỗ bên cạnh, dễ dàng chọc ra một lỗ thủng trên cọc gỗ nọ.

"Dao găm là hung khí, đáng tiếc nó quá ngắn." Triệu Linh Nhi nói xong, lại giơ thanh Tứ Diện Quỷ Vương Đao của mình lên so sánh với chiếc dao găm, thể hiện rõ sự đối lập hoàn toàn của hai thứ này.

So với Quỷ Vương Đao khổng lồ thì thanh chủy thủ kia giống hệt một que tăm.

Không ít nữ hài đều nở nụ cười.

Sắc mặt Triệu Linh Nhi vẫn cực kỳ nghiêm túc: "Các ngươi phải nhớ kỹ, tuy chủy thủ ngắn, nhưng rất dễ che giấu. Các ngươi phải giấu nó đi, chẳng hạn như giấu dưới chân. Chỉ khi kẻ địch cho rằng các ngươi là loại nữ tử yếu đuối, tay không tấc sắt, các ngươi mới có cơ hội đâm cho đối phương một kích trí mạng."

"Chúng ta phải đi giết người ư?" Một nữ tử sợ hãi hỏi.

Triệu Linh Nhi lạnh lùng nhìn nàng, sau đó cười lạnh nói: "Không! Các ngươi là thị nữ, nhiệm vụ của các ngươi là châm trà rót nước, quét dọn phòng ốc, hầu hạ chủ nhân, đương nhiên không cần ra trận giết địch."

Lời này lập tức làm ba mươi sáu nữ tử thở phào nhẹ nhõm một hơi.

"Sáng sớm ngày mai, chúng ta sẽ rời khỏi nơi này, đi tới Thiên Trì phường. Có lẽ trên đường sẽ gặp phải sơn tặc, nếu đối mặt với sơn tặc, các ngươi nên làm cái gì bây giờ?" Triệu Linh Nhi nghiêm túc nhìn mọi người, trực tiếp đặt câu hỏi.

"Không có ai tới bảo vệ chúng ta sao?" Một thị nữ run rẩy hỏi.

"Không có!" Triệu Linh Nhi nghiêm nghị quát, làm cho thị nữ kia sợ tới mức rụt cổ lại.

"Nếu gặp phải sơn tặc cướp bóc, các ngươi sẽ quỳ gối, dập đầu xuống đất xin chúng tha cho ư? Hay lột sạch quần áo, cam tâm bị chà đạp? Hay giấu dao găm đi, đợi đến lúc sơn tặc làm chuyện xấu với các ngươi, các ngươi dứt khoát rút dao găm ra, đâm vào thắt lưng bọn chúng? Tất cả đều do các ngươi tự mình lựa chọn!" Triệu Linh Nhi lạnh lùng nói.

"Ta... Chúng ta sẽ không gặp phải sơn tặc thật chứ?" Một thị nữ nhỏ giọng hỏi.

Triệu Linh Nhi lộ ra một nụ cười lạnh: "Khó mà nói được."

"Ta lặp lại lần cuối, chủy thủ mạnh mẽ ở điểm nó có thể ẩn giấu, có thể xuất ra một đòn công kích trí mạng ở thời điểm địch nhân không thể ngờ nổi. Đây là đặc điểm mà đao thương kiếm kích không có, các ngươi phải nhớ kỹ trong lòng! Sáng mai sẽ lên đường, các ngươi có một ngày để luyện tập sử dụng chủy thủ." Triệu Linh Nhi nói xong, lập tức xoay người rời đi.

Kim Xảo nắm chặt thanh chủy thủ nặng trịch trong tay, hàn quang trên thanh chủy thủ lóe sáng trong lòng bàn tay nàng, chiếu rọi khuôn mặt căng thẳng của nàng.

Một năm qua, Kim Xảo đã sống cuộc đời an nhàn, đã hưởng thụ cẩm y ngọc thực, chẳng những trên mặt đã trở nên phúng phính đáng yêu, ngay cả bộ ngực bằng phẳng bên dưới cũng nảy nở hơn trông thấy.

Nàng buông thanh chủy thủ trong tay xuống, vẻ mặt nặng nề. Ngay sau đó, nàng lập tức vung chủy thủ lên, hàn quang của lưỡi dao bắn ra bốn phía, trực tiếp cắt qua không khí.

Ngày thứ hai, bốn cỗ xe lớn bắt đầu xuất phát từ Thần Mộc Thành, trên mỗi chiếc xe đều có chín nữ tử dung mạo xinh đẹp. Các nàng đang mặc phục sức hoa lệ, tựa như những đóa hoa đang kỳ nở rộ.

Triệu Linh Nhi đeo một thanh đao thật lớn trên lưng, cưỡi một con tuấn mã, tư thế hiên ngang dẫn đường ở phía trước.

Bình Luận (0)
Comment