Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 663 - Chương 663: Bất Chấp Nhân Quả!

Chương 663: Bất Chấp Nhân Quả! Chương 663: Bất Chấp Nhân Quả!

Phòng Sư Điền thở dài một hơi nói: "Sao ta lại không biết điều này? Nhưng vì báo thù cho ái đồ, dù lão phu bị nhân quả quấn thân, gặp phải trời phạt thì đã làm sao?"

"Mọi người đều nói tu vi càng cao lại càng lạnh lùng, Phòng tiền bối tu vi như thế, lại vì báo thù cho đồ đệ, mà không sợ trời phạt. Diệp đạo hữu dưới suối vàng nếu biết, chỉ sợ cũng có thể mỉm cười dưới cửu tuyền." Cùng Sổ chân nhân lộ vẻ mặt cảm thán nói.

"Ta cũng muốn buông bỏ, nhưng không buông bỏ được, con người mà, nói gì thì nói, vẫn phải có chút tình cảm trong lòng." Nói xong, Phòng Sư Điền lại chuẩn bị mở Mệnh Thư của Lý Thủy Đạo ra.

Cùng Sổ chân nhân vội vàng nói: "Phòng tiền bối, mời đi ra bên ngoài tự mở ra xem đi, ta không muốn gánh vác phần nhân quả này."

Phòng Sư Điền hiểu được ý của đối phương, khẽ gật đầu, mới cầm phong Thiên Cơ Mệnh Thư này tới tiểu viện, sau đó chậm rãi mở Mệnh Thư của Lý Thủy Đạo ra.

Trên Mệnh Thư chỉ có một chuỗi ký tự vặn vẹo, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, nó lập tức hóa thành vô số những tổ hợp văn tự, cuối cùng đã hiện ra một hàng chữ màu vàng rực rỡ.

"Lục hợp tam trọng chi thì, giáp tử tranh khôi chi địa."

Nửa câu đầu chỉ thời gian, nửa câu sau lại chỉ địa điểm.

Phòng Sư Điền lập tức lấy chiếc la bàn bằng đồng thau ra, căn cứ vào thiên can địa chi tiến hành suy tính...

Tốc độ suy tính rất nhanh...

Mặt mũi Phòng Sư Điền trở nên âm trầm, chỉ cần dựa theo Mệnh Thư chỉ thị là có thể tìm được Lý Thủy Đạo đang ở chỗ sâu bên trong Ngân Tiết thảo nguyên, mà chỉ cần tìm được Lý Thủy Đạo, bắt lấy hắn rồi sưu hồn, là có thể nhận được tất cả manh mối có liên quan đến Long Cốt Thái Tuế.

Dù tạm thời Phòng Sư Điền còn chưa dùng tới món bảo vật Long Cốt Thái Tuế này, nhưng chưa dùng tới lại không có nghĩa là lão không nên lấy nó sớm hơn.

Nó chính là món bảo vật mà ngay cả Vô Tướng Chân Quân cũng tha thiết ước mơ.

Phòng Sư Điền không chút do dự, lập tức hóa thành một luồng độn quang, nhanh chóng rời đi.

Phàm là bí thuật thôi diễn thiên cơ đều có rất nhiều hạn chế, chỉ cần tìm được ngày sinh tháng đẻ của người bị tính toán, lại vận dụng đạo pháp Thiên Cơ Mệnh Thư của Vân Mãng kiếm phái, sẽ tính toán ra kết quả cực kỳ chuẩn xác, nhưng tự tiện xem Mệnh Thư của người khác, tất bị cắn trả.

Hậu quả của chuyện này càng khó có thể đoán trước, bởi vì loại trình độ hung hiểm của quá trình cắn trả lại có liên quan đến khí vận của người bị đoán mệnh.

Bởi vậy, ngay cả Vô Tướng Chân Quân cũng không dám tùy tiện xem Thiên Cơ Mệnh Thư của bất cứ kẻ nào.

Thương đội của gia tộc Tát Lạp chậm rãi rời đi...

Là thủ lĩnh của thương đội, đương nhiên Tát Lạp Nhĩ cũng phải lưu lại, nhưng gã đã dặn dò phó thủ lĩnh tiếp nhận công việc của mình, và đưa thương đội lên đường rồi, còn gã, cần phải dẫn tên điên bên cạnh đi đến nơi kinh khủng kia.

"Đi thôi, chỗ đó cách nơi này không xa, ngày mai là có thể chạy tới." Trong đôi mắt Tát Lạp Nhĩ ẩn chứa một tia sáng lạnh.

