Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 1007 - Q8 - Chương 153: Chắp Cánh Khó Bay. (5)

Q8 - Chương 153: Chắp cánh khó bay. (5) Q8 - Chương 153: Chắp cánh khó bay. (5)

Lại thêm một lúc nữa, Qua Chiến Kỳ không nhịn được nói: “ Bên cạnh tôi là bà già người Anh, anh không biết nói tiếng nước ngoài, sao đổi được chỗ?”

“ À, tôi nhờ cô tiếp viên nói hộ, tôi không hiểu cô ấy nói gì.” Dư Tội thật thà đáp:

Nói gì không quan trọng, Qua Chiến Kỳ chỉ lấy cớ bắt chuyện:” Kỳ thực chúng ta rất giống nhau, xuất thân thấp kém, có được chút thành tựu đều không dễ.”

“ Sai rồi, tôi có chút vô sỉ, song xuất thân của tôi không tháp kém.” Dư Tội xua tay:

“ Sao cũng được, chẳng lẽ chúng ta không có khả năng hòa giải, tôi có lấy đồng nào của anh đâu, cần gì liều mạng thế, thậm chí tôi có thể cho anh rất nhiều tiền.” Qua Chiến Kỳ trò chuyện chân thành như người bạn tốt khuyên nhủ:

“ Tiền của anh tôi không dám cầm.” Dư Tội quay đầu đi.

“ Anh không làm gì được tôi, gây rắc rối cho nhau làm gì.” Qua Chiến Kỳ cởi đồng hồ đưa cho Dư Tội:

Dư Tội bĩu môi: “ Mua chuộc tôi chỉ bằng một cái đồng hồ thôi sao?”

Qua Chiến Kỳ chỉ tay:” Không chỉ là đồng hồ, nắp sau dó thể vặn ra.”

Dư Tội vặn ra, sau đó mắt suýt mù, toàn là kim cương.

“ Kim cương thiên nhiên, trong valy của tôi vẫn còn, có hóa đơn đàng hoàng.” Qua Chiến Kỳ bổ xung, tiếp tục thêm vốn:

Dư Tội đeo ngay lên tay: “ Giao hẹn trước, anh đi được thì cái này của anh, không đi được tôi trả ... Rốt cuộc anh có được bao nhiêu?”

“ Không nhiều, chưa tới một tỷ.”

“ Thế mà cho tôi tí tẹo này à, dỗ trẻ con chắc?”

“ Cho nhiều anh có thể lấy được không?”

Cũng phải, Dư Tội thở dài, ngả đầu ra sau, dáng vẻ bất đắc dĩ.

Lại có vẻ cương rồi, Qua Chiến Kỳ khóe mắt nhìn về phía khoang lái, nơi đó có điện thoại gọi được xuống dưới, tiếp tục bắt chuyện: “ Sao anh phát hiện sơ hở của tôi?”

“ Sơ hở thứ nhất, đó là chuyện Biện Song Lâm gọi điện thoại quấy nhiễu, thật vớ vẩn, tùy tiện mấy cuộc điện thoại mà đưa lên cho chủ tịch tập đoàn chục tỷ? Đương nhiên Tống Tinh Nguyệt không suy nghĩ gì, vì đó là kẻ thù truyền kiếp, song tôi là người ngoài, tôi nhìn khác, đồn cảnh sát gặp kiểu điện thoại quấy nhiễu, dọa dẫm rất nhiều, người nhận máy có khi cúp luôn, sao tới được tai lãnh đạo nếu không có kẻ thúc đẩy, anh báo lên đúng không?”

“ Chỉ thế mà nghi ngờ tôi, võ đoán.” Qua Chiến Kỳ thất vọng:

“ Ài, đừng trách tôi nói ra đả kích tự tin của anh nhé.”

“ Nói xem, người thiếu tự tin là anh.”

