Phòng Sư Điền điểm nhẹ mũi chân, trong lúc trốn tránh, lại đồng thời vươn hai ngón tay tới.
Thân vô thải phượng song phi dực, tâm hữu linh tê nhất điểm thông.
(Trên người không có đôi cánh rực rỡ nhiều màu như Phượng Hoàng, để bay đến bên cạnh người thương, nhưng tâm ý giữa hai người lại thần kỳ giống như sừng tê giác, thời thời khắc khắc đều gắn liền với nhau.)
Keng!
Phòng Sư Điền lại dùng hai ngón tay kẹp lấy phi kiếm, còn dựa vào thần thức và pháp lực cường đại của mình, để trong nháy mắt luyện hóa Không Linh Kiếm, thu thanh kiếm giết người này về làm của riêng.
"Ngươi lại dám múa kiếm trước mặt ta, đúng là trẻ ranh miệng còn hôi sữa không biết trời cao đất dày!" Sau khi Phòng Sư Điền giành được thanh kiếm, lão cũng không dùng thanh kiếm này để chém Lý Thủy Đạo, xét cho cùng, giết người vốn không phải mục đích của lão, mà mục đích chân chính của lão chính là sưu hồn Lý Thủy Đạo tìm ra 'Long Cốt Thái Tuế'.
Phòng Sư Điền lại dùng ngón tay thay kiếm thi triển kiếm khí, một luồng kiếm khí trắng như tuyết trực tiếp xuyên thấu thân thể Lý Thủy Đạo.
Trong tay không có kiếm, trên người lại không có Băng Thiềm Hộ Giáp, Lý Thủy Đạo đã lãnh trọn một kiếm kia.
Vết thương bị xỏ xuyên ấy làm hắn vô cùng suy yếu, không thể thoát khỏi sự giam cầm của pháp lực trong tay Phòng Sư Điền. Phòng Sư Điền đưa tay ấn đầu Lý Thủy Đạo xuống, chuẩn bị sưu hồn.
Ngay trong nháy mắt khi năm ngón tay của lão tiếp xúc với đầu Lý Thủy Đạo, một ngọn lửa màu xanh lá lại hừng hực bốc lên.
Cự Linh Độc Hỏa! Con át chủ bài sâu nhất của Lý Thủy Đạo, chỉ chờ đợi Phòng Sư Điền hạ thủ là hung hăng đốt lão.
Chỉ trong nháy mắt, ngọn lửa màu xanh lá ấy đã bao phủ bàn tay của Phòng Sư Điền, đồng thời nó cũng nhanh chóng lan tràn về phía toàn thân lão.
Nhưng đột nhiên trên người Phòng Sư Điền cũng có một ngọn lửa màu da cam bùng lên.
Đây là Dược Sư Linh Hỏa, tuy loại hỏa diễm này chỉ có thể dùng để luyện đan, không thể dùng trong chiến đấu, nhưng nó cũng là một loại dị hỏa, dùng hỏa chế hỏa cũng có thể loại trừ Cự Linh Độc Hỏa trên thân.
"Ngươi cũng có dị hỏa?" Phòng Sư Điền vội vội vàng vàng loại trừ Cự Linh Độc Hỏa trên người.
Ngay sau đó, một thanh đại kiếm màu đen kịt trực tiếp chém tới trước mặt lão.
Đây là Thương Lôi Kiếm.
Phòng Sư Điền lại một lần nữa vươn hai ngón tay ra.
Linh Tê Nhất Chỉ!
Thương Lôi Kiếm cũng bị kẹp lấy.
Lý Thủy Đạo trực tiếp quăng kiếm đi, dứt khoát dùng ngón tay thay kiếm, một chiêu Thực Cốt Kiếm Chỉ đâm tới, một luồng kiếm quang màu máu đâm thủng yết hầu Phòng Sư Điền, thậm chí còn xuyên qua yết hầu đâm thủng phần gáy.
Thực Huyết Đao Luân!
Biến chưởng thành đao, một đao chém bay đầu Phòng Sư Điền.
Một kích này chủ mưu đã lâu!
Vứt kiếm, đâm hầu, chém đầu.
Trên thực tế, Lý Thủy Đạo không chỉ biết dùng kiếm, hắn cũng am hiểu quyền cước cận thân.
《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》chính là môn công pháp mang đến cho hắn dũng khí cận chiến không gì sánh kịp.
