Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 999 - Chương 999: Hồn Huyết Luân Hồi Đại Trận!

Chương 999: Hồn Huyết Luân Hồi Đại Trận! Chương 999: Hồn Huyết Luân Hồi Đại Trận!

Lý Thủy Đạo lật tay, thanh phi kiếm pháp bảo tứ giai "Thanh Sương Kiếm" đã xuất hiện trên tay hắn.

Đây là một thanh kiếm gãy, nhưng kiếm linh bên trong lại không chân chính tử vong, điều này đã làm Lý Thủy Đạo trăn trở hồi lâu, nhưng nghĩ mãi vẫn không ra, nếu có thể dựa vào phương pháp này để luyện chế ra độc linh, chẳng phải bản thân hắn sẽ nắm giữ được huyền bí của hoạt độc rồi?

Lý Thủy Đạo nhìn chằm chằm vào Linh Kiếm Chân Quân, trong mắt tràn đầy tò mò và chờ mong: "Tang cô nương, có thể nói cho ta biết điểm huyền bí của kiếm linh bên trong cây kiếm gãy này hay không?"

Trong mắt Linh Kiếm Chân Quân lóe lên một tia thâm trầm, nàng chậm rãi mở miệng nói: " kiếm linh chính là ý thức hoặc là linh hồn trong kiếm thai nghén ra. Muốn chúng sinh ra, thường phải trải qua vô số năm tháng lắng đọng và tích lũy. Có thanh kiếm, do tài liệu quý hiếm trong thiên địa đúc thành, lại trải qua thời gian dài hấp thu linh khí thiên địa và nhật nguyệt tinh hoa, dần dần thai nghén ra linh trí, nhưng cũng có kiếm, lại nhiễm oán khí vô tận trong giết chóc, từ đó thông linh mà thành, còn có một số thủ đoạn khác càng thêm tà ác, đó là đánh linh hồn tinh phách của người hoặc yêu thú vào trong kiếm, khiến cho nó có được năng lực tự chủ đối địch."

Nói đến đây, Linh Kiếm Chân Quân thoáng dừng lại một chút, khẽ liếm bờ môi khô khốc, tiếp tục nói: "Thứ ta đang nắm giữ, chính là bí thuật Bất Diệt Kiếm Linh. Loại kiếm linh này sinh ra trong Hư cảnh của ta, chỉ cần Hư cảnh của ta bất diệt, kiếm linh vĩnh viễn sẽ không bao giờ chân chính tử vong. Huyền bí trong đó đã hòa cùng một nhịp thở với trận pháp. Nói là kiếm linh, kì thực nó chính là trận linh. Chỉ cần trận pháp trong Hư cảnh của ta còn đang vận chuyển, thì kiếm linh có thể vô hạn trùng sinh."

Lý Thủy Đạo nghe như si như say, trong mắt lóe lên vẻ khát vọng nói: "Ta muốn đi xem trận pháp ở trong Hư cảnh của ngươi."

Linh Kiếm Chân Quân mỉm cười, phảng phất như trong đôi mắt của nàng có những vì sao lập loè tỏa sáng. Nàng gật đầu, nhẹ giọng nói: "Đương nhiên là có thể, ta nguyện mang ngươi tiến vào Hư cảnh của ta, cùng nhau cảm thụ điểm huyền bí của trận pháp này."

Ngay sau đó, Linh Kiếm Chân Quân bắt đầu hấp thu thiên địa nhị khí, khiến cho thân thể của nàng dần dần hóa thành hư ảo, xung quanh xuất hiện ảo giác núi non sông ngòi. Loại ảo giác này giống như những bức tranh chân thực, lập tức thể hiện ra cảnh sắc tráng lệ của thiên nhiên.

Theo một tầng gợn sóng chập chờn, Linh Kiếm Chân Quân đã hoàn toàn biến mất tại chỗ, chỉ để lại một luồng gợn sóng không gian mờ ảo. Lý Thủy Đạo không chút do dự, đã nhanh chóng bước vào gợn sóng này, cũng nhanh chóng biến mất tại chỗ.

Nháy mắt tiếp theo, hắn đã đi đến một thế giới hoàn toàn mới.

Bầu trời ở nơi này có màu trắng tinh khiết, tuy không có ánh mặt trời chiếu rọi, nhưng toàn bộ thế giới lại sáng ngời như ban ngày.

