-nguồn tại apptruyen-
"Nếu có bất kỳ vấn đề gì, hiện giờ các ngươi có thể hỏi." Triệu Linh Nhi lại nói, ánh mắt của nàng đảo qua mỗi một vị nữ tử trước mắt, bên trong để lộ ra một tia chờ mong.
"Thiên Trì phường Ám đường là tổ chức tu tiên sao?" Giọng nói của 010 mang theo một chút hiếu kỳ và khát vọng lập tức vang lên.
Triệu Linh Nhi gật gật đầu: "Là tổ chức tu tiên, các ngươi sẽ được học tập công pháp tu tiên, nắm giữ sự huyền bí của tiên pháp."
Nhóm nữ tử nghe được tin tức này, trong mắt lập tức lóe lên quang mang hưng phấn. Các nàng đã ở trong gia tộc Lý thị một đoạn thời gian, cũng không xa lạ với thế giới của tu tiên giả, vừa nghĩ đến viễn cành tương lai, khi mà bản thân cũng có thể trở thành tu sĩ cao cao tại thượng, đương nhiên sẽ cảm thấy hưng phấn không thôi, kích động khôn kể.
"Nhưng vì sao chúng ta lại bắt đầu từ 004?" Kim Xảo không nhịn được lập tức mở miệng hỏi, trong giọng nói của nàng để lộ ra một tia nghi hoặc.
"Bởi vì ta chính là 003." Thanh âm đầy lạnh lùng mà kiên định của Triệu Linh Nhi lại vang lên: "Muốn được người ta nhớ tên thì phải có đủ thực lực, bằng không chỉ có danh hiệu mà thôi."
"Vậy ai là 001?" Có người buột miệng hỏi, các nàng thực sự khát vọng được tìm hiểu càng nhiều tin tức hơn.
"001 chính là sư tôn Hạ Nhược Tuyết của ta, cũng là Chiêu Nghi tôn thượng của các ngươi." Triệu Linh Nhi giải thích.
"Vậy người nào là 002?" Lại có người hỏi.
"Cúc Mục Cẩm, các ngươi còn chưa gặp nàng, nhưng đến Thiên Trì phường, nàng sẽ dạy cho các ngươi kỹ xảo truyền tin bí thuật và ám sát, cũng trực tiếp truyền thụ tiên pháp cho các ngươi." Trong giọng nói của Triệu Linh Nhi chứa đầy kính nể đối với Cúc Mục Cẩm.
"Chúng ta đều phải nghe theo mệnh lệnh của 001 sao?" 007 đặt câu hỏi, giọng điệu mang theo một tia lo lắng.
Triệu Linh Nhi gật gật đầu: "Không sai, Ám đường có một quy củ, đó là số lớn phải nghe lệnh của số nhỏ, mà tất cả mọi người, bao gồm cả 001, đều phải nghe lệnh của chủ nhân, cũng chính là số 0."
Kim Xảo nuốt nước miếng, trong lòng tràn ngập sùng bái hỏi: "Vậy số 0 là ai?"
Triệu Linh Nhi đưa mắt nhìn các nàng, trong mắt lóe lên một tia sáng thần bí: "Sau khi đến Thiên Trì phường, các ngươi sẽ gặp số 0. Người là chủ nhân của chúng ta, cũng là người sẽ trợ giúp các ngươi mở ra con đường tu hành."
"Các ngươi còn vấn đề gì không?" Triệu Linh Nhi hỏi lại lần nữa, trong mắt nàng để lộ ra sự mong đợi và tín nhiệm đối với những nữ tử trước mặt.
Chúng nữ lắc đầu, các nàng đã yên lặng tiếp nhận thân phận và sứ mạng mới của mình rồi.
Đến đây, đột nhiên sắc mặt Triệu Linh Nhi lại thay đổi, trở nên nghiêm khắc mà hung ác kinh người, thậm chí trong giọng nói của nàng còn mang theo một chút hàn ý lạnh như băng, đầy mùi vị cảnh cáo: "Danh hiệu của các ngươi cùng với tất cả những lời chúng ta vừa nói đều là bí mật, tuyệt đối không được phép truyền ra ngoài. Ai dám tiết lộ ra ngoài, sẽ bị đại đao chém chết! Các ngươi phải nhớ kỹ, chỉ khi được che giấu kỹ càng, con dao găm trong tay các ngươi mới có thể giết chết người, nếu cầm trên tay thưởng thức, chúng sẽ trở thành một món đồ trang trí, không có uy lực. Ám đường coi trọng nhất là chữ "Ám", ai dám tiết lộ bí mật, người đó chắc chắn phải chết!"
