Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 637 - Chương 637: Thiên Bình Xuyên!

Chương 637: Thiên Bình Xuyên! Chương 637: Thiên Bình Xuyên!

-truyện-y-y-pro-

Hai người đều không dùng tới lá bài tẩy của mình.

Lý Thủy Đạo không dùng "Thái Âm Chỉ". Phải biết rằng ở thời điểm hiện giờ, Thái Âm pháp lực của hắn đã càng ngày càng trở nên tinh thuần, sắp đạt tới đại thành rồi, khiến cho lực xuyên thấu của "Thái Âm Chỉ" càng thêm mạnh mẽ, Diệp Lộc Uyên muốn dùng Vân Ly chân khí để ngăn lại, cũng chưa chắc có thể làm được.

Diệp Lộc Uyên cũng không dùng Vân Lôi Kiếm. Vân Lôi Kiếm là tuyệt chiêu cao cấp, cần phải tu luyện《 Vân Ly Tâm Pháp 》đến cảnh giới cao thâm, mới có thể thi triển ra.

Dù Lý Thủy Đạo cũng am hiểu về 《 Vân Ly Tâm Pháp 》 nhưng không coi nó là công pháp chủ tu của mình, bởi vậy, vĩnh viễn hắn cũng không thể luyện thành Vân Lôi Kiếm.

Phải biết rằng,《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》 của hắn có thể đỡ được một kích Vân Lôi Kiếm, nhưng không ngăn được kích thứ hai.

Nếu đây là cuộc chiến sinh tử chân chính, chỉ sợ hai bên vừa đánh ra hai - ba chiêu kiếm đã có thể phân ra thắng bại rồi. Tới khi đó, kết quả chỉ có hai, hoặc là Lý Thủy Đạo dùng Thái Âm Chỉ độc chết Diệp Lộc Uyên, hoặc là Diệp Lộc Uyên dùng hai chiêu Vân Lôi Kiếm đánh chết Lý Thủy Đạo.

Cao thủ không nên tranh đấu sinh tử... Luận bàn là được.

Luận bàn với nhau một phen, hiểu rõ thực lực của đối phương, kế tiếp chính là đàm phán, phân chia lợi ích.

Đấu tranh sinh tử, người thắng ăn sạch, đó là chuyện chỉ tu sĩ cấp thấp mới làm, nếu thực lực đã chân chính đi đến cấp độ nhất định nào đó, gần như bọn họ đều không lựa chọn đấu tranh sinh tử.

"Kiếm pháp của Lý đạo hữu càng ngày càng tinh xảo, thật khiến người ta bội phục." Diệp Lộc Uyên mỉm cười nói.

"Đều là Diệp đạo hữu hạ thủ lưu tình." Lý Thủy Đạo ôm quyền nói.

Trong hẻm núi, sau khi Lý Thủy Đạo đấu kiếm luận bàn với Diệp Lộc Uyên, hai người lập tức ngồi đối diện với nhau, nhanh chóng dẫn dắt đề tài đi xa hơn...

"Lý sư đệ... Một năm nay, có gián điệp của Ngũ Độc môn liên hệ với ngươi hay không?" Diệp Lộc Uyên lộ vẻ mặt nghiêm túc hỏi.

"Ai..." Lý Thủy Đạo thở dài một hơi, tiếp tục nói: "Từ sau khi các ngươi phá hủy Thiên Bằng sơn trang, đã không còn ai tới liên hệ với ta nữa, giữa ta và Ngũ Độc Môn đã hoàn toàn cắt đứt liên lạc với nhau rồi."

"Lý sư đệ, ngươi luôn đóng cửa không ra, mỗi ngày đều ở trong Luyện Đan phòng, ngay cả ta cũng rất khó nhìn thấy ngươi một lần, dù gián điệp của Ngũ Độc môn muốn tìm ngươi cũng rất khó." Diệp Lộc Uyên có chút trách cứ nói.

Lý Thủy Đạo im lặng một lát rồi trả lời: "Nếu như gián điệp của Ngũ Độc môn liên hệ với ta, ta sẽ lập tức truyền tin tức cho các ngươi. Nhưng trong chuyện này cũng xuất hiện một vấn đề, nếu gián điệp nào của bọn họ tiếp cận ta đều sẽ nhanh chóng bị các ngươi bắt lấy như vậy, khẳng định là Ngũ Độc môn bên kia sẽ hoài nghi ta đã phản bội bọn họ rồi. Mà tác dụng của ta đối với tông môn không chỉ là giúp đỡ tông môn nhổ đi mấy tên gián điệp cỏn con này, tuyệt đối không thể vì lợi ích nhỏ mà mất đi thu hoạch lớn."

