"Triệu tỷ tỷ thật là tuấn tú."
"Đúng vậy, nếu ta cũng có tư thế oai hùng hiên ngang giống như Triệu tỷ tỷ, coi như cuộc đời này thật đáng giá rồi."
"Đừng mơ mộng hão huyền nữa, chúng ta là thị nữ, phải đi hầu hạ chủ nhân."
"Nếu là thị nữ, vì sao lại phát dao găm cho chúng ta?"
"Đương nhiên là để đối phó với sơn tặc rồi."
"Ha ha ha ha... Ta đã hỏi quản sự của Lý gia rồi, bọn họ thường đi qua con đường này, nơi đây đã sớm không còn sơn tặc nữa."
"Không sai, đây là cờ xí của Lý gia, ai dám đánh cướp bọn họ đúng là muốn chết!"
Đám nữ tử trò chuyện với nhau, ai nấy đều cười nói khanh khách. Mà trong lúc các nàng đang lơ đãng, Triệu Linh Nhi đã cưỡi khoái mã lặng yên rời đi rồi...
Bốn chiếc xe ngựa được mã phu điều khiển, bắt đầu đi vào một con đường núi hẻo lánh. Sơn đạo càng ngày càng trở nên vắng vẻ, hoàn cảnh chung quanh cũng càng ngày càng trở nên âm trầm, dường như cây cối rậm rạp xung quanh đã che khuất bầu trời.
Thời gian dần qua, nhóm nữ tử trên xe không còn dám nói gì nữa. Các nàng cảm nhận được bầu không khí cực kỳ ngột ngạt xung quanh, trong lòng dâng lên một tia bất an.
Chẳng mấy chốc, xe ngựa đã dừng lại, mã phu nhảy xuống xe, lập tức quay người bỏ chạy, nhanh chóng biến mất trong rừng cây rậm rạp.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Vì sao bọn họ lại chạy?"
"Không có ai điều khiển xe ngựa, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
"Phía trước đã hết đường rồi."
Các nữ tử kinh hoảng vô cùng, bọn họ vội vàng xuống xe, trên mặt tràn ngập bất lực và sợ hãi.
Đúng vào thời điểm ấy, đột nhiên trong rừng xuất hiện một đám người, gương mặt ai cũng cực kỳ hung dữ, còn cầm theo đại đao sắc bén trong tay. Nhìn thấy đám nữ tử mảnh mai này, vẻ mặt cả đám người lạ mặt đều thay đổi, trở nên mừng rỡ như điên.
"Ha ha ha ha... Đúng là người nọ không có lừa gạt chúng ta, nơi này lại có nhiều thiếu nữ xinh đẹp như vậy."
"Các huynh đệ, hôm nay mỗi người một nàng, nhất định phải làm cho đối phương máu chảy thành sông."
"Ha ha ha... Nhất định phải làm đến máu chảy thành sông."
"Các huynh đệ cướp thôi!"
"Ha ha ha ha ha..."
Đám tráng hán há miệng cười điên cuồng, ánh mắt tham lam không thèm che giấu, trực tiếp quét qua người nhóm nữ tử xinh đẹp trước mắt.
Có vài nữ tử quá mức kinh hoảng thất thố, muốn chạy trốn, nhưng rất nhanh đã bị đám tráng hán kia đè ngã xuống đất, vô lực giãy giụa, sau đó bị kéo vào trong rừng cây rậm rạp.
Một đám sơn tặc cười ha ha, trực tiếp xông lên, bắt lấy cô nương xinh đẹp lọt vào mắt mình, sau đó kéo các nàng vào chỗ sâu trong rừng cây, làm những chuyện không thể cho người khác biết. Tiếng thét chói tai của những nữ tử một mực quanh quẩn trong núi rừng, tràn đầy tuyệt vọng và sợ hãi.
...
Kim Xảo đang kinh hoàng chạy trốn, đột nhiên cảm nhận được một luồng lực lượng cường đại túm chặt lấy nàng. Nàng hốt hoảng quay đầu, chỉ thấy một tên sơn tặc có dáng người khôi ngô trực tiếp xuất hiện trước mắt.
Gã mặc một bộ giáp da dày, cơ bắp rắn chắc, như thể mỗi một khối cơ bắp trên người đều được đúc từ sắt théo, lông tóc toàn thân rậm rạp, tản ra khí tức dã tính, ngang tàng.
Bộ trường sam màu xanh lục trên người Kim Xảo dễ dàng bị xé rách trong tay sơn tặc, để lộ ra thân hình xinh đẹp, làn da trắng như tuyết bên trong...
