Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 254 - Q3 - Chương 059: Không Hẹn Mà Gặp. (1)

Q3 - Chương 059: Không hẹn mà gặp. (1) Q3 - Chương 059: Không hẹn mà gặp. (1)

“ Cha ... Mấy giờ cha về tới nhà, trên đường có sự cố gì không? .... Cái gì? Bị cảnh sát giao thông phạt? … bao nhiêu ạ … 200? ... Hả, cha nói con là cảnh sát mà họ vẫn phạt à ... Thế chẳng phải nói cảnh sát công bằng chấp pháp không nể tình riêng sao ... Ài, cha tiếc tiền gì chứ, cha cân điêu vài lần là gỡ lại được ... “ Dư Tội ngồi ở ghế phụ lái nói chuyện với cha, xe dừng mà không biết:

Đây là xe riêng của Hứa Bình Thu, cho ba người họ mượn tới khách sạn quốc tế Lệ Nguyên hỏi chuyện. Thử Tiêu đã xuống xe sốt ruột thúc giục Dư Tội, đột nhiên bị Lý Nhị Đông kéo một cái suýt ngã, chưa kịp chửi thì theo hướng hắn chỉ, tức thì suỵt một cái, hai thằng lom khom như trộm đi tới bậc thềm khách sạn, sau đó một trái một phải thình lình đứng dậy hét lên: “ Cướp đây.”

“ Á!” Cô gái kia sợ hãi thiếu chút nữa trượt chân ngã xuống, nhìn rõ hung thủ là co chân đá vèo một cái cực nhanh. Lý Nhị Đông nhanh nhẹn chuồn luôn, bỏ lại Thử Tiêu chậm chạp trúng liền hai đá, khoa trương la hét ầm ĩ.

Cho dù một thân cảnh phục nghiêm chỉnh kín đáo, vẫn không che hết thân hình cao ráo hoàn mỹ, đôi chân dài đầy sức sống, ngũ quan tinh tế, đôi mắt dài quyến rũ, da dẻ trắng ngần. Chính là An Gia Lộ đã lâu không gặp, cô bị sự vô lại của Thử Tiêu chọc cười, bên cạnh có nữ đồng nghiệp, cũng là người quen của cô. Lý Nhị Đông từ sau lưng Thử Tiêu thò đầu ra, vừa định trêu ghẹo, Thử Tiêu có phòng bị bịt mồm:” Con mẹ nó, không được nói lung tung, An mỹ nữ là nữ thần trong lòng tôi, nếu không phải nhờ cô ấy và Giải Băng, Tế muội tử nhà tôi đã phải lưu lạc tha hương rồi, dám nói linh tinh, cẩn thận tôi đánh.”

“ Ừm, thế còn được, Tinh Tinh có khỏe không?” An Gia Lộ hỏi thăm:

“ Ài, có thì có, chỉ là cha mẹ cô ấy truy sát tôi, bắt kết hôn.” Thử Tiêu mặt mày đau khổ:

“ Đây là chuyện tốt mà.” An Gia Lộ lấy làm lạ, chẳng hiểu vì sao Thử Tiêu đau khổ, Tế muội tử làm công ở cửa hàng thời trang, cô bé đó học vấn không đủ nhưng rất khéo tay, lại chịu khó, giờ học thêm cả may vá cũng giỏi lắm:

Quan tâm một cái, Thử Tiêu càng xấu mặt, thì thầm:” Cô ấy chưa đủ tuổi kết hôn, tôi là cảnh sát chẳng lẽ lại phạm pháp à?”

Lý Nhị Đông cười phun nước bọt, con bà nó, lúc lôi người ta lên giường thì không phải cảnh sát thì là cầm thú à?

Bất kể trong trường ra sao, tốt nghiệp rồi có thể ngẫu nhiên gặp nhau thế này, cảm giác thân thiết. An Gia Lộ nhìn hai người này vẫn vô sỉ như xưa, chưa nói gì đã cười, còn Thử Tiêu và Lý Nhị Đông nhìn An Gia Lộ ngày càng xinh đẹp tươi ngon mọng nước, miệng thao thao bất tuyệt làm cô cười không ngớt.

“ Sao còn chưa tới nhỉ?” Nữ đồng nghiệp sốt rốt ngó nghiêng:

An Gia Lộ nhớ ra mình có nhiệm vụ, hỏi hai người bạn:” Sao muộn thế này rồi các cậu còn đi lang thang làm gì thế?”

“ Thế sao bạn cũng ở đây?” Thử Tiêu hỏi:

“ Tôi có nhiệm vụ, không thể nói cho các cậu.” An Gia Lô hất cái cằm nhỏ lên, cái tính kiêu ngạo ấy thì chẳng thay đổi gì:

“ Chúng tôi cũng có nhiệm vụ nhưng mà có thể nói, nhận lệnh tới tra hỏi hai tên quỷ Tây Dương, không phải bạn đang đón bọn tôi chứ?”Thử Tiêu dương dương đắc ý đoán:

“ ... Không thể nào, đây là vụ án do tỉnh chủ trì, các cậu ...” An Gia Lộ chấn kinh, cô nghĩ là người tới phải là cảnh sát già mặt đầy nếp nhăn:

‘ Không phải, xử trưởng Lý nói sẽ có 3 người tới.” Nữ đồng nghiệp nhắc:

An Gia Lộ phồng má tức giận, xỉa tay vào trán Thử Tiêu:” Lại lừa người ta.”

“ Hắc hắc, thêm một con sâu hại nửa chẳng phải là ba sao?”

