Dư Tội – Full Dịch ( Phần 2 Của Hắc Oa )

Chương 272 - Q3 - Chương 077: Không Uổng Chuyến Đi Này. (2)

Q3 - Chương 077: Không uổng chuyến đi này. (2) Q3 - Chương 077: Không uổng chuyến đi này. (2)

Lần bổ nhiệm khẩn cấp này không đem lại biến hóa gì với Dư Tội, mặc dù không rành mấy chuyện tranh đấu, Dư Tội vẫn tự biết mình, dù có lệnh bằng công văn thật đấy, nhưng y chỉ chỉ huy ba người bạn học mà thôi, dám to gan điều động người khác xem. Mấy người anh em cũng tuổi trẻ khí thịnh, muốn làm thêm vụ chấn kinh đồng nghiệp, vì thế sau khi tỉ mỉ tìm kiếm cái nơi bị người ta lục soát vô số lần, một cuộc thảo luận nhiệt liệt về nghi phạm lại bắt đầu.

Đó là một tiểu viện độc lập, cái loại nhà kiểu này ở trong ngõ Thành Đông không ít, vì nơi này cách nội thành khá xa, tiền thuê không cao, Lâu Vũ Thần một mình thuê cả căn nhà, song không còn gì mà tra nữa. Trước khi họ tới còn bị Duẫn Nam Phi mát mẻ một câu, nơi này đã dùng máy dò kim loại dò từng viên gạch, các cậu mà tìm thấy đồ bị mất, tôi cởi bộ cảnh phục này.

Sự thực là thế, không còn gì tìm kiếm ở đây nữa, Lý Nhị Đông bật cái máy vi tính không có thùng máy, mừng rỡ kêu lên:” Người anh em này cũng chơi Dota, dùng bàn phím nát như vậy chắc phải chơi siêu lắm.”

“ Ngu xuẩn.” Lạc Gia Long tới xem linh kiện mắng: “ Đây là bàn phím cơ Cherry loại đắt nhất của Đức, cậu thử cảm giác tay xem, còn ngon hơn bàn phím Black Widow đang thịnh hành thị trường trong nước.”

Lý Nhị Đông không tin, thuận tay ấn vài phím, oa, vãi lều, từ cảm giác bấm, độ nảy, tốc độ phàn hồi đều tuyệt vời, hắn thèm chảy nước dãi, hận không thể chiếm đoạt làm của riêng. Thử Tiêu thì lục lọi ổ cứng, lát sau hít một hơi khí lạnh, cả hai dụi mắt liên hồi, toàn phim phân giải cao, rõ tới lỗ chân lông, da thịt thì úi dời ơi trắng tới lóa cả mắt, tiếng thét qua dàn loa âm thanh nổi đặt bốn phía phòng làm Lạc Gia Long vội vàng tắt đi:” Hai vị, có tí tiết tháo được không hả, bên ngoài có người phân cục đứng gác đấy.”

“ Nhìn anh kìa, cứ như là anh không thích ấy, chúng tôi năm xưa thật thà ngây thơ từ quê lên, còn không phải bị anh làm hư à?” Thử Tiêu quay sang Lý Nhị Đông:” Thế nào, có cảm giác càng tìm hiểu càng thấy Lâu Vũ Thần giống chúng ta không?”

“ Sinh lý đói khát, tâm lý trống rỗng, cuộc sống từ khi khởi đầu đã từng bước đi tới sự tuyệt vọng. “ Lý Nhị Đông tổng kết vài câu rồi tự trào:” Đúng là giống chúng ta thật ...”

“ Chưa chắc đâu, anh ta không trống rỗng, các cậu xem, đây là chiếc GBA phiên bản giới hạn cực hiếm, trên bàn làm việc có bốn laptop bị tháo ra, trong hộp này toàn là CPU, cái cũ nhất từ thời Pen II, anh ta theo nghề này lâu rồi, rất chuyên nghiệp, khác với loại vô tích sự như các cậu.” Lạc Gia Long chỉ những thứ hình thù quái đản trên bàn, toàn công cụ máy móc mà hai người kia chưa từng thấy:

Phải thừa nhận đại đa số cảnh sát không đa tài đa nghệ như nghi phạm.

“ Đúng, người này không phải vô tích sự.” Có người nói xen vào, là Dư Tội, y đứng giữa nhà từ nãy tới giờ nhìn phòng và người trong phòng, cứ như y là chủ nhà vậy: “ Đây là người tính cách hướng nội, màu sắc chủ đạo trong phòng là màu lạnh, xem ra bình thường không phải người nhiệt tình, sinh hoạt đơn giản, có quy luật. Nhìn xem hắn dọn dẹp nhà rất sạch sẽ, lại xem bàn làm việc, mọi thứ đều được phân loại sắp xếp đâu vào đó, nhìn một cái là thấy được thứ cần tìm ... Có lẽ còn có chút hoài cổ, TV kiểu cũ, ghế kiểu cũ, người ta sống có phẩm vị hơn chúng ta nhiều đấy.”

Ái dà, càng nghe càng bị đả kích, càng thấy mình thua kém, Thử Tiêu nhớ ra thứ đả kích Lâu Vũ Thần:” Khi bị bắt hắn đang ngủ với tiểu thư ... Không thể nhìn bề ngoài đạo mạo, kỳ thực bên trong hắn rất thối nát.”