Dư Tội tặc lưỡi: “ Tháng 2 năm nay anh mới tới Đại Nguyên, trước đó anh chỉ là một trong sô số người mưu sinh ở Bắc Kinh, kỳ thực đây là tầng lớp chả khác người lang thang.”

“ Song anh học thương nghiệp, hiểu tài chính, trong lĩnh vực này, phất lên trong một đêm không phải là mộng tưởng, dã tâm của anh rất cao. Dã tâm này xúi anh tìm mối tình đầu, nay luân lạc thành người biểu diễn ảo thuật rong, cùng Hàn Như Mân một ma ma hộp đêm ... Chẳng qua là vì chiều ý đám đầu tư đúng không?”

Qua Chiến Kỳ gật đầu:” Nam nhân mấy ai qua được ải tài sắc.”

“ Đúng vậy, anh dùng cách đó lung lạc cả chính phủ Đại Nguyên, muốn tiền anh cho họ tiền, muốn nữ nhân thì có Hàn Như Mân an bài, thậm chí anh tặng luôn cô ấy.”

“ Cô ấy trước giờ vốn dựa vào thân xác kiếm tiền mà.” Qua Chiến Kỳ lấy làm lạ: “ Chả lẽ vì người anh em cảnh sát kia của anh mà truy đuổi tôi vậy sao?”

“ Anh nhầm, Hàn Như Mân không thu phục được bạn tôi mà là bạn chinh phục cô ấy.”

“ Thứ hạ tiện đều vậy thôi.” Qua Chiến Kỳ hơi tiếc, thứ vưu vật đó hắn không muốn Ân Mộc Thần ghen nên chưa đụng vào:

“ Anh cũng vậy thôi, kỳ thực anh kiếm được nhiều lắm rồi, nhưng anh càng ngày càng tham, không thỏa mãn chỉ ôm tiền bỏ trốn nữa.” Dư Tội cảm thán: “ Khả năng anh biết chuyện cũ về Tống Tinh Nguyệt nên tìm mọi cách tiếp cận Tiết Vinh Hoa, không chỉ vì lợi dụng thân phận thẩm phán của bà ấy có thêm đảm bảo đầu tư, mà còn vì chi tiết vụ án Biên Song Lâm, từ đó anh tìm tới được Tôn Nghênh Khánh từng là bạn tù của Biện Song Lâm.”

“ Nói ra Biện Song Lâm được giảm án là nhờ công của tôi, anh và Tống Tinh Nguyệt, nhưng cuối cùng thì Tống Tinh Nguyệt lại là người chuốc lấy hết tội lỗi vì lợi dụng con hổ lớn kia cứu người.”

“ Cho nên chúng ta có cơ sở hợp tác.” Qua Chiến Kỳ chưa từ bỏ ý đồ lung lạc Dư Tội:

“ Trong mắt anh tất cả chỉ là công cụ thôi , không có hợp tác ...” Dư Tội liệt kê:” Đầu tiên là tạo ra cảm giác Biện Song Lâm đang báo thù, thứ hai là dùng Mã Song Lâm uy hiếp Trần Tường Thụy, huống hồ hắn cũng có thù oán với Tinh Hải, thế là lợi dụng hắn để kéo Tống Quân vào. Tống Quân vì nóng lòng muốn trừ cái hậu họa Biện Song Lâm thế nào cũng thuê sát thủ, anh cũng rõ, vì thế mà gài bẫy hắn.”

“ Tới đây là màn biểu diễn của Mã Cương Lô, lão ta thuê sát thủ tạo ra một vụ đấu súng nghiêm trọng, kéo ánh mắt cảnh sát tới Tống Quân, làm đẹp lắm.”

Qua Chiến Kỳ mỉm cười không bình luận.

