19.
Tôi thuận theo lời Triệu Hằng, cố ý kích anh ta:
“Tại sao lại không ai muốn tôi?”
“Tôi đứng tên 5 căn nhà, 3 chiếc xe, trong thẻ có hơn 6 triệu tiền tiết kiệm.”
“Có từng ấy tài sản làm của hồi môn, tôi còn sợ không tìm được đàn ông à?”
Triệu Hằng biết tôi có tiền, nhưng không ngờ tôi lại giàu đến mức này.
Lúc đầu tôi và anh ta quen nhau qua mai mối, sau một thời gian tiếp xúc, tôi nhận ra Triệu Hằng là người sĩ diện, lòng tự trọng rất cao.
Để không khiến anh ta tự ti, tôi đã chọn cách giấu bớt tình hình tài chính của mình.
Không ngờ, việc làm đó lại vô tình giúp tôi nhìn thấu bộ mặt thật của anh ta.
Những lời tôi vừa nói khiến Triệu Hằng choáng váng đến mức ong cả đầu.
Anh ta gần như nghiến răng:
“Tôi không tin! Cô lấy đâu ra lắm tiền như vậy?!”
Tôi thản nhiên đáp:
“Tùy anh thôi, tin hay không chẳng quan trọng.”
“Anh chẳng đã từng đến nhà tôi rồi sao? Hay là… thử tra giá nhà bên này trước đã?”
20.
Triệu Hằng luôn tự cho mình là người xuất chúng.
Từ nhỏ anh ta đã học hành giỏi giang, dựa vào nỗ lực của bản thân thi đỗ đại học danh tiếng, tìm được công việc tốt, mua được nhà, sắm được xe, an cư lập nghiệp nơi thành phố.
Trong số những người cùng tuổi, có lẽ anh ta thật sự nổi bật.
Nhưng khoảng cách giữa tôi và anh ta, không phải chỉ cần nỗ lực là có thể lấp đầy.
Lấy ví dụ như căn biệt thự nhà tôi ở thành phố A, dù không nằm ở khu đắt đỏ nhất, nhưng giá trung bình mỗi mét vuông cũng đã vượt qua sáu con số.
Với mức thu nhập của Triệu Hằng, cả đời này anh ta cũng không thể mua nổi.
Cái gọi là “g/i/ế/t người phải đâm vào tim”, tôi chính là muốn anh ta nhận ra sự chênh lệch khủng khiếp giữa chúng tôi.