“ Nói có lý, ít nhất chúng ta không có tiền bao gái về nhà.” Lý Nhị Đông hưởng ứng rất nản lòng:

“ Nếu các anh mà muốn thêm vào cả giới hạn đạo đức nữa thì bây giờ đại bộ phận người đều nên gọi là cầm thú, nói ngược lại đi, nếu không phải là tiểu thư mà hắn kiếm một cô gái bình thường để phát tiết thú dục, vậy thì cái nào có mức độ đạo đức cao hơn?” Dư Tội hỏi:

“ Sao lý lẽ méo mó vào mồm cậu lại thành có lý thế?” Thử Tiêu không phục:” Bất kể thế nào thì cũng là mãi dâm.”

“ Ừ, trình độ đạo đức cao hơn một chút không mãi dâm thì có tình một đêm, vợ bé, gái bao, tình nhân, tiểu tam ...” Dư Tội tuôn một tràng danh sách:

“ Cười cái buồi, nhìn là biết chưa bao giờ chơi gái.” Thử Tiêu không nói lại Dư Tội quay sang chửi Lý Nhị Đông cười đểu:

“ Tôi chưa, nhưng tôi là người kiên định ủng hộ hợp pháp hóa mua bán dâm.” Lý Nhị Đông ưỡn ngực tự hào:

Thử Tiêu không thèm nói nữa, lấy mông huých hắn sang bên cướp chỗ xem phim cấp 3 trên máy vi tính, tán thưởng người ta có nhãn quang độc đáo, tập trung các em gái đủ chủng tộc tới diễn nghệ thuật, Lạc Đà chỉ có gái phương đông, kém quá xa.

Mấy anh em thích ở cùng nhau cũng là vì nguyên nhân này, dù mệt ra sao cũng không lo cô đơn, nói chuyện không cố kỵ gì, chả ai cao thượng hơn ai, không như đơn vị rõ ràng rất hứng thú với mấy scandal ái tình của nữ minh tinh, còn giả vờ xem thông tin nghiệp vụ mạng nội bộ.

Xem thêm một lúc, không phát hiện thứ gì có tính thực chất, Dư Tội vẫn chẳng có gì là nóng ruột, mà không giống y đang tìm kiếm vật gì, thong thả đi quanh nhà giống chủ nhà vậy, từ phòng khách tới sân vườn, phòng ngủ đều nhìn khắp lượt, Lạc Gia Long không nhịn được hỏi:” Ê Dư Nhi, phát hiện ra gì rồi, tôi thấy cậu đánh giá tên trộm này rất cao.”

“ Ừ, ngoài dự liệu luôn, nói không chừng trước đó chúng ta sai rồi ... Hắn không giống tên trộm, không, nói chính xác hắn không phải là tên trộm.”

“ Chứng cứ rõ ràng còn gì, chẳng lẽ cần đeo chứ trộm lên mặt?” Lý Nhị Đông vừa châm điếu thuốc bị Lạc Gia Long cướp mất, mắng đây là hiện trường, làm hắn bực tức nguyền rủa mấy câu đi ra ngoài:

- Thứ nhất, nếu là trộm nơi ở phải không cố định, tuyệt đối không lựa chọn chỗ ở cách xa nội thành, sống ở nơi kém đông đúc này, cũng không thể ở lâu như vậy một chỗ, tên trộm cao minh nhất cũng chột dạ. Thứ hai, sống nay chết mai, có bao tiền tiêu bấy nhiêu, tiêu hết lại trộm, tới khi bị bắt mới là bản sắc của trộm. Thứ ba, vì thích làm cái nghề không lao động mà có ăn, thế nên thường làm nhiều chuyện thối nát khác, không thể có phẩm chất tiết kiệm, nhìn đi, trong cái nhà này chẳng có món đồ xa xỉ nào, ga trải giường còn có cả vết vá ... Quan trọng nhất, trộm không thể có sinh hoạt quy luật, càng không thể có căn nhà quy củ thế này.

Lạc Gia Long tuy có điểm tán đồng điểm không, song không phản bác, nếu nói tới hiểu trộm, không có ai hơn đội chống trộm cắp rồi, chỉ là mấy suy luận này sau khi Dư Tội nói ra hắn mới để ý, chẳng phải kiến thức gì cao siêu, quan sát cẩn thận chút, liên tưởng cao một chút, vậy mà tự tin vào trình độ nghiệp vụ như hắn lại không nhận ra.

Muốn hỏi gì như Dư Tội lại chìm vào trầm tư rồi, người anh em này cứ như đang thay đổi từng ngày, tiến bộ từng ngày vậy, nếu không tận mắt chứng kiến không dám tin.

Thường nghe có người học tập rất tốt, ra xã hội không phát huy được một phần kiến thức, lại có người học tập không ra sao, nhưng ra ngoài như cá gặp nước, có lẽ chỉ người như Dư Tội.

Lạc Gia Long có thể chỉ ra vô số khiếm khuyết của Dư Tội, nhưng phải thừa nhận y đang phát huy cực tốt kiến thức học trong trường đem vào thực tế, còn bản thân mình vẫn dừng ở tầng lý thuyết thôi.

Bình Luận (0)
Comment