"Con Địa Long này giao cho ngươi xử lý." Lý Thủy Đạo quay đầu dặn dò Khâu Lan Anh.

Khâu Lan Anh nghe vậy, vẻ mặt lập tức trở nên mơ hồ.

Sư phụ Lý Thủy Đạo luôn cho nàng vài mệnh lệnh kỳ quái như vậy, thậm chí hắn còn nói một ít lời mà nàng nghe không hiểu. Dường như những lời này vốn không phải nói cho nàng nghe...

Ban đầu nàng còn rối rắm, nhưng trải qua một đoạn thời gian dài, nàng cũng có chút quen rồi.

Long Cốt Thái Tuế phụ thân vào người Khâu Lan Anh, nhất định phải cắn nuốt huyết nhục của linh vật. Đây là thủ đoạn trợ giúp Long Cốt Thái Tuế duy trì nhục thân của Khâu Lan Anh, không để bộ thân thể ấy tan vỡ, chứ không phải để chế tạo Thái Tuế Linh Dịch.

Tát Lạp Nhĩ hiếu kỳ hỏi: "Nàng muốn xử lý nó như thế nào?"

"Chuyện này ngươi không cần phải xen vào."

Dứt lời, Lý Thủy Đạo và Tát Lạp Nhĩ đã giống như một đôi bằng hữu cũ, trực tiếp sóng đôi đi vào chỗ sâu trong thảo nguyên.

Khâu Lan Anh lộ vẻ mặt mờ mịt nhìn theo bóng hai người đi xa. Nhưng rất nhanh sau đó ánh mắt nàng đã trở nên sắc bén, thân thể lập tức hóa thành vô số sợi xúc tu huyết nhục, chúng giống như những thác nước, ào ào phun đến, trực tiếp chui vào bộ thân thể bị tàn phá của Đao Nhận Địa Long.

Chỉ trong thoáng chốc, con Địa Long có hình thể khổng lồ này đã bị phân giải, chỉ còn lại bộ xương cốt trắng như tuyết...

Ở thời điểm đống xúc tu huyết nhục kia một lần nữa dung hợp lại, hóa thành Khâu Lan Anh, nàng khẽ liếm liếm đầu lưỡi, trực tiếp cất bước, đi theo phương hướng Lý Thủy Đạo vừa rời đi.

Trên thảo nguyên mênh mông...

Tát Lạp Nhĩ điều khiển độn quang phi hành, trong khi Lý Thủy Đạo trực tiếp chạy dưới đất. Nhưng tốc độ của hai người bọn họ lại chẳng thua kém bao nhiêu.

Chuyện này làm cho Tát Lạp Nhĩ vô cùng rối rắm, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ phức tạp. Rõ ràng gã đã toàn lực phi hành, nhưng Lý Thủy Đạo bên dưới chỉ dựa vào thể lực cường tráng chạy đi, lại không chậm chút nào.

Trong lòng Tát Lạp Nhĩ có chút do dự, gã không dám xác định chuyện mình ở trên không trung dùng pháp khí oanh kích Lý Thủy Đạo bên dưới, có thể giết chết hắn hay không.

Dù thế nào, gã cũng không dám mạo hiểm. Bởi vì lúc trước, chính mắt gã đã nhìn thấy Lý Thủy Đạo dùng một đôi nhục quyền đánh chết tươi Đao Nhận Địa Long, lực lượng do hắn thể hiện ra tuyệt không thua kém một con yêu thú cùng cấp.

Sắc trời dần tối, Tát Lạp Nhĩ quyết định hạ xuống đất nghỉ ngơi. Trong khi gã khoanh chân đả tọa khôi phục pháp lực, Lý Thủy Đạo lại lẳng lặng chờ trăng tròn lên cao, mới bắt đầu tu luyện《 Tiên Thiềm Khí 》.

Bởi vì kinh mạch bế tắc, thậm chí Lý Thủy Đạo còn không thể thi triển "Thiềm Minh Thôi Nguyệt", nhiều nhất chỉ có thể tu luyện đến "Âm Dương Thiềm Truyền".

Tát Lạp Nhĩ kết thúc đả tọa, đưa mắt nhìn về phía Lý Thủy Đạo đang tu luyện.

Lúc này, Lý Thủy Đạo đang tu luyện theo một tư thế vô cùng quái dị, nhưng rõ ràng là khí tức tỏa ra trên người hắn chỉ có Thông Linh cảnh trung kỳ.

Loại tình hình này… hẳn là hắn không cố ý che giấu tu vi thật của mình đâu!

Bình Luận (0)
Comment