Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 259 - Q3 - Chương 064: Tìm Về Nguồn Cội. (1)

Q3 - Chương 064: Tìm về nguồn cội. (1) Q3 - Chương 064: Tìm về nguồn cội. (1)

5 giờ sáng, ngõ Thành Đông phố Hậu Tây khu Vạn Bách Lâm.

Cuối thu đầu đông, không khí tiêu điều bao phủ lấy thành phố đen xì, tiếng lào xào chẳng biết là lá rụng, hay là lá khô bị gió cuốn tới, mấy chiếc xe màu đen, cả đèn cũng không bật lặng lẽ đi tới đầu ngõ như bóng ma, sau tiếng mở cửa khẽ, từ trong khoang sau mười mấy bóng người nối nhau vào nhỏ tối.

Bóng đêm thành thứ ngụy trang tốt nhất, gió mạnh che đậy hành tung của họ.

Hai phút hai mươi giây sau, Duẫn Nam Phi ngồi ở xe chỉ huy nghe được báo cáo từ tiền tuyến tất cả đã vào vị trí. Trên màn hình có mười sáu chấm đỏ, vây kín viện tử, lúc này những đội viên hòa làm một với bóng đêm đang nín thở, đợi lệnh phát qua tai nghe.

Đây là đặc cảnh chuyên dùng để đả kích tội phạm ác tính, thuộc phân đội chiến thuật phản ứng nhanh, mô phỏng theo tổ đội đặc chủng của quân đội, nếu không phải là chuyện gấp, Duẫn Nam Phi chẳng dùng tới họ, cảm thấy dùng họ đối phó với mấy tên trộm quá phí tài.

Đêm qua trung tâm kỹ thuật hình sự đã khôi phục được hình ảnh nghi phạm, sau khi trải qua vô số lần nghiệp chứng và so sánh tư liệu thân phận, khóa chặt ba nghi phạm, đây là người cuối cùng, cũng là người hiềm nghi lớn nhất.

Mỗi khi chứng cứ không đủ, nhưng nghi ngờ rất lớn khiến hắn chù chừ, nếu như đám đặc cảnh như hổ như sói này xông vào bắt oan người bình thường, đó sẽ thành ác mộng nhiều năm của hắn.

Tách, một ngọn lửa màu lam từ bật lửa phun ra, châm điếu thuốc, đã sắp bước sang tuổi 40 rồi, không còn trẻ nữa, cơ thể cảm thụ rõ được sự hủy hoại của thuốc lá với sức khỏe, nhưng lại càng không thiếu được nó, nhất là thời điểm thế này, rít sâu một hơi thuốc mới dứt khoát ra lệnh:” Hành động.”

Mệnh lệnh đã phát ra phá vỡ sự tĩnh mịch của tiểu viện, đặc cảnh dùng đồng đội làm tường đột nhập vào tầng hai, lắp máy phá cửa. Hai giây sau nghe uỳnh lớn, cửa bị phá tung, ánh đèn pin loang loảng quét qua gian phòng, đôi nam nữ trong phòng ngủ chưa kịp phán ứng đã bị đè lên giường, tiếng la hét quẫy đạp đổ vỡ kéo dài mấy chục giây, nghi phạm bị khống chế thành công, tiểu viện yên tĩnh như cũ, hàng xóm bên cạnh chửi bới cùng vài con chó sủa lớn phụ họa.

Khi Duẫn Nam Phi rời xe chỉ huy vào ngõ thì không ít hộ dân đã bật đèn, hai nghi phạm bị chùm đầu kín mít khiến cư dân không ít mẫn cảm la hét đánh thức thêm nhiều người khác.

Phân cục Vạn Bách Lâm cử người tới rất nhanh, tổ chức dân cảnh vỗ về tâm tình của quần chúng, đồng thời tìm hiểu tin tức về hộ dân này, tìm kiếm cũng tiến hành, không bỏ sót ngóc ngách nào.