"Hiểu chưa?"
"Hiểu rồi." Chúng nữ đồng thanh trả lời, trong giọng nói của các nàng đều ẩn chứa sự tán thành và kiên định đối với quy củ vừa rồi.
Triệu Linh Nhi gật gật đầu, lại nhanh chóng dẫn các nàng rời khỏi rừng rậm, đi tới con đường bên ngoài.
Có một chiếc xe ngựa cùng với xa phu đang chờ sẵn trên đường cái, trong ánh mắt của người phu xe để lộ ra cảm giác kính sợ đối với những nữ tử này, ánh mắt ấy hoàn toàn khác với cái nhìn dành cho thị nữ hoặc hạ nhân.
Chúng nữ lên xe ngựa, chiếc xe ngựa chậm rãi khởi động, chạy về phía Thiên Trì phường.
Triệu Linh Nhi cưỡi tuấn mã, một mực đi theo xe ngựa. Lần này, chiếc xe ngựa đi thẳng một đường, thông suốt không trở ngại, thuận lợi đi tới Thiên Trì phường.
Đến đây, chín nữ tử xuống xem, theo Triệu Linh Nhi đi bộ lên núi...
Trên đường đi, Triệu Linh Nhi mở miệng dò hỏi: "Nếu có người hỏi các ngươi từ đâu tới, muốn đi nơi nào, đến nơi đó để làm gì, các ngươi nên trả lời ra sao?"
Chúng nữ chỉ trầm mặc không nói.
Triệu Linh Nhi trực tiếp chọn một cái tên: "004, ngươi trả lời đi."
Vừa nghe đến tên mình, 004 lập tức mở miệng nói: "Chúng ta là thị nữ của gia tộc Lý thị ở Thần Mộc thành, đến Thiên Trì phường hầu hạ chư vị lão gia, những chuyện khác chúng ta không biết."
Triệu Linh Nhi hài lòng gật đầu rồi đưa mắt nhìn quanh bốn phía, lại tiếp tục nói: "Tất cả nhớ kỹ, khóa học đầu tiên của Ám đường chính là biết cách che giấu, che giấu thân phận, mục đích của bản thân giống như thanh chủy thủ trên người các ngươi vậy. Chỉ trong nháy mắt chuẩn bị giết người, rút nó ra mới có uy lực, nếu không, dùng chủy thủ đâu được sảng khoái như đại đao."
"Triệu tỷ tỷ, chúng ta đều hiểu cả rồi." Chúng nữ đồng thanh trả lời.
"Triệu tỷ tỷ, lúc nào chúng ta mới được tu hành?"
Triệu Linh Nhi liếc nữ tử vừa đặt câu hỏi một cái, khẽ mỉm cười nói: "Đừng có gấp, trong vòng một tháng, các ngươi đều có thể bước lên con đường tu hành. Còn bây giờ, phải theo ta đến Thiên Trì Phương Nhạc lâu gặp Cúc Mục Cẩm 002 một chút. Khi có người ngoài ở đây, tuyệt đối không được nhắc đến chuyện tu hành, càng không được nhắc tới Ám đường."
"Đã hiểu." Chúng nữ đồng thanh nói, trong ánh mắt của các nàng đều lộ ra một mảnh chờ mong và hưng phấn đối với tương lai.
Đúng lúc này, mọi người được nhìn thấy cánh cửa lớn bên ngoài Thiên Trì phường, nó hùng vĩ mà đồ sộ, một mực tản ra khí tức trang nghiêm.
Có mấy tên tu sĩ đang canh giữ tại cửa lớn, làm nhiệm vụ kiểm tra tất cả những người tiến vào nơi đây.
Triệu Linh Nhi dẫn theo chín nữ tử đi tới cửa vào, thủ vệ ôm quyền nói với Triệu Linh Nhi: "Triệu cô nương, bọn họ là?"
Triệu Linh Nhi mỉm cười nói: "Bọn họ là thị nữ được Thần Mộc thành phái tới."
Chín nữ tử cùng hành lễ, cung kính nói: "Xin chào công tử."
Mấy vị tu sĩ nọ lập tức cho các nàng đi qua. Nhóm mười người Triệu Linh Nhi lại tiếp tục hành trình, đi tới Nhạc lâu.