Nàng cắn chặt đôi môi, ẩn sâu trong ánh mắt là sự kiên cường.
Tên sơn tặc kia bật cười hắc hắc, trong ánh mắt lộ ra một chút hứng thú tà ác: "Cô nàng bướng bỉnh này, nhìn ngươi thật là tươi ngon mọng nước, xem ra hôm nay ta phải từ từ hưởng thụ một phen."
Kim Xảo cắn chặt đôi môi, một câu cũng không nói, để mặc cho tên sơn tặc kia đè mình xuống đất, lại tùy ý để cho bàn tay thô ráp của gã vuốt ve thân thể mềm mại như nước của mình.
Rất đau!
"A!" Kim Xảo không nhịn được, lớn tiếng kêu to.
Rất nhanh, quá trình xoa bóp kia đã dừng lại, tên đại hán kia đang cởi quần mình. Kế tiếp gã muốn làm cái gì không cần nói cũng biết.
Nàng sắp bị xâm phạm!
Tại khoảnh khắc nguy cấp này, Kim Xảo lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, nàng nghĩ tới thanh chủy thủ đã được mình giấu ở mắt cá chân. Cũng may, nàng đã giấu con dao găm ấy ở chỗ mắt cá chân, những tên nam nhân thô lỗ này căn bản không kịp cởi giày của nàng, chỉ biết điên cuồng xé rách y phục trên người nàng.
Nếu giấu dao găm ở bên hông hoặc ở trong y phục, đã sớm bị gã phát hiện ra rồi.
Dao găm tuy ngắn nhưng dễ che giấu. Chỉ cần có thể đánh ra một kích trí mạng, thì nó chính là hung khí mạnh nhất!
Trong mắt Kim Xảo lóe lên vẻ tàn khốc, nàng trực tiếp nhào lên người nam nhân trước mặt.
Tên sơn tặc kia nhìn thấy một cô nương yểu điệu, trong mắt đầy lệ đang nhào về phía mình, sao gã có thể từ chối được?
Mà ai sẽ phòng bị trong tình huống thế này?
Nhưng chính là lúc này, Kim Xảo thuận tay rút thanh chủy thủ được giấu ở mắt cá chân trong giày ra, cầm ngược thanh chủy thủ kia, hung hăng đâm một đao xuống sau lưng gã.
Rất nhẹ nhàng!
Con dao găm cực kỳ sắc bén.
Một đao trực tiếp đâm vào eo.
Rõ ràng là thân thể tên sơn tặc kia vừa thoáng run lên, gã ý thức được điều gì, chỉ biết đưa gương mặt tràn đầy khiếp sợ nhìn về phía Kim Xảo. Sau đó, gã kêu lên, tiếng kêu kia giống như đang khóc, đang cầu xin tha thứ...
Nhưng đương nhiên, Kim Xảo không định buông tha cho gã. Cổ tay nàng dùng sức trượt thanh chủy thủ từ phía sau lưng đến trước mặt gã, trực tiếp cắt thành một vòng tròn.
Một đao này lướt đi, toàn bộ ruột ở vòng eo đều bị cắt đến triệt triệt để để.
"A..." Tên sơn tặc kia phát ra một tiếng kêu thê thảm, đó là tiếng kêu thê lương nhất chỉ phát ra trước khi chết.
Kim Xảo vẫn chưa định buông tha cho gã. Từ lúc còn ở Hoàng Nê thôn, nàng đã là nữ hài rất dã tính rồi.
Rút dao găm ra, lại đâm xuống.
Một đao, hai đao, ba đao...
Đao nào đao nấy đều cắm thật sâu vào thân thể, máu tươi văng ra khắp nơi.
"A!" Tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên khắp núi rừng.
Cách đó không xa, một tên sơn tặc vừa cởi sạch y phục trên người một nữ tử, mới xách thương lên định hành sự, đột nhiên nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đồng bạn, gã ngẩng đầu, đưa mắt nhìn xung quanh.
Trong nháy mắt tiếp theo, lồng ngực chợt lạnh, tên sơn tặc nọ cúi đầu nhìn xuống, một thanh chủy thủ đã cắm vào lồng ngực của gã, trực tiếp đâm rách trái tim bên trong.
Vào khoảnh khắc đó, nữ tử nhìn như nhu nhược vừa rồi, lại lộ ra một nụ cười tàn nhẫn.
-nguồn tại apptruyen-