“ Chưa hết cả vụ tai nạn xe kia nữa, rất khéo, theo tư duy của cảnh sát chúng tôi chắc chắn dựa vào vụ án tra động cơ, tra Thái Hành kết quả đúng như ý nguyện của anh, lại dẫn tới Tống gia. Tiếp đó thì hiển nhiên rồi, bốn bề bốc cháy, chỉ còn đường ôm tiền chạy ra nước ngoài thôi, phú hào nào cũng sẽ làm thế. Rất hay, rất đặc sắc.”

Qua Chiến Kỳ vỗ tay khe khẽ: “ Cám ơn đã khen, anh không kém đâu, dù nghĩ ra chậm một bước.”

- Tất nhiên hay nhất vẫn là màn kim thiền thoát xác, tạo hiện trường mình bị bắt đi, ai cũng nghĩ anh bị bịt miệng rồi, ung dung tới thủ đô bố trí bước cuối, anh biết bên kinh tế sẽ tìm ra hướng đi của tài chính, nên dùng tiếp tên ngốc Mã Cương Lô thu hút hết sự chú ý của chúng tôi.”

Qua Chiến Kỳ không thoải mái nhìn Dư Tội chằm chằm.

“ Có phải đang hối hận khi ở Đại Nguyên không mua chuộc tôi không?” Dư Tội cười hả dạ, trên người Qua Chiến Kỳ chắc chắn có thứ làm hắn cố kỵ, nếu không chẳng nể mặt y, hô cướp máy bay rồi:

“ Sao anh phát hiện ra Ân Dung có vấn đề, kỳ thực cô ấy biết rất hạn chế, ngoại trừ đổi lý lịch cho cô ấy, tôi không để cô ấy làm bất kỳ chuyện phạm pháp nào.” Qua Chiến Kỳ tựa hồ không cam lòng bị nhìn thấu:

“ Vì kỹ thuật của cô ấy, người đạt tới trình độ đó rồi đâu cần bán thân kiếm tiền, theo anh chắc chắn có nguyên nhân ... Càng theo dõi càng bất ngờ, không chỉ mua thuốc cho anh, mua đồ ăn cho anh còn giặt quần áo cho anh ... Ngày cô ấy đi, thậm chí còn nhìn thấy hai người biểu diễn ở cửa sổ, đúng là kịch liệt ...” Dư Tội cười run người, vốn đám anh em hiệu lương thực bám theo Ân Dung, khi Ân Dung đi thì theo dõi Qua Chiến Kỳ, chụp được ảnh hắn bố trí hiện trường "bị bắt cóc":

Té ra mình luôn ở trong lưới mà không biết gì, Qua Chiến Kỳ không nhiều lời:” Ra giá đi, một người thông minh nên biết dừng ở đâu, bắt đâu chính phủ không thưởng cho anh đâu.”

“ Anh thấy tôi có thể bị mua chuộc à?” Dư Tội khinh bỉ:

“ Nếu anh đủ thông minh thì có thể ... Song anh phạm một sai lầm.”

“ Gì thế?”

“ Tôi không có bản lĩnh đưa Biện Song Lâm ra, cả Tống Tinh Nguyệt cũng thế, anh nghĩ là bỏ tiền ra là có thể mua chuộc, nhưng ai có thể thông qua tầng hiểm trở trong trại giam, dù bỏ tiền cũng không thể thoáng cái bỏ 9 tháng tù giam còn lại, đây không phải là thứ riêng tiền làm được, kể cả con hổ lớn kia đánh tiếng thì cũng phải người đủ quyền thực hiện.”

Dư Tội nghiêm túc nhìn Qua Chiến Kỳ.

“ Còn nữa, anh nghĩ tôi khống chế được Mã Cương Lô à, một thư sinh trói gà không chặt như tôi mà khống chế lão già từng trải qua vô số khảo nghiệm, ngay trên địa bàn gây dựng mấy chục năm của ông ta? Nếu tôi và ông ta hợp tác thì với phong cách của ông ta sớm dí súng vào đầu tôi, ép thôi chuyển tiền rồi.”

Bình Luận (0)
Comment