Chủ nhà được báo tin chạy tới, xuất hiện trước mặt Duẫn Nam Phi rối rít nói: “ Đồng chí ơi, oan cho tôi quá, tôi cũng có biết nó là người xấu đâu, nhìn không ra, đứa bé đó trông hiền lành lịch sự thế mà, ở đây ba bốn năm rồi, làm việc ở công ty vi tính, chưa từng gây rắc rối, tiền cũng trả đúng hẹn, sao là người xấu?”

“ Một người ở đó hay hai?” Duẫn Nam Phi lạnh lùng hỏi:

“ Chỉ một.” Bác gái nói xong nhìn thấy món đồ lót nữ, vội sửa lời ngay:” Còn có đưa người khác về nhà hay không thì làm sao mà tôi quản nổi?”

“ Đưa qua bên lấy lời khai, Cương Tử, có thu hoạch gì không?” Duẫn Nam Phi cũng biết đối phó với mấy bác gái kiểu này mệt lắm, đẩy sang cho người khác, hỏi đội viên, đội viên đó vẫn chưa tháo bịt mặt gật đầu, hắn nhanh chóng đi vào.

Vật chứng thì không có, chỉ là quần áo rất cầu kỳ, jacket cổ lông, quần âu, đội viên đang so sánh với ảnh ở sân bay.

Không thể là trùng hợp, chứng cứ sẽ càng ngày càng nhiều, Duẫn Nam Phi thở phào, tiếp theo đó chứng minh trong di động, trong máy vi tính có rất nhiều ảnh sân bay, đó là chứng cứ gián tiếp, có thể thông qua bên kỹ thuật đối chiếu thời gian chụp, chứng minh đây là kẻ nhiều lần tới sân bay.

Chỉ mười phút sau, trong chiếc xe thùng, nữ nhân ăn mặc xộc xệch, tóc tai bù xù, rúm ró trong góc, được ném cho cái áo khoác che thân trên nhưng vẫn hơ hớ cả cặp đùi nõn nà đối diện với đám người mặt lạnh như tiền thút thít nói: “ Anh cảnh sát ơi, em có làm gì sai đâu, sao các anh bắt em, em chỉ tới nhà anh ta qua đêm, lần đầu ... Thật, không lừa các anh đâu, lần đầu.”

Cảnh sát thẩm vấn thình lình hỏi:” Qua đêm bao tiền?”

“ Á, còn chưa trả các anh đã tới.” Cô gái giật mình buột miệng, sau đó ý thức được lỡ lời, nhưng mà phản ứng nhanh, lau nước mắt cùn luôn: “ Dù sao người ta chưa trả, các anh chẳng thể nói em bán dâm, em lại không biết anh ta là người xấu, em vô can.”

Không ai thèm để ý, bỏ lại một người hỏi tên tuổi quê quán, thân phận thì khỏi nói, đây chính là tiểu thư trong truyền thuyết, ai cũng biết, xinh đẹp như thế, tiền lương của họ không tiêu phí nổi.

Trên cái xe khác, nghi phạm đối diện với đặc cảnh lạnh lùng căn bản chẳng sợ, thậm chí chẳng buồn nói, chỉ liên tục ngáp dài, xem ra tối qua mệt mỏi lắm, tình trạng đó tiếp diễn tới khi về phòng tạm giam của chi đội đặc cảnh, ngồi trên ghế thẩm vấn cũng chẳng thay đổi gì.

Duẫn Nam Phi đích thân chủ trì, đem vật chứng thu được bày ra trước mắt, bắt nghi phạm nhìn, hắn cùng nhìn chẳng tỏ thái độ gì, hai bên nhìn nhau hồi lâu, Duẫn Nam Phi hỏi: “ Anh tên Lâu Vũ Thần phải không? Cái tên không tệ, nhìn mặt mũi sáng sủa, có vẻ thông minh, vậy chúng ta nói chuyện theo kiểu người thông minh ... Ba ngày trước, anh mặc bộ quần áo này xuất hiện trên chuyến bay CA2386 làm cái gì?”