Diệp Lộc Uyên cau mày nói: "Ý của ngươi là dù gián điệp của Ngũ Độc môn có liên hệ với ngươi, ngươi cũng không nói chuyện này cho tông môn biết?"

"Cũng không phải..." Lý Thủy Đạo lắc đầu tiếp tục nói: "Ta sẽ căn cứ vào tình huống cụ thể mà phán đoán."

"Hừ! Ngươi làm như vậy, sao được tính là có lòng trung thành với tông môn?" Diệp Lộc Uyên không khỏi cười lạnh nói.

Lý Thủy Đạo ôm quyền: "Ta tin tưởng chưởng môn tự có phán đoán."

Đụng phải một cái đinh mềm, Diệp Lộc Uyên chỉ biết cau mày nói: "Cả ngày ngươi đều vùi mình ở đây như vậy, sao có thể làm ra cống hiến cho tông môn? Theo ta, không bằng ngươi ra ngoài một chút đi."

Lý Thủy Đạo cười nhạt một tiếng, hỏi: "Chưởng môn có sốt ruột không?"

Diệp Lộc Uyên lắc đầu: "Không."

Lý Thủy Đạo nhún nhún vai, nói: "Vậy thì ta ở trong này cũng chẳng sao cả."

Diệp Lộc Uyên tiếp tục nói: "Hiện giờ ngươi đã thăng cấp đến Dung Linh cảnh trung kỳ rồi, chẳng lẽ vẫn muốn cố thủ bên trong Ngân Tuyết thành?"

Lý Thủy Đạo trầm tư một lát, ánh mắt lóe sáng hỏi: "Đã tìm được Long Cốt Thái Tuế chưa?"

Diệp Lộc Uyên lắc đầu: "Món đồ đó đã hoàn toàn thất lạc rồi, Vô Tướng Chân Quân của tông môn đều chú ý một chữ duyên. Bọn họ đã mất kiên nhẫn, không thèm tìm kiếm nữa, những người khác cũng không muốn đi tìm."

Lý Thủy Đạo suy tư một lát mới ra: "Vậy lúc nào rảnh ta sẽ đi Vân Mãng sơn dạo một vòng, lấy cớ là đi tìm 'Long Cốt Thái Tuế', nếu có người liên hệ với ta, ta sẽ báo cáo cho tông môn."

Diệp Lộc Uyên gật đầu: "Nếu đúng là có gián điệp của Ngũ Độc môn liên hệ với ngươi, ngươi chỉ cần báo lên tông môn, bọn ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi che giấu thân phận."

Lý Thủy Đạo gật gật đầu, sau đó hai người kết thúc trao đổi, đều tự rời đi...

Vân Mãng sơn là một khu cao nguyên rộng lớn, nơi nơi đều cao vút trong mây, tuyệt đại đa số địa vực đều bị băng tuyết bao trùm.

Có rất ít phàm nhân cư trú giữa khu vực núi cao rừng rậm này, nếu có người sống một mình ở nơi đây, thì hẳn là tu tiên giả.

Nhưng Vân Mãng sơn to lớn như vậy, đương nhiên vẫn có thành trấn của phàm nhân.

Giữa hai ngọn núi tuyết hùng vĩ, thường hình thành nên một vùng đồng bằng phẳng khá là rộng lớn. Những nơi như thế này đều có đất đai phì nhiêu, ánh mặt trời sung túc, thường sẽ phát triển thành thị trấn, thôn xóm có đến mấy chục vạn thậm chí là hơn trăm vạn nhân khẩu.

Trong số những vùng đồng bằng phẳng này có một nơi tên là "Thiên Bình Xuyên".

Thiên Bình Xuyên không chỉ có rất nhiều phàm nhân tụ tập sinh sống, còn có một số gia tộc tu tiên đời đời kiếp kiếp ăn sâu bám rễ ở nơi này.

Ngụ ý của cái tên Thiên Bình Xuyên này chính là một nơi bằng phẳng trên trời.

Vào ngày hôm ấy, có một luồng độn quang màu xám bạc trực tiếp giáng xuống vùng đất này. Sau khi độn quang tiêu tán, Lý Thủy Đạo lập tức hiển lộ ra ngoài, lẻ loi một mình.

Mục đích khiến Lý Thủy Đạo cất công đến tận nơi đây chính là tìm kiếm Long Cốt Thái Tuế.

Đương nhiên mục đích hắn báo cho Không Linh Kiếm Diệp Lộc Uyên lại là du ngoạn, là lộ mặt, là hấp dẫn gián điệp của Ngũ Độc Môn tới tiếp xúc với hắn, sau đó truyền tin này cho bọn họ, đi hốt một mẻ gián điệp do Ngũ Độc Môn cái vào nơi đây.

Bình Luận (0)
Comment