Long thú bị cắt xuyên, long lân bị tiêu diệt, Huyết Long trấn giữ huyết vân cũng sắp triệt để hóa thành hư ảo.
Đây là kiếm trận do mười hai tu sĩ Dung Linh cảnh liên hợp thi triển, dù ma công cái thế của Hạ Nhược Tuyết cũng khó mà địch nổi.
Kiếm vân càng ngày càng đẩy tới, huyết vân nhanh chóng co rút lại, không gian dành cho Hạ Nhược Tuyết càng ngày càng thu hẹp, nàng sắp bị thiên đao vạn quả...
Đáng tiếc!
Trong mắt Tả Trung Lương lóe lên một tia thương hại, nữ nhân này cũng được coi là hạng người kinh tài tuyệt diễm, tiếc là cứng quá thì dễ gãy, làm người vẫn nên biết tiến thối, phải hiểu vị trí của mình ở đâu, bất cứ hành vi cuồng vọng nào cũng có thể mang đến họa sát sinh.
"Từ từ mài chết nàng!" Tả Trung Lương lạnh lùng hạ lệnh.
Kiếm vân quay cuồng một trận, tầng tầng lớp lớp kiếm khí tiến lên...
Hạ Nhược Tuyết ra sức giãy giụa, nhưng luồng lực lượng áp bách này càng ngày càng nặng. Huyết vân nồng đậm không ngừng bị kiếm khí áp chế, dần dần thu nhỏ lại.
Mắt thấy nàng sắp bị thiên đao vạn quả…
Trong lúc nguy cấp ấy, một luồng kiếm quang rộng lớn đột nhiên từ trên trời giáng xuống, trực tiếp phá vỡ kiếm trận.
Kiếm quang như lưu tinh xẹt qua chân trời, Hạ Nhược Tuyết cũng nhân cơ hội này mà thoát khốn chạy ra. Bạch Cốt Huyết Ma đao rời tay, hóa thành một con Giao Long màu máu chém thẳng vào đám kiếm tu bên cạnh. Hạ Nhược Tuyết lại đơn thương độc mã đối mặt với Tả Trung Lương, lật tay đánh ra một chưởng.
Thực Hồn Chưởng Ấn!
Hạ Nhược Tuyết trực tiếp thúc giục Tuyền Cơ độc huyết trong người.
Gần như ngay lập tức, một chưởng mang theo uy lực kinh người đã bộc phát ra năng lượng khủng bố.
Huyết tinh ẩn chứa bên trong chưởng ấn như một con độc xà mạnh mẽ, có thể từng bước xâm chiếm cả linh hồn bên trong sinh mệnh.
Tả Trung Lương cảm nhận được uy thế khủng bố đến từ chưởng ấn của Hạ Nhược Tuyết, nhưng không kịp phản ứng. Chỉ trong nháy mắt, thân thể đã bị chưởng ấn bao phủ. Rõ ràng công kích của đối phương là chưởng ấn, nhưng ngay khi trúng chiêu, gã lại có cảm giác mình vừa rơi vào bóng tối vô tận, trái tim điên cuồng đập mạnh, hoảng sợ như bóng ma tử vong đang tiến tới gần.
Một tiếng ầm vang truyền đến!
Một chưởng kia đã đánh trúng Tả Trung Lương, và không gặp phải một chút lực cản nào, chỉ trong nháy mắt, chưởng lực khủng bố đã xuyên thấu cơ thể.
Không ngờ Tả Trung Lương có tu vi Dung Linh cảnh hậu kỳ lại bị trọng thương dưới một chưởng này.
Phải biết rằng, Huyết Độc Tam Chiêu đã được Lý Thủy Đạo trực tiếp sao chép vào《 Huyết Chu Độc Thủ 》, trở thành tuyệt chiêu của môn công pháp này rồi.
Lại nói, trên đời này nào có thứ gì là nguyên bản chân chính? Hết thảy đều xoay quanh hai chữ "Sao chép" này mà thôi!
Nhưng đương nhiên muốn thi triển tất cả những chiêu thức bên trong 《 Huyết Chu Độc Thủ 》, lại có một hạn chế, đó là phải vận dụng nguyên thủy độc huyết hoặc là Tuyền Cơ độc huyết.
Trên thực tế, trong đám người của Ám đường Thiên Trì phường, chỉ một mình Hạ Nhược Tuyết đủ khả năng phát huy ra uy lực lớn nhất của ba chiêu thức này, bởi vì 《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》của nàng có thể tăng phúc cho chúng, khiến uy lực của ba thức này gia tăng thêm gấp bội.