"Đây là Hư cảnh của ta." Giọng nói của Linh Kiếm Chân Quân nhẹ nhàng vang lên bên tai, nàng chỉ vào cảnh đẹp xung quanh, tiếp tục nói: "Hy vọng ngươi có thể thích nó."

Lý Thủy Đạo nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy một bầy hạc trắng đang đang nhẹ nhàng nhảy múa trên núi tuyết, lông vũ của chúng nó giống như những bông tuyết tinh khôi, lóe lên một quầng sáng chói mắt.

Mà ở trên băng nguyên, lại có một đàn nhện băng đang gian nan bò đi, thân thể chúng nó óng ánh long lanh, tựa như được chạm khắc bằng băng ngọc.

Ở chỗ sâu bên trong u cốc, có một dòng sông máu đang lặng lẽ chảy xuôi, nước sông có màu đỏ quỷ dị. Bên trong sông máu đang ẩn giấu những con quái vật đáng sợ, thân hình của chúng nó khổng lồ mà dữ tợn, khiến người ta không rét mà run.

Tại khúc sông nằm ở đoạn cuối của sơn cốc âm u nọ, một tòa huyết trận đang lẳng lặng đứng sừng sững giữa thế gian. Tòa huyết trận này không ngừng hút lực lượng của sông máu tiến vào, ở vị trí trung tâm của trận pháp còn có một trái tim đang đập, phía trên trái tim có một cây hoa quế màu bạc, lộng lẫy, xa hoa, thần diệu dị thường.

Linh Kiếm Chân Quân lại một lần nữa nhẹ nhàng xuất hiện ngay trước mặt Lý Thủy Đạo. Lúc này, nàng đã mặc trên người một bộ cung trang thuần trắng, với một luồng khói xanh lượn lờ quanh người, hương hoa tản ra bốn phía, rõ ràng là muốn hấp dẫn hắn.

"Đây là trận linh." Linh Kiếm Chân Quân nhỏ giọng nói, dịu dàng đến cực điểm.

Lý Thủy Đạo không chớp mắt, chăm chú nhìn vào tòa huyết trận phía trước.

Chỉ thấy từng luồng huyết khí cuồn cuộn bốc lên, giống như một con sông lớn chảy xiết. Mà ở bên trong luồng huyết khí này còn mơ hồ thấy được một tia kiếm ý, sắc bén mà cứng cỏi.

Linh Kiếm Chân Quân tiếp tục giải thích: "Chỉ cần trận linh bất diệt, kiếm linh có thể vĩnh hằng. Chỉ cần ta đúc lại Thanh Sương Kiếm, là kiếm linh có thể hồi sinh."

Trong lòng Lý Thủy Đạo khẽ động, hắn cẩn thận quan sát tòa huyết trận trước mắt, có cảm giác bên trong huyết khí đang ẩn chứa một loại lực lượng huyền diệu nào đó, khiến lòng người sinh ra kính sợ.

Linh Kiếm Chân Quân mỉm cười, lại tiếp tục nói: "Trận này tên là Hồn Huyết Luân Hồi Đại Trận. Bí ẩn của trận này nằm ở điểm, nó cho phép hồn và huyết có thể sống dựa vào nhau, tạo thành một mối quan hệ khó có thể nói rõ ra. Hồn sinh huyết, huyết sinh hồn, chỉ cần con sông tinh huyết chảy xuôi mãi không thôi, thì đại thụ hồn phách cũng vĩnh viễn không lụi tàn héo úa, chỉ cần bộ rễ của đại thụ hồn phách vẫn có thể ăn sâu bén rễ, thì kiếm của kiếm linh cũng vĩnh viễn không bị mài mòn."

Lý Thủy Đạo nghe như si như say, hắn lại bị huyết hồn diệu pháp này hấp dẫn, lập tức rơi vào trạng thái trầm tư thật sâu.

Đột nhiên trong mắt hắn lóe ra một tia hào quang sáng ngời, tựa như vừa thấy được chỗ ảo diệu của Hồn Huyết Luân Hồi Đại Trận.

Hồi lâu sau, Lý Thủy Đạo mới khôi phục lại tinh thần, ánh mắt sáng quắc, hắn nói với Linh Kiếm Chân Quân: "Ta muốn dùng trận pháp này để luyện chế độc linh, không biết có được hay không?"

Bình Luận (0)
Comment