“ Không thể nào, tôi chưa từng tới đó.” Đây là câu nói đầu tiên của nghi phạm trong hơn một tiếng qua, còn là lời phủ định:

“ Thế à, ngẩng đầu nhìn màn hình, anh không cho rằng bôi ít phấn lên mặt là qua mắt được cảnh sát chứ?” Duẫn Nam Phi chỉ màn hình, có hai khuôn mặt khác nhau, nhưng sau khi dùng biện pháp kỹ thuật bóc từng lớp hóa trang, chính là mặt Lâu Vũ Thần:

Nghi phạm mí mắt khẽ giật, không nói.

“ Còn có cả quần áo của anh, anh không thấy quá trùng hợp à? Chất liệu, kích cỡ, kiểu dáng, logo, trùng hợp tới mức đó mà anh cho rằng mình sẽ không sao à? Bổ xung, anh không chỉ một lần tới sân bay.” Duẫn Nam Phi vừa nói vừa chỉ các chi tiết phóng đại trên màn hình, bộ quần áo này còn là vì nó không phải là chứng cứ gây án, hơn nữa xem ra nghi phạm có lòng tin vào tài hóa trang của mình, chỉ là máy móc đã đi xa hơn con người nhiều mặt rồi:

Nghi phạm cúi đầu thở dài, có vẻ đang do dự.

Thẩm vấn sợ nhất hai loại người, loại nói liên hồi, mở mồm ra là nói ba lăng nhăng, còn lại là loại này, căn bản không nói gì cả.

Cứ thế giằng co một lúc, Duẫn Nam Phi thừa lúc nghi phạm vừa thở ra một hơi, thình lình vỗ bàn rống lớn:” Lâu Vũ Thần, ngẩng đầu lên, vì sao gửi hành lý ở sân bay rồi lại không nhận?”

“ Tôi nhận hay không kệ tôi, đâu có phạm pháp.” Nghi phạm tựa hồ bị chọc giận, phản bảc:

“ Thứ người gì vậy, hóa trang không ra nam không ra nữ mà lên máy bay cho mất mặt, thành thật khai ra, lên máy bay làm gì?” Duẫn Nam Phi lời như gai đâm:

Nghi phạm lần nữa mắc bẫy:” Tôi thích hóa trang đấy, không phạm pháp.”

“ Nhưng anh dùng CMT giả, chẳng lẽ không phạm pháp? Lấy ở đâu ra?”

“ Nhặt được.”

“ Vậy nhặt ở đâu, thử nhặt tấm nửa xem.”

“ Vậy phải cho tôi ra tôi mặt thử được chứ.” Nghi phạm thách thức:

“ Ái dà, còn định chuẩn bị ra kia à?” Duẫn Nam Phi cười, cái loại tự cho mình là giỏi thế gian chẳng hiếm, vài câu đã tiết lộ đủ rồi, điện thoại trong túi reo, nhìn thái bộ mặt kiểu làm gì được nhau của nghi phạm, nói:” Không cần vội thừa nhận, biết là anh là đủ rồi ... A lô.”

Trong điện thoại tựa hồ có tin tức gì đó quan trọng, Duẫn Nam Phi thi thoảng lại gật đầu liếc mắt nhìn nghi phạm, mỗi lần như thế nghi phạm lại bất an.

Lát sau cúp điện thoại, Duẫn Nam Phi ngồi xuống: “ Anh bạn, vừa rồi chúng tôi khôi phục lại rất nhiều hình ảnh bị xóa trong máy vi tính, hơn nữa hôm qua tài khoản ngân hàng của anh được gửi vào 10 vạn, có thể cho tôi biết làm gì ra số tiền đó không? Tiêu sang thật, bao luôn em gái mang về nhà ngủ, nghe nói giá cũng cao, những 2000 một đêm, chậc, chậc, nửa tháng lương của tôi ... Thôi, đừng ngốc nữa, cậu cũng thông minh mà, biết chuyện gì sắp tới, tranh thủ chút cơ hội cho bản thân đi.”

Nghi phạm không nói không rằng, ngồi im như tượng, chỉ là trán lấm tấm mồ hôi, thi thoảng lại đưa ta quệt ....

Đối phó với loại này sẽ không tốn quá nhiều thời gian đâu, Duẫn Nam Phim cười đắc thắng.

Bình Luận (0)
Comment