Chiêu thức và hạch tâm công pháp hỗ trợ lẫn nhau sẽ mang đến lợi ích to lớn, gần như chỉ một cử chỉ đơn giản như giơ tay nhấc chân, cũng có thể đánh ra uy lực lớn lao.
Thực tế đã chứng minh luận điểm này là đúng, bởi vì Hạ Nhược Tuyết vừa vẫy tay một cái, đã bức lui cả đám người trước mặt. Bạch Cốt Huyết Ma đao lại trở về trong tay. Nàng giơ cây cự đao trong tay lên, lưỡi đao chém thẳng xuống đầu Tả Trung Lương.
Tả Trung Lương đã bị trọng thương, đối mặt với một đao hung mãnh này, trong lòng tự biết bản thân không có lực vãn hồi, chỉ có thể lộ ra một nụ cười khổ.
Keng!
Lại một đạo kiếm quang màu trắng như tuyết từ trên trời giáng xuống, một kiếm này lập tức đánh bay cây đại đao trong tay Hạ Nhược Tuyết.
Đồng thời, một lão giả tóc trắng xoá, có chòm râu bồng bềnh, cũng đột nhiên xuất hiện trên chiến trường. Khuôn mặt lão hòa ái, mang theo ý cười nhàn nhạt, mang đến cho người ta một loại cảm giác yên tĩnh an tường.
"Phòng tiền bối, ngài đã đến." Đám người đang có mặt trên chiến trường lập tức hành lễ với lão, trong giọng nói tràn đầy kính ý.
Người này tên là "Phòng Sư Điền", chính là vị tam giai tu sĩ của Vân Mãng kiếm phái đang đồn trú ở đây, cũng là ngư ông ở phía sau màn, trực tiếp buông cần câu "Long Cốt Thái Tuế".
Hạ Nhược Tuyết lập tức quỳ một gối xuống đất, cảm kích nói: "Tiền bối, đa tạ ngài đã ra tay cứu giúp, vãn bối vô cùng cảm kích."
Tả Trung Lương bị trọng thương được người đỡ dậy, dù sắc mặt đã chuyển màu trắng bệch, vẫn cố gắng cúi chào Phòng Sư Điền.
Phòng Sư Điền khẽ gật đầu, có chút hài lòng nói: "Chi bằng hai vị hãy nể mặt lão phu một lần, dừng tay giảng hòa có được hay không?"
Nhóm tu sĩ của gia tộc tu tiên Tả thị đều lộ vẻ không cam lòng.
Tộc trưởng Tả Trung Lương khẳng khái rộng lượng nói: "U Ảnh đường là sản nghiệp do Tả gia trăm cay nghìn đắng mới thành lập được, sao có thể tùy tiện tặng cho một người ngoài?"
Hạ Nhược Tuyết lộ vẻ mặt trào phúng cười nói: "Cái gì là sản nghiệp của Tả gia các ngươi? Phàm là sản nghiệp ở Vân Mãng sơn đều thuộc về Vân Mãng kiếm phái."
Phòng Sư Điền lắc đầu nói: "Đó là quy củ của ma môn, chính đạo chúng ta sẽ không bá đạo như thế."
Hạ Nhược Tuyết lại tiếp tục nói: "U Ảnh đường của các ngươi đã sớm bại lộ, nó thuộc về tổ chức có giá trị thấp nhất trong Ám môn."
Tả Trung Lương không cam lòng nói: "Dù giá trị có thấp hơn nữa, đó cũng là sản nghiệp thuộc về Tả gia chúng ta, không phải người nào cũng có thể cướp đi được."
"Vậy sao..." Phòng Sư Điền lộ vẻ khó xử. Dù lần này lão ra tay là muốn thiên vị cho Hạ Nhược Tuyết, nhưng cũng không thể ngang nhiên thiên vị mà không giảng đạo nghĩa được.
Hạ Nhược Tuyết suy nghĩ một lát mới nói: "Nhiều nhất là ba năm sau ta sẽ rời đi, đến lúc đó, trả U Ánh đường lại cho Tả gia các ngươi là được"
Tả Trung Lương lập tức bày ra vẻ mặt khinh thường nói: "Nếu ngươi đã muốn trả lại cho Tả gia chúng ta, thì cần gì phải làm mấy điều thừa thãi này? Ngươi công khai tranh đoạt quyền khống chế U Ảnh đường, rõ ràng là muốn ra tay chiếm đoạt rồi!"
-nguồn tại apptruyen-