Thử Tiêu chỉ một cái, hai cô gái quay đầu nhìn, thấy một người đội mũ chùm đầu kéo thấp vừa nhảy xuống xe, do ngược sáng nên nhìn không rõ mặt. Dư Tội ngẩng đầu lên, nhìn thấy dưới bóng đêm mê người, An Gia Lộ yểu điệu xinh đẹp đứng đó, tựa như được phủ kín tầng hào quang, tuy không có vẻ thành thục mặn mà như Lâm Vũ Tịnh nhưng thêm nét thanh thần chỉ có ở thiếu nữ, thực sự là vẻ đẹp làm người ra rung động tận tim khiến bước chân hơi khựng lại, chỉ thoáng chốc là như không có gì đi tới, mỉm cười hỏi: “Sao bạn lại ở đây?”

“ Câu này phải do tôi hỏi cậu chứ?” An Gia Lộ chưa hết ngạc nhiên, đôi mắt mở to hết sức đáng yêu:

“ Nếu tôi nói đây là duyên phận của chúng ta thì bạn có tin không?” Dư Tội làm bộ mặt chân tình:

“ Còn tôi là người xui xẻo nhất mới bị đưa đi cùng hai người ngoại quốc khiếu nại, đây là loại duyên phận gì?” An Gia Lộ cố ý nói:

Thử Tiêu nhảy vào phá đám:” Đi thôi, đi thôi, đúng là không biết xấu hổ, bọn tôi gặp cô ấy trước, vậy mà cậu mở mồm ra nói duyên phận.”

Mọi người vào đại sảnh khách sạn, nhìn ánh sáng như tỏa ra từ ngọc trai là biết mức độ sang trọng của nó. An Gia Lộ giới thiệu đơn giản sự tình, thì ra bị hai người nước ngoài làm cho khốn khổ, ban đối ngoại tỉnh phái hai nữ cảnh sát giỏi ngoại ngữ phòng xuất nhập cảnh tháp tùng, kiêm phiên dịch và liên lạc. Không may An Gia Lộ và nữ đồng nghiệp bị chọn trúng, nghe người ta than phiền quát mắng suốt hai ngày, nghe nói hôm nay cấp trên phái cao thủ điều tra tới, còn kỳ vọng có tin tức tốt kết thúc nhiệm vụ đen đủi này, ai dè là ba vị này.

“ Thấy chưa, đã nói là duyên phận mà không tin.” Dư Tội nhìn An Gia Lộ, bị cô nheo mắt cong môi liếc một cái, cô gái này có nhiều động tác nho nhỏ rất hay, chợt nhớ câu hát " em hình như cũng không giận", bất giác tim loạn nhịp:

Lý Nhị Đông nhìn An Gia Lộ chẳng hề giận chỉ lườm một cái quay đầu đi, rất hâm mộ Dư Tội, chẳng lẽ hai người này có gian tình? Không thể nào, theo như hắn biết, Giải Băng vẫn sống sờ sờ kia mà.

“ Tha thứ cho tôi nói một câu nước ngoài.” Thử Tiêu kéo Dư Tội đi như sợ y phạm sai lầm:” Dư Nhi, cậu quá mất face rồi đấy.”

An Gia Lộ và nữ đồng nghiệp bị ba chàng trai chọc cười suốt, khi đi vào trong thang máy mới nghiêm túc dặn dò:” Lát nữa các cậu hỏi chuyện cẩn thận chút, hai người ngoại quốc đó mất đồ quý giá, cực kỷ tức giận, bọn họ liên lạc với cả đại sứ quán gây áp lực rồi ... Nói chuyện với họ chứ ý câu từ, ngàn vạn lần đừng nói từ kịch liệt, cãi nhau là không hay đâu.”

“ Không sao, dù sao họ nói gì chúng tôi có hiểu đâu.”

Thử Tiêu nói như là ưu thế lớn lao, An Gia Lộ vỗ vỗ trán, sao lại xui xẻo thế này, lại dặn dò họ những việc cần chú ý, dẫn họ tới gian phòng giữa lầu gõ cửa, ba người Dư Tội đổi sang vẻ mặt trịnh trọng, theo An Gia Lộ vào phòng.

An Gia Lộ dùng tiếng Anh lưu loát giao tiếp với người nước ngoài, sau đó giới thiệu ba người. Thử Tiêu trố mắt, Lý Nhị Đông thì xanh mặt, đối phương là nữ nhân cao lớn, to lớn, tóc vàng óng, khiến người ta sinh tơ tưởng miên man, trừ tuổi hơi nhiều một chút không bới móc được chút khiếm khuyết nào, đặc biệt là đứng lên cao tới 1m9. Khổ cho Dư Tội muốn nhìn người ta phải ngửa đầu lên, trần đời chưa từng nghĩ có nữ nhân nào cao lớn như vậy, chị Lâm cũng cao, nhưng vì vóc người người Đông Á nên không có cảm giác chấn động tới tâm khảm thế này.

Đang giới thiệu thì từ gian trong đi ra vị nữa, oa oa oa, còn hưng hãn hơn, cao hơn nữ nhân kia, cổ và cánh tay lộ ra ngoài toàn là lông, có vẻ bực tức nói gì đó, An Gia Lộ mỉm cười lịch sự giới thiệu ba cảnh viên không ngại đêm khuya vất vả tới đây. Không ngờ nam nhân kia càng khó chịu, cầm cuốn tạp chí, ném chát xuống đất.

Bình Luận (0)
Comment