Mặc dù hiện tại Băng Thiềm Hộ Giáp đã bị phá, nhưng nhiều năm qua, hắn đã sớm dưỡng thành thói quen chém giết cận thân rồi.
Thích khách Thiên Trì phường tu luyện 《 Huyết Chu Độc Thủ 》 chính là công pháp do hắn sáng tạo, dù vẫn là hàng sao chép, bởi vì ba chiêu lợi hại nhất trong đó vẫn là "Huyết độc tam thức".
Đặc biệt là hai chiêu "Thực Cốt Kiếm Chỉ, Thực Hồn Chưởng Ấn" được cao thủ Thiên Bảng Ngũ Độc môn là Ma Chỉ Thái Tuế và Độc Thủ lão nhân chỉ điểm, đương nhiên, uy lực tuyệt đối không giống bình thường.
Lý Thủy Đạo hoàn toàn không sửa chữa bất cứ thứ gì, cứ trực tiếp dung nhập chúng vào trong 《 Huyết Chu Độc Thủ 》.
Nhưng đương nhiên, dù những chiêu này có mạnh đến mấy, nó cũng chỉ dừng lại ở mức nhị giai công pháp mà thôi, dẫu sao những người sáng tạo ra nó, còn chưa ai một ai đột phá lên tam giai cả.
Bởi vậy đến thời điểm cái đầu của Phòng Sư Điền bị Lý Thủy Đạo dùng một đao chặt đứt, nó lập tức rơi xuống dưới, bộ thân tàn của lão mềm nhũn ngã ngửa, hắn vẫn không thể tin được rằng mình vừa giết chết một tên tam giai tu sĩ.
Lại nói, đồng tham của lão già này là thứ gì?
Trên thực tế, khi tu sĩ tu luyện đến Nạp Hư cảnh, không cần biết đồng tham của bọn họ lớn đến cỡ nào, cũng có thể mang theo bên mình, không có chuyện để ở một nơi khác, không mang theo bên người được.
Quá trình tu luyện vẫn còn rất nhiều bí mật...
Tu vi càng cao thâm, càng cảm thấy bản thân không thể rời khỏi tông môn, không thể rời khỏi thế lực.
Mau chóng dọn dẹp thôi...
Sau đó trở về Thiên Trì phường.
Đầu tiên, Lý Thủy Đạo thu hồi hai thanh phi kiếm, sau đó lấy ra một cuốn sách bằng da màu đen từ trên người Phòng Sư Điền. Nó chính là quyển Mệnh Thư của hắn.
Trên Mệnh Thư có ghi tên Lý Thủy Đạo, cùng với ngày sinh tháng đẻ của hắn.
Dùng mấy thứ này là có thể tính toán ra vị trí của hắn một cách rõ ràng…
Đúng là bí thuật thôi diễn thiên cơ, tuyệt đối không thể khinh thường.
Nhưng thôi diễn ắt có hạn chế, bởi vì bản thân của nó chính là quyết định của thiên đạo, hắn cũng không cần phải lo lắng quá mức về điều này. Nhất là khi mục tiêu bị suy tính một lần, lại tiếp tục suy tính lần hai, kết quả sẽ càng thêm mơ hồ, thậm chí còn không thể suy tính ra.
Đây cũng coi như một chuyện tốt...
Chỉ thấy ở đầu ngón tay Lý Thủy Đạo lại bùng lên ngọn lửa màu xanh lá, cuốn Mệnh Thư bằng da thú màu đen đã bị đốt cháy thành tro tàn.
Lý Thủy Đạo cũng bắn ra một luồng hỏa diễm màu xanh lá khác, dứt khoát đốt cháy cả thân thể và cái đầu của Phòng Sư Điền.
Cự Linh Độc Hỏa nhanh chóng hòa tan thân thể của lão...
Ầm!
Nhục thân Phòng Sư Điền nổ tung, một ngọn lửa màu da cam lơ lửng ngay giữa không trung.
Dược Sư Linh Hỏa!
Lý Thủy Đạo nhìn nó mà không khỏi nuốt một ngụm nước miếng xuống. Vật này chính là dị hỏa hậu thiên sinh thành thông qua lò luyện đan, bản chất của nó chính là luyện đan chi hỏa, nếu có thể giành được nó, khẳng định là luyện đan chi thuật của hắn có thể đạt đến một cảnh giới mới, khó có thể tưởng tượng nổi.
Thậm chí hắn còn có thể luyện chế một viên ma đan thành thánh đan với kim quang lập lòe tỏa sáng.