17.
Tôi và Triệu Hằng chưa từng đăng ký kết hôn.
Khi biết mình mang thai, tôi cũng từng đề nghị kết hôn sớm, nhưng Triệu Hằng luôn lấy đủ mọi lý do để thoái thác.
“Dạo này thời tiết lạnh, em đang mang thai thì nên hạn chế ra ngoài, sức khỏe là quan trọng nhất.”
“Hay là đợi sinh con xong rồi làm thủ tục, song hỷ lâm môn.”
Cho đến khi biết tôi mang thai con gái, Triệu Hằng mới lộ rõ bản chất, hoàn toàn đổi giọng.
“Mẹ anh nói rồi, phải sinh con trai mới được đăng ký kết hôn.”
“Nếu em không chịu bỏ cái thai này, thì cứ kéo dài vậy đi.”
Triệu Hằng tin chắc tôi sẽ phải nhượng bộ, vì theo quan niệm thông thường, chưa kết hôn mà có thai sẽ ảnh hưởng nhiều đến danh tiếng của người phụ nữ.
Nhưng điều duy nhất anh ta tính sai, là đã tự đ/á/n/h giá bản thân quá cao.
18.
Triệu Hằng tưởng rằng mình đã cho tôi một cái “thang xuống”, nào ngờ lại nhận về thái độ này của tôi.
Anh ta tức giận đến mất kiểm soát, mở miệng không kiêng dè:
“Tô Tiểu Vân, bây giờ nhận lỗi còn kịp, nếu không, cô đừng hòng bước vào cửa nhà tôi nửa bước!”
“Tốt nhất cô nên nghĩ cho kỹ, cô đã sinh con rồi, ngoài tôi ra còn người đàn ông nào thèm lấy cô nữa?”
Anh ta tưởng đã nắm được điểm yếu của tôi, nhưng tôi chỉ muốn bật cười.
Tôi chưa từng xem đàn ông là điều không thể thiếu trong cuộc đời, nếu không, cũng chẳng đợi đến gần 30 tuổi mới chịu đi xem mắt.
Quyết định sinh con nhưng không cần cha, chưa bao giờ là bốc đồng, mà là lựa chọn tôi đã cân nhắc kỹ càng.
Dù không có Triệu Hằng, tôi vẫn có thể nuôi dạy con nên người.
Dù về vật chất hay tinh thần, tôi đều sẽ dành cho con những điều tốt nhất.